Hắn đương nhiên càng thích Đại Nữu hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên khi còn nhỏ cũng rất đáng yêu, dẩu mông cho bản thân đánh, đánh ngã thì lật lại tiếp tục vểnh mông; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy rằng tiểu tử này còn chưa có năng lực tư duy đầy đủ rõ rệt, nhưng dường như hắn đã bước vào thời kỳ phản nghịch sớm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tóm lại, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không đáng yêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Uổng công lúc ngươi vừa ra đời, lão tử lập tức chiêu cáo thiên hạ ngươi là thế tử Bình Tây Vương phủ của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử ngáp một cái, dường như là đã mệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại ôm trong chốc lát, rồi bế hài tử về nôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, về việc năm sau bắt đầu tăng cường quân bị, thuộc hạ còn cần thương lượng với ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Năm nay là một năm an lành hiến thấy, ít nhất đối với Tấn Đông là vậy, ban đầu đã đánh rất tốt rồi, lại trải qua một lần tích lũy đầy đủ, bắt đầu từ năm sau, việc xây dựng quân đội mới sẽ đi vào quỹ đạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên không có khả năng một sớm một chiều là xong, hướng đi chủ yếu vẫn là chế độ từng nhà không thoát ly khỏi sản xuất, dưới tiền đề là tiết kiệm chi phí hết khả năng, xây dựng nên khuôn khổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, không nhất định tất cả đều là tinh nhuệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi Trịnh Phàm dẫn binh, trải qua những trận chiến, trận quyết đấu đỉnh cao giữa kỵ binh có quy mô lớn nhất, chỉ có hai trận, một là trận chiến mở Tấn giữa ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nam Vương và Trấn Bắc, thứ hai chính là trận quyết chiến Vọng Giang giữa Tĩnh Nam Vương và Dã Nhân vương; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai trận đại chiến, Đại Yến đều đại thắng; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, Càn Sở không còn khả năng dùng phương thức quyết chiến bằng đại quân đánh nhau với Yến Quốc, sau này, sợ là sẽ có thêm nhiều trận chiến ngu ngốc, cho nên, trên cơ sở duy trì kết cấu đội quân tinh nhuệ, có thể nhiều lôi kéo ra một ít binh mã cấp thứ hai có sức chiến đấu tàm tạm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm và Lương Trình đi ra gian nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh cũng đứng dậy, cũng đi ra ngoài, Lương Trình khó khăn lắm mới về một lần, hắn phải đến hầm rượu lấy một cốc máu tươi bản thân cất giữ ra chiêu đãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cương thi cũng sẽ uống máu, nhưng Lương Trình chỉ uống, không mê đắm nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phòng cũng chỉ còn lại hài tử đang ngủ và một viên đá màu đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa phòng bị đẩy ra trong yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù vốn nên bận rộn, lúc này lại xuất hiện ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Viên đá màu đỏ đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho tới nay, vì để phòng ngừa hài tử bị những thúc thúc dạy hư, Ma Hoàn có thể nói rầu thúi ruột. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù đi đến cái nôi, hài tử lại tỉnh giấc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha hả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù mỉm cười, đôi tay nâng lên; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử cũng dần dần trôi bồng bềnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hài tử rất thích cảm giác bay trên không này, ở đó quơ chân múa tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc chơi đùa, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù lại móc ra một thứ từ cổ tay áo, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời còn giải thích với Ma Hoàn; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dẫu sao cũng là hài tử nhà mình đúng không? Chắc chắn sẽ cho hắn thứ tốt nhất, ngươi nhìn lại hắn, khẳng định sẽ không thích phong hoa tuyết nguyệt như chủ thượng của chúng ta đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại hắn còn nhỏ, nhưng có một số việc, phải dự phòng trước, như vậy đợi sau này hắn trưởng thành, bước trên con đường nào, chẳng phải do chính hắn chọn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng ta là những lão nhân trải qua bao gian khổ, mà hắn vẫn chưa, cho nên chúng ta phải tạo ra một cục diện và cơ hội tốt nhất cho hắn, để hắn tùy ý thỏa thích, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn không đáp lại, chỉ là tiếp tục nhìn chằm chằm người mù. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù lấy một món đồ từ cổ tay áo; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ tuần sắp đón thôi nôi, ngày đó sẽ có rất nhiều tướng lĩnh đến dự lễ, gần nhất dùng món này cho hắn làm đồ chơi, luyện mức quen thuộc trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi nhìn đi, nếu như Tứ Nương và chủ thượng đến, ngươi phải giấu cái này kỹ, chế tạo thứ này không dễ dàng, chữ trên đó còn là do chính ta tự khắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Hoàn vẫn không dao động, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người mù vẫn đặt món đồ đó bên cạnh hài tử, khi thấy hài tử ôm nó chơi đùa, Ma Hoàn cũng không phản đối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Món đồ người mù lấy ra này, chu vi bốn tấc, phía trên có năm con rồng; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một góc bị khuyết mất, dùng Kim sơn đắp lên; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt trước khắc tám chữ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“Nhận mệnh trời ban, tồn tại mãi mãi.” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vào đông rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bình thường mà nói, ngày lễ vào mùa đông là nhiều nhất, cũng có nhiều hình thức phong phú nhất; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì vào mùa đông, bận rộn cả một năm, cuối cùng bởi vì ông trời nể mặt, phần lớn dân chúng có thể dừng lại công việc đồng áng, bắt đầu yên tâm thoải mái nghỉ ngơi, nếu như nghỉ ngơi, đương nhiên sẽ cần có càng nhiều trò chơi để khiến cuộc sống thêm phong phú. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏