Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2591 - Chương 2591. Vô Pháp Vô Thiên

Chương 2591. Vô Pháp Vô Thiên
Chương 2591. Vô Pháp Vô Thiên

Tính nết nghịch ngợm của đứa nhỏ này gần như là khắc trong xương cốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì Vương gia tức giận cho nên xung quanh không ai dám lên khuyên nhủ, người thích hợp nhất đến khuyên bảo hòa giải chính là Tứ Nương, nhưng Tứ Nương đang chuẩn bị gia nhập phe địch, tức giận theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm bò đến góc bàn tròn, mang theo ý cười nhìn lướt qua bốn phía. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến a, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Các người muốn bố trí ta à, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến đi ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến đây đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu hài tử thật sự không có ý xấu, nó muốn được tự do, cho dù nó không hiểu hai chữ tự do là có nghĩa là gì, nhưng như vậy cũng không thể cản trở nó đi tìm kiếm tự do. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy phụ thân đi về phía mình, Trịnh Lâm tiếp tục mỉm cười khiêu khích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy mẫu thân cũng đi về phía mình, Trịnh Lâm lập tức luống cuống, nó không hiểu, rõ ràng mình đã đẩy ly rượu kia xuống rồi mà? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nó theo bản năng, bắt đầu bò ra mép bàn để tránh né mẫu thân nhà mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mắt thấy sắp rơi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám Ma Vương cũng không nhúc nhích, bởi vì bọn họ biết rõ tố chất thân thể của đứa nhỏ này rất tốt, ngã một cái cũng chẳng hề gì. Hơn nữa, rõ ràng là chủ thượng và Tứ Nương đang muốn giáo dục con cái, lúc này ai trong bọn họ mà tiến lên sẽ trở thành ông bà nội nhiều chuyện lúc cha mẹ giáo huấn con cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở trước mặt chủ Thượng, bọn họ không có thâm niên của ông bà nội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhóm văn võ bên ngoài cách một khoảng hơi xa, hơn nữa vì Vương gia tức giận nên cũng khiếp sợ, không chạy tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc này, Thiên Thiên chạy vào bên cạnh bàn tròn, đưa tay đỡ Trịnh Lâm ở ngoài rìa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, ý của đệ đệ là nó không thích bị ép, nó muốn cái gì thì phải tự mình lấy cái đó, đệ đệ có chí hướng lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người Mù nghe nói như vậy thì khóe miệng lộ ra một nụ cười, lời giải thích này rất hợp lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kha Nham Đông Ca lúc này cũng hô: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia, ban đầu ngài cũng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, thế tử điện hạ quả thật đã tiếp nhận chí hướng của Vương gia ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kim Thuật cũng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hổ phụ không sinh khuyển tử, hổ phụ không sinh khuyển tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn Trần Đạo Nhạc lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Một cái bàn tròn quá nhỏ, sao có thể bao trùm ý chí thế tử nhà ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Các văn võ xung quanh thấy thế, lúc này hiểu rõ, tập thể quỳ xuống, đồng loạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế tử điện hạ chí tồn cao xa, phúc của chúng ta, phúc của vương phủ, phúc của dân chúng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Tấn Đông, trong vương phủ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể không đề cập đến Đại Yến, có thể không đề cập đến Hoàng đế bệ hạ thì chúng ta sẽ không đề cập đến, đây là điểm mà đại đa số lòng người đều ăn ý không nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bước chân Trịnh Phàm dừng lại. Hắn dừng lại thì bước chân Tứ Nương cũng ngừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối với Vương gia mà nói, nếu cứ che giấu hành động lúc trước của hỗn tiểu tử này như vậy, cho dù có được kết thúc tốt đẹp, nhưng gút mắc của mình sợ không có cách nào chấm dứt được. Dù sao toàn bộ dân chúng Phụng Tân thành, ngay cả quân dân Tấn Đông, cũng đang chờ nghe chuyện thế tử điện hạ của Vương phủ bắt đồ vật cát tường đêm nay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia cười, chỉ vào Trịnh Lâm, mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu tử này, tương lai sợ rằng sẽ thật sự là một kẻ vô pháp vô thiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người lập tức cười to ra tiếng, thế tử Bình Tây vương gia há có thể ngoan hiền! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Võ tướng bên kia bởi vì đêm nay vừa mới luyện tập cho nên cười lớn nhất, cũng chỉnh tề nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người cùng nhau làm việc, thu được viên mãn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vào lúc này, Trịnh Lâm đưa tay sờ sờ bên cạnh mình, phát hiện những thứ đặt trên bàn tròn lúc trước vẫn còn một thứ rất nhỏ chưa bị mình đẩy xuống, nó quay đầu nhìn, phát hiện thứ đồ kia tản ra mùi hương rất ngọt ngào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm vươn tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đưa đồ vào miệng, cắn một miếng, mùi vị rất ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảnh tượng này không có ai ở đây chú ý đến, tất cả đều đang vội vàng quỳ xuống chúc phúc, cho dù nhìn thấy cũng sẽ cho rằng hài tử đang ăn vụng, là do Tĩnh Nam Vương thế tử điện hạ dỗ đứa nhỏ nên mới đưa cho. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Người Mù vẫn lưu ý hành động của hai đứa nhỏ, dưới tinh thần lực mọi thứ đều cực kỳ rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám Ma Vương nhét trộm đồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh cũng đến nhét trộm đồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên, thật ra cũng vụng trộm nhét đồ vào, thứ nó nhét một khối Sachima. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đó cũng là thứ duy nhất mà Trịnh Lâm không đẩy xuống, có thể là trùng hợp, nhưng trùng hợp vốn ẩn chứa một loại... ý trời nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2591.
Bình Luận (0)
Comment