Mẫu tộc của nhi tử hắn… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng không phải là vấn đề mình có cần đi lo lắng vấn đề này không, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà là bởi vì Trịnh Phàm rõ ràng, mình có thể đi đến một bước này, cố nhiên có nhân tố thuộc về mình phát huy, nhưng trên căn cơ, vẫn là ở với mình có bảy Ma Vương này ở bên người phụ tá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, lúc này mẫu tộc của nhi tử hắn, trực tiếp chính là thành viên nòng cốt trong sự nghiệp phụ thân hắn gây dựng… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ nhi tử của hắn lớn lên, trừ khi hắn muốn làm một công tử phóng đãng gửi tình sơn thủy, bằng không chỉ cần hắn toát ra một chút ý nghĩ muốn kế thừa di sản gia tộc, những đứa bé khác làm sao có khả năng tranh chấp thắng hắn được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như đổi làm thượng vị giả khác, khả năng lúc này sẽ rơi vào bên trong nỗi sầu lo sâu sắc, trong tranh cướp quyền lực, cho dù là phụ tử, cũng là không có tí ti tình cảm để nói, thậm chí sẽ diễn biến đến càng huyết tinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng cũng may Trịnh Phàm đối với việc này, cũng không phải rất lưu ý, các Ma Vương cũng không phải rất lưu ý, thẩm mỹ của mọi người, đã sớm siêu thoát thị giác đấu tranh quyền lực thuần túy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại nói, chuyện sau này, ai biết được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, khi nào thì bắt đầu phong ấn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính là hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thích hợp sớm không nên chậm trễ, ặc… Vốn là có thể chậm một chút, nhưng hiện tại, phải lập tức bắt đầu, bởi vì… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù do dự một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì như vậy bảo đảm nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn bồng bềnh bên cạnh, viền mắt trống rỗng trừng càng lớn hơn một ít, cố ý dùng bóng lưng đối với Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có thể vì cái gì, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì hắn cho ăn chứ sao! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa bé còn chưa có xuất thế, hắn đã đút sức mạnh linh hồn, dẫn đến huyết mạch của đứa bé trưởng thành so với trong dự đoán sớm rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng chuyện này, Người Mù hiển nhiên là chăm sóc Ma Hoàn, không có nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy bên ngoài… Ta đi trấn an đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khổ cực chủ thượng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cần bao lâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Một canh giờ, nhiều nhất một canh giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm liếc mắt nhìn nhi tử bị một đám thúc thúc và ca ca Ma Vương vây quanh, lại nhìn Tứ Nương, Tứ Nương gật đầu với Trịnh Phàm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng yên tâm, đứa bé của nô gia, nô gia sẽ trông chừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giây lát, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đi ra phòng sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cả đám bên ngoài đã sớm ngóng trông, nhưng bởi vì Phiền Lực ngăn cản, thế nên không ai có thể đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hài tử rất tốt, đang làm thanh lý, mọi người chờ một chút, Tiếu Nhất Ba, đi tiền thính gọi một hạ nhân, mặt khác, lại phái người báo cho Phụng Tân thành, không, báo cho Tấn đông, báo cho toàn bộ thiên hạ, Bình Tây Vương phủ ta, có Thế tử rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương tước Thế tử, hẳn là do triều đình đến sắc phong, ở trước đó, cũng không thể xưng là Thế tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế tử, càng nhiều chính là một loại chức quan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng có ‘tiểu công chúa’ ở trước, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên dưới Vương phủ, cùng với trên dưới toàn bộ Tấn đông, đối với chuyện đi theo quy trình này, đã sớm một cách tự nhiên mà tỉnh lược rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó lúc Cơ Truyền Nghiệp sinh ra đời, Hoàng đế tự mình đi, đây là một loại tượng trưng, tượng trưng Cơ gia Thiên gia đời thứ ba xuất hiện, có ý nghĩa chính trị cực cao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Bình Tây Vương phủ cũng giống như vậy, rất nhiều người chờ tin tức bên ngoài, trong tiền thính cũng không thiếu tướng lĩnh về Phụng Tân báo cáo công tác đang chờ đợi, bọn họ đang đợi tin tức của Thiếu chủ nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại đưa tay chỉ đôi thầy trò Hồ Lô miếu đứng bên trong góc kia, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai thầy trò lập tức đi tới, cung kính hai tay hợp thành chữ thập. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm phiền hai vị sư phụ cũng đi vào chúc phúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai hòa thượng một già một trẻ nhìn nhau, trong ánh mắt mang theo sắc vui mừng rõ rang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế tử điện hạ là do chúng ta chúc phúc, là do chúng ta chúc phúc, hương hỏa tình này, có thể nói là đầy đến sắp tràn ra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai hòa thượng thụ sủng nhược kinh lạy lại bái với Trịnh Phàm, lập tức, sau khi Phiền Lực tránh ra vị trí, đi vào phòng sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở dĩ để hai hòa thượng này đi vào, là vì trung hoà suy đoán của ngoại giới đối với khoảng thời gian này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh tích, chúc phúc cho đứa bé, khẳng định cần phải hao phí không ít thời gian, cũng vừa hay đối ứng thời gian ‘phong ấn’. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏