Nhưng mà điều này cũng nói rõ một khía cạnh khác là sự cần thiết của việc tiến hành phong ấn nó, hài tử này đã khuyết thiếu quá nhiều tính trẻ con so với những hài tử bình thường trong giai đoạn này, nếu như nói Thiên Thiên lúc đó hiểu chuyện ngoan ngoãn, vậy thì hắn, có thể nói là đã vượt qua giai đoạn này từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này không liên quan đến gia giáo, bầu bạn, ấm áp, tình thân, thuần túy là một sự kiêu ngạo từ trong huyết mạch mà chưa trải qua sự mài giũa giữa thế gian này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không có thêm phong ấn, hài tử này sẽ không đến mức hóa điên, nhưng khẳng định sẽ đi vào con đường cực đoan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng các Ma Vương chính là thích kiểu người như hắn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cô độc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngạo mạn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ha, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây mới là bản chất của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, A Trình đã về rồi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh nhìn của phòng bên kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là song lãnh giữa những Ma Vương, cảm ứng của A Minh với Lương Trình, vẫn rất nhạy bén. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa phòng bị đẩy ra, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm và Lương Trình cùng nhau đi ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Áo giáp trên người Lương Trình còn chưa tháo xuống, vừa bàn giao việc trong quân đội xong thì liền không ngơi nghỉ mà quay về đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khía cạnh khác cũng có thể nhìn ra, sự coi trọng của vị đại cương thi với hài tử này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử quay đầu, ánh mắt của nó thậm chí còn không nhìn thấy phụ thân mình, mà là trực tiếp bị Lương Trình hấp dẫn, thành thực mà nói, là bị áo giáp trên người ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình hấp dẫn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù áo giáp được rửa sạch sẽ đến đâu, trên đó cũng không tránh khỏi để lại chi chít vết nút nẻ và sát khí ngấm sâu vào máu tươi và tính mạng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình đi lên trước, ôm hài tử từ trong tay A Minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cương thi không biết nên ôm hài tử như thế nào, nhưng cũng may hài tử cũng không mong cái ôm có thoải mái hay không, đôi tay của hắn không nhịn được bắt đầu vuốt ve áo giáo của Lương Trình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh tượng này, cũng rơi vào tầm mắt của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng không biết có phải hắn thật sự không hiểu nên biểu đạt cảm xúc của mình như thế này hay không, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hay là bởi vì lần đầu gặp mặt, mà không kiềm chế được; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà da của Lương Trình, bắt đầu hiện màu xanh lá, đôi mắt, cũng có tia sáng màu xanh lục chuyển động, đôi tay ôm hài tử, mười móng tay bắt đầu biến hóa, khóe miệng cũng lộ ra hai cái răng nanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể cương thi lộ ra, sát khí, cũng trở nên dày đặc quanh cơ thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ này không có bị dọa, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trái lại lộ ra nụ cười hồn nhiên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trở nên vô cũng vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha hả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình nở nụ cười, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mở miệng nói; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, hài tử thích ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có thật sự để ý hài tử này, mới có thể tìm tòi vấn đề rốt cuộc hài tử thích ai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh khinh thường nói: “Ta biến thành quỷ hút máu hắn cũng vui vẻ như vậy, Ma Hoàn làm ác quỷ hắn cũng vui vẻ.” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình không bị đả kích, mà là để bàn tay non mềm của hài tử nắm lấy móng tay dài của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, khi phát hiện hài tử dường như muốn gặm móng tay bản thân trong miệng, hắn vẫn rất chú ý tránh ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Móng tay hắn, có thi độc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy nói đứa nhỏ này không giống người thường, nhưng quả thật không cần thiết phải lấy hài tử thử độc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ thân ruột làm nhân vật qua đường lúc này tìm một ghế dựa ngồi xuống, rót cho mình một tách trà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh tượng trước mắt này, lúc hài tử còn trong bụng nương hắn, hắn đã có chuẩn bị tâm lý từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trước kia các Ma Vương thích chế giễu Ma Hoàn mang theo Thiên Thiên, giống như một bà vú; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả lúc này, cả đám biến thành bà vú Ma Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thích áo giáp sao? Chờ ngươi lớn lên chút nữa, thúc thúc cướp một bộ cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử ‘Ha ha ha’ nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ôm một hồi, Lương Trình khôi phục lại hình người, xuất phát từ lễ phép, không bế hài tử trở về nôi, mà là giao vào tay phụ thân ruột. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ôm nhi tử, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhi tử không cười, cũng không vui; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thở dài như một ông lão, mới đầu còn tốt, nhưng từ khi sinh ra đến bây giờ, hài tử này này phân biệt đối xử càng ngày càng rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi làm phụ thân, cái gọi là 'Công chính liêm minh' đúng là một câu nói không thiết thực nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vừa ôm Đại Nữu thì nàng cười ngay, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn tiểu tử này hắn vừa ôm thì giống như là nể mặt hắn nên mới cho hắn ôm vậy, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏