Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2572 - Chương 2572. Hóa Thân

Chương 2572. Hóa Thân
Chương 2572. Hóa Thân

Sống ở trên đời, lúc cần điên cuồng thì điên cuồng, lúc cần tỉnh táo thì tỉnh táo, âu cũng là một loại tiêu dao tự tại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cơm nước rất đa dạng, dù đúng là cơm chay nhưng cũng không quá mức khắc khổ, thơm béo đậm đà, một món rau hầm, còn có chút thịt vụn, hai thầy trò ăn không dừng đũa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có hai người bọn hắn là ra dáng hòa thượng trong Hồ Lô miếu đường, còn có vài lão lớn tuổi tàn tật cũng được thu xếp ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước khi có Hồ Lô miếu đứng ra thu nhận, Vương phủ là nơi sắp xếp cho mấy lão binh thương tật xuất ngũ, hầu hết là mẹ góa con côi không người nhà, bị tàn tật nặng, không thể làm mấy việc như “lính cai ngục” hay "trông coi tháp toại bảo", với những người thế này thì Hồ Lô miếu chính là một nơi ở tốt, ngày thường chỉ cần múc nước quét rác là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải chùa miếu không nghĩ đến việc thu nạp thêm một số hòa thượng vào để phong phú đạo trường, nhưng Bình Tây Vương phủ vẫn luôn quản lý cực kỳ nghiêm ngặt phương diện này, đặc biệt là gần hai năm nay, Tấn Đông chi địa gần như trở thành cấm địa đối với tất cả những người bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc nào cũng vậy, đa phần những người ở bên ngoài vào trong này chỉ biết ăn uống, lại còn xảo trá. Người có bản lĩnh chân chính cũng không phải không có, tỷ như Càn Quốc ở sau núi và Khâm Thiên giám nội của các nước khác không hề thiếu, hầu hết thời gian bọn họ không cần vân du đó đây, tự có căn cơ của riêng mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu dân thường ở bên ngoài dám vào Tấn Đông, một khi bị phát hiện sẽ được "mời" đi tiếp thu "tư tưởng giáo dục" ngay lập tức, sau đó sẽ bị đóng gói thành từng đợt một rồi gửi tới Tuyết Nguyên, giúp làm phong phú và nâng cao đời sống văn hóa tinh thần của dã nhân ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ai ai cũng đều mưu cầu sự sống, không cần phải trực tiếp đi khiêu chiến thử thách có độ khó cao nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Do đó, cả Phụng Tân Thành rộng lớn chỉ để mặc cho một cái Hồ Lô miếu của hai thầy trò lo liệu, có thể xem như tương đối bận rộn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phụng Tân Thành có đội kèn trống chuyên nghiệp, kèn tỏa nột hay đánh trống gì đó, muốn cái gì là có cái nấy, tiền thân là lính kèn trong quân ti, từng thổi kèn lệnh và nổi trống minh kim, thường ngày nhận việc đi gõ gõ, thời chiến còn phải bị điều binh vào quân doanh, về lại nghề cũ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng những lần có cử hành nghi lễ tôn giáo, vì chỉ có hai thầy trò nên bị ép làm việc hết sức có thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có khi mỗi ngày sư phụ và đệ tử phải đi đến hơn chục nhà, cầu phúc, ma chay,… Nếu còn chỗ nào cần bọn họ thì hai thầy trò chỉ có thể ở lại niệm một đoạn kinh, sau đó vội vàng chạy tới nơi kế tiếp, nữ nhân nóng bỏng nhất chốn hồng trướng cũng không chạy nhanh như hai thầy trò bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến nỗi cơm canh ở Hồ Lô miếu đều do mấy tín đồ trên dưới cung cấp, chủ yếu là đồ ăn chay, xen lẫn chút thịt cá, giá thành cũng không cao, còn phải xếp hàng mới đến lượt đưa cơm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền nhan đèn chẳng những có mà còn có rất nhiều, mỗi tháng Hồ Lô miếu đều sẽ nộp lên phủ kho của Vương phủ một lượng thuế lớn, nhưng không thể nói với bên ngoài đây là tiền thuế, mà phải gọi là tín hữu nhận lấy tấm lòng từ bi vĩ đại của các tín đồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng bởi vì được gầy dựng thành kiểu "lâu đài trên không", Hồ Lô miếu không thể mở rộng bằng cách cho vay nặng lãi hay thôn tín đất đai để bành trướng như những chùa miếu đạo quán ở các quốc gia khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hai thầy trò đều có phật duyên, bọn họ thật sự nhìn không lọt mắt những kiểu phát triển như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ăn cơm một hồi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một bóng người bước tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt hắn ta rất trắng, nơi sâu bên trong còn lộ ra màu đỏ làm người ta khó chịu, đây là một người giấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng có thể người giấy này rõ ràng có đặc điểm của người sống, hắn tự đi đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không Duyên hòa thượng khi ăn cơm vẫn còn tỉnh táo, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Húp một hớp canh thật lớn rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chiều nay người của Vương phủ sẽ đến miếu, ngươi không sợ sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người giấy ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Phàm tiểu hòa thượng thấy thế, lập tức hô: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên dưới có nước! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người giấy đứng dậy, nhưng vị trí ngượng ngùng ở chỗ mông đã ướt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Phàm tiểu hòa thượng thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lại phải dán giấy cho ngươi lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Để ngươi chỉnh sửa thân thể của ta chính là vận khí của ngươi. Cho dù ta chỉ là hoá thân thì cũng là do Phật tổ luân hồi, bần đạo chính là hóa thân ở thế gian của thiên đạo! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2572.
Bình Luận (0)
Comment