Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2576 - Chương 2576. Địch Ý

Chương 2576. Địch Ý
Chương 2576. Địch Ý

Tứ Nương cảm thấy nhi tử của nàng rất… phiền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mẫu thân đương nhiên là yêu con của mình, nhưng cũng giống như tình yêu giữa phu thê, có đôi lúc cũng sẽ cãi nhau, đối với hài tử, quan tâm thì quan tâm nhưng cũng có khi sẽ thấy phiền, nhưng đứa nhỏ này cũng sinh ra rồi, không thể nhét trở lại được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không giống như những Ma Vương khác, dù sao hài tử do nàng hoài thai sinh ra cũng bớt đi một phần bộ lọc kia, nên giao nó cho Phúc Vương phi là lựa chọn tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ ở của Liễu Như Khanh vắng người, thuận tiện cho chủ thượng đến nghe một chút hí, mặc dù tiểu muội muội là quả phụ vào phủ, nhưng còn trẻ vẫn biết lễ nghi, không thể bỏ mặc đứa trẻ ở đó mà trói lại, Phúc Vương phi mới vào cửa đương nhiên là phải chịu trách nhiệm với việc vặt này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia và Lương Trình ngồi xuống hai cái ghế dựa, bắt đầu tán gẫu về chuyện Tấn Đông duyệt binh sắp sửa cử hành lúc ăn Tết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến ôm Đại Nữu, Phúc Vương phi ôm Trịnh Lâm, đi cùng với một đám ma ma bắt đầu cúi chào tượng Phật trong miếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cần ném tiền nhang đèn thì ném tiền nhang đèn, cần cúi đầu chào thì cúi đầu chào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hài tử còn nhỏ nên không hiểu chuyện, cần có đại nhân tới hỗ trợ hành lễ cúng bái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây cũng không tính là mê tín phong kiến gì, bởi vì bản chất của giai cấp phong kiến chân chính đã không tin vào những thứ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng hạn như bản thân Hùng Lệ Thiến không tin nhưng như vậy cũng không ngăn nàng nghiêm túc đối đãi từng vị tượng Phật trong miếu vì Đại Nữu, nên cứ xem như là… một loại tập tục đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi đã thay Tứ Nương bái Phật cho hài tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu ở trong lòng ngực mẫu thân nhìn các loại tượng Phật ở trước mặt, nó cảm thấy rất lạ, thỉnh thoảng loại cười khúc khích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Phúc Vương phi lại để ý thấy Thế tử điện hạ trong ngực mình khi nhìn tượng Phật không có vẻ mới lạ của tiểu hài tử mà còn hơi nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đứa nhỏ này lông mày còn chưa mọc hết nhưng cũng có thể nhìn ra nó đang cau mày lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một cái nhìn rất khinh thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như loại lễ bái này, đối với nó, là một loại chống cự, là một loại… dằn vặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi chỉ nghĩ đó có thể là do hài tử không chịu được khí tức hương hỏa trong miếu, nên cũng không nghĩ quá sâu xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đi qua La Hán Điện, trên đường có một chỗ người ta chất người giấy thành đống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ Lô miếu cũng có lo liệu chuyện người giấy nhưng không nhiều, bởi vì hai thầy trò và những người khác trong miếu đều bận đủ thứ việc, mà tiệm quan tài trong Phụng Tân thành là chỗ cung cấp dịch vụ mai táng, cần cái gì cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng tương tự như niệm kinh, bất cứ ai giải quyết công việc lặt vặt đều đến Hồ Lô miếu, dùng tiền nhan đèn đổi lấy một người giấy về làm đại diện, bởi vậy nên chuyện đó cũng không có gì lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn dĩ Thế tử điện hạ có vẻ không vui, lúc này chợt có hứng thú, hiếm khi thấy hắn chủ động nở nụ cười, khua tay múa chân chồm ra phía ngoài, cũng may là có Phúc Vương phi ôm lấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất cử nhất động của đệ đệ ở bên này cũng thu hút Đại Nữu mà Hùng Lệ Thiến đang ôm trong ngực, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu nhìn về phía đống người giấy bên kia, có hơi nghi hoặc một chút, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giây lát, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu cũng trở nên hưng phấn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trong mắt người lớn, hai hài tử nhìn thấy người giấy là lạ nên vui, nhưng lại khó tránh có hơi xúi quẩy, trong thế giới của người trưởng thành, những vật như người giấy đều gợi liên tưởng đến những chuyện không hay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng kỳ thật người lớn không biết được rốt cuộc hai linh đồng này thật sự nhìn thấy cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, vào bên trong xin bài vị đi.

Hùng Lệ Thiến dặn dò nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng.

Phúc Vương phi đáp lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi thành viên trong gia đình ở Vương phủ đều có một bài vị trường sinh thuộc về mình, thậm chí Thiên Thiên cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đoàn người tiếp tục bước vào trong, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dường như có cơn gió thổi tới, một người giấy khẽ lay động một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà Trình Lâm được Phúc Vương phi ôm đi vào, đầu gối lên vai của Phúc Vương phi, ánh mắt vẫn cứ nhìn đống người giấy ở sau lưng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bản năng hắn dường như muốn thoát khỏi sự trói buộc của nữ nhân này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đi xé nát thứ đồ vật đang ôm địch ý ở đằng kia; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng một khắc tiếp theo, nốt ruồi son ngay mi tâm viên của hắn lại khẽ sáng lên, khí lực vừa nổi lên của hài tử liền biến mất trong phút chốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2576.
Bình Luận (0)
Comment