Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2459 - Chương 2459. Kế Hoạch Năm Năm

Chương 2459. Kế Hoạch Năm Năm
Chương 2459. Kế Hoạch Năm Năm

Vương gia thì lại không nhất bên trọng nhất bên khinh, ͏ ͏ ͏ ͏

Đi lên trước, ͏ ͏ ͏ ͏

Bế Thái tử lên, ͏ ͏ ͏ ͏

Còn ném cao cao lên không trung. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ A!!! ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha ha!!! ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng công công mới vừa từ phía sau theo vào nhìn thấy tình cảnh này, nụ cười mang tính chuyên nghiệp luôn treo trên mặt đã biến thành kinh ngạc, thật ra trong lòng lại rất thản nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia làm mấy chuyện kiểu này với Thái tử, ͏ ͏ ͏ ͏

Ừm, ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ quái lắm à? ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử được dặt xuống, trên mặt nở một nụ cười thỏa mãn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đi tới cái ghế bên kia ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên bắt đầu sờ sờ, từ trong túi Trịnh Phàm lấy ra cái hộp sắt, Thái tử thì lập tức đi bưng một cây nến qua. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ây... ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên do dự một chút, không có hoả chiết, châm lửa không tiện, liền tự cắn một đầu thuốc lá ở trong miệng, chuẩn bị hỗ trợ châm lửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nhìn thấy tình cảnh này, ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia mới vừa ngồi xuống không bao lâu đã lập tức đứng dậy, nhấc Thiên Thiên lên, đập ‘bốp bốp bốp’ lên mông nó mấy lần, lại lấy điếu thuốc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng đụng vào cái này. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng, phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên cũng không ấm ức hay tủi thân, cùng với Thái tử cầm nến giúp Trịnh Phàm châm thuốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng công công móc ra một phần thánh chỉ từ trong túi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương gia, đây là ý chỉ của bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Truyền Nghiệp, đọc nghe xem. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia nói. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng ạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử tiếp nhận thánh chỉ từ chỗ Hoàng công công, mở ra xem, phát hiện ngôn từ trong đó rất ngắn gọn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nghĩa phụ, phụ hoàng nói đã hết thứ để ban thưởng cho ngài rồi, nên thưởng hai quả dưa chuột nhà trồng. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Dưa chuột đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Thiên Thiên chớp chớp mắt nhìn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Bị nhi tử lấy ra ăn mất rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử cũng gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nhi tử cũng ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia cũng không coi đó là chuyện to tát gì, nói với Hoàng công công: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Công công phải về kinh rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương gia nói đúng, nô tài đợi vương gia về xong, lập tức phải chuẩn bị về kinh phục mệnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đưa tay chỉ Thái tử, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Muốn mang theo nghĩa tử của ta về à? ͏ ͏ ͏ ͏

Thái tử thấy thế, theo bản năng mà nắm chặt tay Thiên Thiên, Thiên Thiên cũng nắm tay nó, hai đứa nhỏ ở chung lâu ngày đã sớm sinh ra tình cảm. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương gia, trong ý chỉ của bệ hạ vẫn chưa đề cập, cho nên, tất nhiên là không mang theo. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng công công lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương gia, lần này xuất chinh, phá Thượng Kinh, quả thật là đại thắng, vương gia có cân nhắc về kinh một chuyến hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên việc này sẽ không nằm trong thánh chỉ, hẳn là khẩu dụ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì nếu như văn tự đã hạ xuống thánh chỉ, đó chính là lời vàng ý ngọc, nếu như lời vàng ý ngọc này bị từ chối, thì lúng túng lắm luôn. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đây là ý của bệ hạ? ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không phải, là của nô tài, nô tài chỉ cả gan hỏi một câu, dù sao vương gia có công tích thật sự rất lớn, trên dưới kinh thành, đều sẽ vì vậy mà phấn chấn. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương phi sắp sinh rồi, bản vương phải trở về, đúng rồi, thay ta chuyển lời cho bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nô tài nghe, xin vương gia ngài nói. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy năm kế tiếp, hẳn là Càn Sở không thể lực lại để làm cái gì, ta đây, mấy năm qua nam chinh bắc chiến, thời gian nhàn hạ ở nhà, cũng không nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe nói vậy, Thiên Thiên và Thái tử hai mặt nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mắt thấy hai hài tử sắp sinh, ta dự định ở nhà với lão bà và hài tử nhiều thêm một chút, nói hắn mau mau thu xếp sửa sang lại của cải vốn liếng, nhiều nhất là năm năm, năm năm sau, lúc đại chiến mở ra, ta cũng không muốn binh sĩ dưới trướng mình lại phải đói bụng đánh trận. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vâng, nô tài nhất định truyền lời lại. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoài ra, còn có việc này, hai quả dưa chuột hắn đưa ta, ta không ăn được, nhưng tâm ý của hắn ta đã hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vương gia và bệ hạ tâm ý tương thông, là tri kỷ của nhau... ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đừng cắt lời ta. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nô tài đáng chết. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Việc tiếp theo à, lấy Vọng Giang là ranh giới, phía đông Vọng Giang, ta đến phụ trách phát triển, những nơi khác của nước Yến và Tấn địa, hắn đến phụ trách. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi đến lúc về nhà, ta vừa chơi với hài tử, vừa luyện binh, tranh thủ mấy năm này rèn luyện ra một nhánh thiết kỵ Tấn đông, tận lực làm tự cấp tự túc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thì sao, chuyện thu binh quyền có thể tiếp tục làm, nhưng đừng có làm mấy chuyện ngu xuẩn kia nữa, nhiều nhất là năm năm sẽ lại phải đánh trận, đừng có mà vội vàng tự phế võ công cùng hao tổn máy móc bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng công công nghe đến mấy câu này, mồ hôi lạnh bắt đầu đổ rào rào, đây coi như là trắng trợn xỉa xói sai lầm của bệ hạ, hơn nữa ý tứ cắt đất tự phong, cũng rất rõ ràng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2459.
Bình Luận (0)
Comment