Thượng Kinh kia, ha ha, người Càn béo tốt, một toà Thượng Kinh không còn, nhiều nhất thì triều đình không vận hành được nữa, nhưng vi phụ đoán chừng, bên chỗ Giang Nam ngược lại thì rất vui mừng đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân, rốt cuộc là ngài muốn nói điều gì? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân muốn nói gì, ngươi còn không hiểu hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tốt xấu gì ngài cũng nên nói có trật tự một chút, vậy thì nhi tử mới dễ tiếp lời, chứ ngài cứ mơ mơ hồ hồ nói một hồi, không phải là muốn nhi tử cố gắng đỡ ngài xuống bậc chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi là nhi tử của ta, sau này lão tử nằm trên giường chảy nước miếng thì ngươi cũng phải lau cho ta, vậy mà lúc này đã không tiếp nổi? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được, ta tiếp, phụ thân, ngài sợ rồi phải không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nãy Tạ Chử Dương còn vênh vang đắc ý, lúc này bỗng nhiên lại trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Yên lặng mà gật gù: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đưa ruột quýt vừa bóc xong đến bên mép phụ thân ruột thịt của mình: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân, há mồm. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nóng trong người rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Bây giờ nhi tử đút quýt mà ngài không ăn, sau này nhi tử sẽ không mớm thuốc cho ngài đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Chử Dương hé miệng, ăn quýt. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An vỗ vỗ tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân, sợ rất là bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An chậm rãi xoay người, ở phía trước, là sơn mạch Tề Sơn hùng tráng. ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lúc tiên hoàng Yến quốc còn tại vị, nuốt vùng đất Tam Tấn, vừa huỷ diệt vừa an ủi, đồng thời sử dụng vũ lực đè ép cánh đồng tuyết, lại đánh một trận quốc chiến với Sở quốc ta, đánh hạ Trấn Nam quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước khi lâm trung, còn đạp diệt Vương Đình Man tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với Yến quốc mà nói, mấy cây gai khó rút nhất cũng đâm đau nhất kia, hắn đều đã nhổ hết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người kế nhiệm, nhìn qua thì giống như bị để lại cho một thế cục tàn tạ khắp nơi, nhưng chỉ cần có thể chống đỡ, có thể quản lý tốt, những ngày tháng sau đó, Yến quốc coi như ngồi vững ở phương bắc Chư Hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Họa bên người không lớn, xuôi nam lại là một quãng đường bằng phẳng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nên, khó nhất, cũng chỉ là một trận kia, bàn cờ này, dù cho lay động lợi hại hơn nữa, nhưng chỉ cần gãy mà không ngã, còn đứng được, thì vẫn cứ thẳng tắp. ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ suy nghĩ tỉ mỉ một chút, tất cả những thứ này đều là số mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng ta phí tâm tư lớn như vậy, còn điều ra hai vạn binh sĩ tinh nhuệ của bổn gia, người Càn bên kia, cũng đã dốc hết vốn liếng, cuối cùng cũng giết được Lý Phú Thắng cùng một nhánh Trấn Bắc Quân tinh nhuệ ở Lương địa ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn tưởng rằng cục diện, cuối cùng cũng có thể tách trở về một ít, ai biết được vị Bình Tây Vương kia trực tiếp vào Càn, phá Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ thân, ͏ ͏ ͏ ͏
Khó khăn, ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện nay, Đại Sở ta và Càn quốc, đã không còn sức lực để lên phía bắc tìm phiền phức cho đám người Yến kia, đi đến, chính là chủ động chịu chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu không hành động, cứ như vậy mà chờ, chờ lão hổ kia dưỡng cho tốt, khi đó chính là mãnh hổ xuống núi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cục diện này, vi phụ cũng biết, nhưng lúc này, còn có thể làm gì đây? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hết cách rồi, làm hết sức mình, chúng ta đã dốc hết mọi thứ rồi, nghe theo thiên mệnh đi. Hiện tại xem ra, vị tân hoàng của Yến quốc đúng là thật sự có cảm tình với Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói không chừng lại là một giai thoại giống như tiên đế Đại Yến cùng hai vị vương gia trước kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Còn không bằng sau khi trở về, đi van cầu nhóm vu giả Đại Sở ta, để những Luyện Khí Sĩ Càn quốc kia phát công một lần nữa, mọi người một lòng một dạ đóng cửa đánh người giấy, xem thử có thể nguyền rủa chết một trong hai người là hoàng đế hoặc là Bình Tây Vương kia hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nhi tử à, ngươi đang nói lời thật lòng đó hả? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Không hỏi muôn dân hỏi quỷ thần, cũng giống như vậy đi. Bây giờ nghĩ lại một chút, năm đó vị Tàng Phu Tử Càn quốc có thể không phải là làm việc tốn công vô ích đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Con à, ngươi không có bệnh chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Không, phụ thân, làm được đó, dù sao cũng còn đến mấy năm nữa, trong mấy năm nay, ta nên làm cái gì thì làm cái đó, nên cho thể diện của Hùng lão tứ, chúng ta cứ cho là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ gia và Hùng gia, cũng không cần thiết phải tranh đấu, thật sự ngồi trên vị trí kia, đoán chừng còn chưa ngồi ấm mông, đã bị ghi lại một bút trên sách sử, quá thiệt thòi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thời đại tiên hoàng Yến quốc và Nam Bắc hai vương, không phải là Càn Sở cũng gắng gượng chống đỡ được sao, cùng lắm thì, cố gắng vượt qua đến đời sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như cách cục của Yến quốc đời kế tiếp vẫn như vậy, ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên ý, thiên ý, ͏ ͏ ͏ ͏
Chịu thua! ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An khoanh hai tay, thở phì phò dùng chân đá một tảng đá ở trước mặt, ai biết được phía dưới tảng đá này mọc rễ, cũng không phải là đá trơn. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Híz-khà-zzz... Đau! ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Chử Dương thở dài, đi tới, dùng một quyền đập nát tảng đá kia, an ủi nhi tử nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hòn đá xấu xa đã bị phụ thân đập nát, con ta không đau, không đau. ͏ ͏ ͏ ͏
-... ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An. ͏ ͏ ͏ ͏
-... ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Chử Dương. ͏ ͏ ͏ ͏