Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2577 - Chương 2577. Gia Gia

Chương 2577. Gia Gia
Chương 2577. Gia Gia

Đây là do phong ấn phát huy tác dụng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hài tử có chút mệt mỏi ngả người ra sau, không còn nhìn người giấy nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đoàn người Vương phủ cũng không trì hoãn ở trong Hồ Lô miếu quá lâu, lão hòa thượng cũng nói không có nói những thứ đại loại như "Bần tăng đêm xem thiên tượng được Phật tổ điểm hóa mới biết vương gia thật ra là do chân thân của vị Phật nào đó chuyển thế"; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy nên sau khi kết thúc lễ bái, đoàn người Vương phủ nhanh chóng sắp xếp lên đường hồi phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nghi thức trảo cát vẫn chưa tới, mà dựa theo quy trình bình thường thì sau khi bái xong thần phật sẽ đến bái tổ tiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Từ lâu rồi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mấy lời khoác lác của Trịnh Phàm nói với Hứa Bàn Bàn, hắn xuất thân là gia đinh của Trấn Bắc Hầu phủ, tổ phụ là Trịnh Chi Long, cha là Trịnh Thành Công; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Hứa Bàn Bàn đã điều tra, trong số các gia đinh của Hầu phủ không hề có hai người này; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, vào thời điểm đó hắn nương theo Trịnh Phàm quật khởi, Bình Tây Vương đã từ từ trở thành đại danh từ "Bá tính thượng vị", hắn giống như Chu Trùng Bát ở một không thời gian khác, xuất thân thấp hèn đã không còn là sử đen nữa mà là quang vinh sử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng, Vương gia không phải không có đời trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở dưới lòng đất Vương phủ có một vị đã trở thành "Trưởng bối" từ rất lâu, lặng lẽ dùng phương thức kết hợp "Tại thiên chi linh" và "Tại địa chi linh" để phù hộ toàn gia Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều hắn không cần ai gióng trống khua chiêng về sự hy sinh của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong hành lang mật thất dưới lòng đất, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm là người đầu tiên đi vào, tự mình thắp hương, dâng lên cống phẩm, chiếc quan tài kia yên tĩnh nằm ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù bây giờ hắn đã có mười vạn đại quân ở bên người, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù hắn đã có Kiếm Thánh bên cạnh, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Trịnh Phàm vẫn chưa bao giờ quên rằng người nằm trong quan tài đã quan tâm che chở cho hắn lúc hắn còn nhỏ yếu, gặp nguy nan khi vừa mới đến thế giới này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này, Tứ Nương không đi Hồ Lô miếu cũng tới rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Các Ma Vương không bao giờ thừa nhận mình bối có phận thấp, nhưng làm thê tử của Trịnh Phàm, lúc này nàng phải biểu hiện đúng cấp bậc lễ nghi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là lần đầu tiên Phúc Vương phi tới nơi này, lặng lẽ ôm hài tử, im lặng không lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cháu trai cháu gái ngươi đã đến đây gặp ngươi rồi, sau này chờ bọn chúng biết đi sẽ để chúng xuống đây tìm ngươi chơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là cách mà Thiên Thiên trưởng thành; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ có thể bắt chước lại ở đây, suy cho cùng thì nhi tử và nữ nhi của hắn đều là linh đồng, không cần lo sẽ bị trùng sát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đặt lên đây đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến mỉm cười, chủ động tiến lên, đặt Đại Nữu ở trên nắp quan tài, từ lúc nàng mới vừa vào Vương phủ thì đã bái lạy vị “cha chồng” này của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Sở hoàng tộc có lịch sử ngự thú, đương nhiên cũng sẽ thân cận với sự tồn tại của thần bảo hộ gia tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đầu Phúc Vương phi có hơi sững sờ, thấy thế thì do dự một chút nhưng vẫn đặt Trịnh Lâm ở trên nắp quan tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu rất hiếu kỳ về chỗ ngồi hiện tại của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Và nó lại kích thích bản băng của nàng một lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng dùng tay nhỏ vỗ vỗ nắp quan tài, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chủ động nở nụ cười với bên dưới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một màn khiến Phúc Vương phi tê cả da đầu xuất hiện, bên trong nắp quan tài bỗng nhiên truyền ra âm thanh ma sát "sàn sạt" như tiếng móng tay cào vào thành quan tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi nhìn những người xung quanh, thấy ai ai cũng đều rất bình tĩnh nên cũng chỉ có thể ép chính mình phải bình tĩnh theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm thì lại rất hiền lành, an vị ở chỗ ấy, con mắt mở to nhưng bất động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảnh này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khiến cho phụ thân hắn không cách nào nhịn được, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhấc nhi tử lên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn giơ bàn tay tát vào cái mông của nhi tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm bị đánh, quay đầu nhìn về phía Trịnh Phàm, ánh mắt có chút trầm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cái cảm giác này giống như ngươi đang dạy một con chó con cách bảo vệ thức ăn, nó rất đáng yêu, nhưng có lúc ngươi có thể cảm nhận nhận được sự giận dữ của nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- A. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm thấy thế, lại tiếp tục đánh thêm một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng có lẽ vì phụ thân tét mông không thể bằng mẫu thân cầm châm, dù sao thì ngũ phẩm cao thủ tuyệt thế Bình Tây Vương gia cũng không thể nào ra tay đánh chết con của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vì vậy Trịnh Lâm vẫn không hề bị lay động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2577.
Bình Luận (0)
Comment