Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2478 - Chương 2478. Trở Mặt

Chương 2478. Trở Mặt
Chương 2478. Trở Mặt

Đạo sĩ nhất thời nghẹn họng, đành mắng: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Quả nhiên là hết trước đến sau, đều có thể bị đám các ngươi há miệng tráo trở! ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức, ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như đạo sĩ nghĩ tới cái gì đó, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Các ngươi là người Yến quốc? Hình như không phải. ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên lão hòa thượng chỉ chỉ dưới chân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Nơi này là quốc, nơi này, chính là nhà. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Được. ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ hít sâu một hơi, ͏ ͏ ͏ ͏

Vung ống tay áo lên, ͏ ͏ ͏ ͏

Lập tức từng luồng ánh sáng giống như ánh sáng bình minh không ngừng lan ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người tu hành đương thời, hoặc là, ở phía sau núi theo đuổi thiên cơ vấn đạo, hoặc là, giống như vị thái gia của Yến quốc năm đó, cũng chính là Ngụy công công hiện tại, luôn quan tâm đến hiệu quả thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng thủ đoạn này của đạo nhân, đã chứng tỏ hắn ta có tu hành, chứ không phải là kiểu Luyện Sĩ khí, cũng không phải là vị thái gia trong cung kia, hắn ta đi theo con đường cổ xưa nhất của Đạo gia, cũng là một con đường rất khó đi. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Bần đạo chỉ đi ngang qua, tiện đường đến xem một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói xong, khóe miệng của đạo sĩ nhếch lên thành một nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thiên cơ hư vô, nhưng nhân sinh lại thuộc về thiên địa, phần định số kia vẫn luôn tồn tại, nhưng hết lần này đến lần khác, lại nhận ra hôm nay có linh xuất hiện, linh xuất vô độ, chắc chắn là có điều bất thường! ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên lão hòa thượng thở dài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Điều này thì phải hỏi cha hắn ta, bởi vì oan có đầu, nợ có chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Liễu Phàm tiểu hòa thượng mới nói xen vào: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mấy ngày nữa Vương gia sẽ trở về, ngài có thể tìm Vương gia hàn huyên một chút về nhân quả. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ cười vô cùng hào sảng, ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi cười xong, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta không dám. ͏ ͏ ͏ ͏

-... ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Năm năm trước, ta muốn xuất quan, tìm tiền bối Tàng Phu Tử hàn huyên đạo lý, chỉnh lý chút thiên cơ, đáng tiếc, sau khi xuất quan ta mới biết, ông ấy binh giải rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Rơi vào đường cùng, ta đành phải bế quan tiếp, muốn đợi đệ tử của Tàng Phu Tử trưởng thành hơn, nói không chừng ta còn có thể đi tìm hắn để tâm sự, ͏ ͏ ͏ ͏

Lại không ngờ rằng, khi ta vừa xuất quan, tên Lý Tầm Đạo kia đã xuống núi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi nói xem, ͏ ͏ ͏ ͏

Rốt cuộc thầy trò hai người này có ngốc không chứ, ͏ ͏ ͏ ͏

Đã xuất gia rồi, còn muốn quay đầu, nếu đã quay đầu thì làm gì có quả ngon mà ăn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên lão hòa thượng lên tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Rốt cuộc cũng chỉ vì phía sau núi mới đến. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ta chỉ đến xem một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên lão hòa thượng chắp hai tay thành hình chữ thập: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mong đạo hữu, hãy cân nhắc kỹ. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thế nào, các ngươi quyết tâm vì hài tử còn chưa xuất thế của chủ tử, mà lên tiếng cầu tình ư? ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Không, là vì lời ngươi nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên lão hòa thượng bước khập khiễng đi tới trước cửa lầu các, ͏ ͏ ͏ ͏

Đưa tay, ͏ ͏ ͏ ͏

Đẩy cửa ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngoài cửa là nhà, ngài cũng muốn quay đầu lại sao? ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ở trong mắt bần đạo, đây không phải là cửa, mà là kiếp, kiếp của đạo. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão hòa thượng gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vậy bần tăng, sẽ tiễn đạo hữu một đường. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thật. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Tốt quá. ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ bước ra cửa trước, lão hòa thượng khập khiễng bước theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tăng một đạo, từ tận bên trong Hồ Lô miếu, đi ra ngoài. Lúc đi đến lư hương cuối cùng bên ngoài đại viện, rất nhiều khách hành hương nhìn thấy hai người một tăng một đạo này, đều nhìn họ với ánh mắt vô cùng tò mò. ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo sĩ nhìn lướt qua đám khách hành hương này, ͏ ͏ ͏ ͏

Khinh thường nói: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Thế nhân ngu muội. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão hòa thượng nói hùa theo: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đúng thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lập tức, ͏ ͏ ͏ ͏

Lão hòa thượng chỉ tay vào đạo sĩ, hô lớn với đám người xung quanh: ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Hắn ta chính là thích khách muốn ám sát Vương gia, mau giết chết hắn ta! ͏ ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏ ͏

Lão hoà thượng hô lên, ͏ ͏ ͏ ͏

Lớn tiếng hô lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo nhân quay đầu nhìn về phía lão hòa thượng vẫn đứng sau lưng ông, cùng ông đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Người, sống cần một miếng da. ͏ ͏ ͏ ͏

Có da bao bọc máu thịt, người mới có thể sống. ͏ ͏ ͏ ͏

Có lễ nghĩa liêm sỉ làm lớp da bao bọc nhân cách, người, mới có thể sống như một con người. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất khó tưởng tượng, ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước ở bên trong, ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng ông vừa đấu lời nói sắc bén vừa nói về thiền, ͏ ͏ ͏ ͏

Lão hòa thượng có lớp vỏ ngoài nhìn như điên cuồng, vốn nên theo bố cục của loại cao nhân ẩn sĩ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng người ta, ͏ ͏ ͏ ͏

Cố tình nói xé là xé ra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Khuôn mặt này, ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt này, ͏ ͏ ͏ ͏

Da này, ͏ ͏ ͏ ͏

Người ta nói ném là có thể ném, nhưng ngươi đúng là không thể nói với hắn một chữ ‘không’, bởi vì người ta vốn có dáng dấp điên điên khùng khùng. ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ha ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏

Đạo nhân nở nụ cười, cười đến rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi lão hòa thượng hô lên lời này, nhóm khách hành hương ở đây đã kịp phản ứng lại, thật ra chỉ trong thời gian rất ngắn, nhưng chính là trong thời gian rất ngắn này, giữa hai người thông qua một ánh mắt, đã đủ để đem những câu nói nói tới lúc trước kia, lại va chạm một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2478.
Bình Luận (0)
Comment