Hắn vốn theo thói quen, cho rằng đối với đồ chơi mà mình quen thuộc trong thời gian dài, đứa nhỏ tự nhiên sẽ nảy sinh tình cảm, đừng nói hài tử, người lớn không phải cũng như vậy hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm không hiểu ý nghĩa của ngọc tỷ truyền quốc, nó đâu có biết chữ, đương nhiên cũng không hiểu cái gọi là “nhận Thiên mệnh”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đứa nhỏ này có một bản năng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó sợ Tứ nương, bởi vì Tứ Nương là mẫu thân của nó, vả lại Người Mù hiểu được, đừng thấy Tứ Nương đối với chủ thượng vẫn dịu dàng tình tứ như vậy, thực ra e là trong lòng nàng ta có một loại ràng buộc đối với “Đấng Tạo Hóa” tương tự như “Phụ thân”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì đối với bọn họ, Trịnh Phàm thật sự có thân phận này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương từng nói nàng không thích nam nhân, duy chỉ có không chán ghét chủ thượng, lời này lúc đầu nhìn như có lý, kỳ thật lại vô lý, tỉ mỉ suy ngẫm lại cảm thấy rất sâu sắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tứ Nương là mẫu thân, nàng sẽ yêu nhi tử của mình, dù sao cũng là do nàng mang thai sinh ra, nhưng cách nàng yêu có thể hơi khác người thường. Nếu đứa nhỏ không nghe lời, hoặc là thật sự làm tổn thương trái tim của nàng, cùng lắm thì mang theo hài tử đi chết không phải là xong rồi hay sao, ngươi là do ta mang đến, vậy ta liền mang ngươi về cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tình mẫu tử kiểu này, đúng là cảm động đến đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, Trịnh Lâm sợ nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về phần những người khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dám tính toán nó? Dám ám chỉ nó? Dám có ý đồ kiểm soát nó? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm không hiểu đạo lý thật, nhưng nó sẽ thấy phản cảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phá vỡ xiềng xích, phá vỡ những khát vọng của ngươi về nó, đó là sự kháng cự của chính nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù bình tâm lại, tính cách này hắn rất quen thuộc, mỗi ma vương đều có thời kì cuồng loạn của mình, vô pháp kiềm chế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tính cách của đứa nhỏ này, sau này lớn lên ai có thể quản chế được nó chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ thượng thích tự do, nhưng chủ thượng cũng có thể co được giãn được. Lúc trước nên quỳ thì quỳ, nên nhận tội thì nhận tội, hiện giờ không tạo phản, một là cảm thấy không cần thiết, hai là do các mối nhân tình ràng buộc quá nặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thằng nhóc này, sợ là sau khi lớn lên, hoàng đế ngồi trên long ỷ nhìn nó một cái, nó sẽ cảm thấy khó chịu ngay lập tức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng đừng hòng dùng tình cảm gì đó để ràng buộc, nó vô cùng bài xích loại ràng buộc này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọc tỷ có cầm hay không cũng chẳng sao cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lấy ngọc tỷ cũng chưa chắc đã thật sự có thiên mệnh trong người, nhưng tính cách này của ngươi, xứng với thân phận mà chúng ta lẫn cha ngươi sẽ vì ngươi mà dốc sức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thôi, ổn định rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù cảm thấy tương lai của mình tràn đầy hy vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không có gì thú vị hơn là nuôi dưỡng một nghĩa tử, để nó trở thành hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm bắt đầu quấy phá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó đẩy ly rượu, sách, bàn tính, tranh vẽ và những thứ khác trên bàn, đẩy từng cái một rơi khỏi bàn tròn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt, há hốc mồm nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ khó mà tin được một đứa nhỏ bé xíu như vậy, cứ cho là có hơi hiếu động gây sự, nhưng sao lại có thể bò qua từng thứ một, đẩy chúng rơi khỏi bàn như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đứng bên cạnh không lên tiếng, nhưng thần sắc đã có chút khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
So với đại nữ nhi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thằng nhóc này, đúng là có chút không vừa lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Ma Vương thấy đồ mình chuẩn bị đều bị đẩy xuống cũng không tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một là vì thật lòng yêu thích đứa nhỏ này, hai là “chúng sinh bình đẳng”, đều bị đẩy xuống sẽ không cảm thấy có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ... xem ra đệ đệ tức giận rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cũng có chút lo lắng gật đầu, nó thấy sắc mặt của phụ thân đã rất khó coi, sợ là đệ đệ sắp bị đánh mông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ca, ta đi tiểu tiện một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đó, tiệc rượu có chuẩn bị một loại đồ uống mới màu đen, thêm đá, uống rất ngọt, môi còn có hơi tê tê, rất dễ nghiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử mê rượu nên uống hơi nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, nghi thức bắt đồ vật cát tường trì hoãn lâu như vậy, Thái tử đã sắp nhịn hết nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A, đệ đệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên còn đang chú ý đến Trịnh Lâm nên cũng không đi cùng Thái tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trong này, cùng với đồ vật trên bàn tròn càng ngày càng ít, bắt đầu hiện ra xu thế càng ngày càng ngưng trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nháo đủ chưa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc Vương gia cũng không nhịn được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ đáng sợ nhất là bị so sánh, nhất là khi đám con của mình bị người ta so sánh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏