Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2592 - Chương 2592. Màn Đỏ Phát Triển

Chương 2592. Màn Đỏ Phát Triển
Chương 2592. Màn Đỏ Phát Triển

- A! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Người Mù thoải mái đến mức muốn kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân Thiên Thiên đã truyền bá tư tưởng ‘Sachima’ đã rất lâu rồi, giờ trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù Thiên Thiên không thể dựa vào Điền Vô Kính để trưởng thành, nhưng... cuối cùng vẫn vô ý cắm liễu thành bóng râm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ lại thì, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Biểu hiện của Thiên Thiên ở trong dự ngôn, trong tương lai vị thế tử Tĩnh Nam Vương này sau khi trưởng thành, chỉ có thể càng ưu tú và cường đại hơn so với dự ngôn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên nhìn tiểu đệ Trịnh Lâm đang ăn Sachima do mình trộm thả vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này trên mặt lúc này lộ ra nụ cười sáng lạn, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ đệ, ăn ngon không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm còn chưa biết nói chuyện, nhưng xuất phát từ mối quan hệ giữa linh đồng, thật lòng hắn cũng không chán ghét Thiên Thiên, hơn nữa với khí chất trên người Thiên Thiên, đoán chừng khó ai mà ghét nó được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, sau khi nghe được câu hỏi của Thiên Thiên, Trịnh Lâm cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên đưa tay vỗ vỗ ngực mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy sau này có muốn ăn cứ nói với ca ca nha, ca ca cướp cho đệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai ngày trước Giao thừa, thường được gọi là tiểu giao thừa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Theo tập tục từ xưa, dân chúng ở Phụng Tân thành bắt đầu tổ chức một số yến tiệc nhỏ ở nhà để chiêu đãi họ hàng đến thăm hỏi, đây gọi là biệt yến, đồng thời còn phải thắp hương ở ngoài nhà, đây gọi là thiên hương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lễ nghi này truyền thừa từ Chư Hạ đến nay, về trang phục, kiểu tóc thì giữa Yến Tấn Càn Sở đều có sự khác nhau, nhưng trong quy trình ngày lễ vẫn giữ được nét chung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần người Man và dã nhân trong Phụng Tân thành, bọn họ không những tham gia vào những lễ tiết này mà cũng sớm đã bị cuốn vào những tiết tấu này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dân chúng có thể gác lại một năm làm lụng vất vả để hưởng thụ ngày tháng bình yên hiếm hoi này, nhưng cũng có một vài người không thể dứt ra được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong một phòng bao trên lầu hai Thưởng Nguyệt lâu ở Phụng Tân thành, các đầu mục của một đội buôn từ Đại Yến đang tụ tập, cùng nhau dự tiệc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ chắc chắn không kịp trở về ăn tết, phải ở đây chờ một đợt hàng vào đầu năm sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thương mậu của Tấn Đông phát đạt, một là vì nó nằm ở vị trí quan trọng, nắm giữ tuyến đường lưu thông của ba bên, hai là nhờ nhóm nhà xưởng của bản thân Tấn Đông đã là nơi sản xuất ra những thương phẩm hút khách nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nguồn hàng khan hiếm, phải xếp hàng đấu giá, cửa ải cuối năm, số lượng sản xuất vốn khó tránh khỏi sẽ giảm sút, đội buôn phải chờ hàng, đây là chuyện khó tránh khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chưởng quỹ của đội buôn ngồi trên thủ tọa giơ chén rượu lên, cùng các thủ hạ hồi tưởng lại một năm khổ cực đã qua, lại hướng đến mục tiêu thu hoạch vào năm sau, đúng theo quy trình, lời nói ra thì một vòng người đều uống rượu, bầu không khí cũng rất náo nhiệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau ba tuần rượu lẫn sơn hào hải vị, chưởng quỹ gọi mấy nữ xướng vào ca hát trợ hứng, một nửa số cai đầu trên bàn đều lấy lý do đi vệ sinh mà rời đi, nhưng rốt cuộc bọn họ đi làm gì thì trong lòng mọi người đều rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng nói là thời đại này, cho dù ở đời sau thì loại hình kinh doanh này cũng bị cấm triệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng ở Phụng Tân thành này, màn đỏ vẫn là quan doanh, tương truyền rằng sau lưng đại chưởng quỹ là một vị nữ tiên sinh trong Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần quan hệ giữa nữ tiên sinh kia và Vương phi, thực ra tiếng đồn phong phanh cũng không quá lớn, bởi vì bách tính bên dưới khó có thể tưởng tượng được Vương phi của mình sẽ tiến hành loại mua bán này, rất ít người dám tin nên tự nhiên cũng sẽ ít lời ra tiếng vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Do đó các sản nghiệp màn đỏ trong Phụng Tân thành về cơ bản sẽ không phát sinh cái gọi là ép gái nhà lành bán thân, khách nhân ở đây cũng phải tuân theo quy củ, mua bán chính là mua bán, đừng hòng cậy mạnh bức ép quá đáng, giữa chủ và khách nhất định phải khách khí với nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng chính luận điệu này đã mang lại cho sản nghiệp màn đỏ ở Phụng Tân thành có một bầu không khí văn hóa khác hẳn những nơi khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lại dần dần vượt qua cả danh tiếng của ngựa gầy và tiểu nương lúc trước từng bao trùm khắp Càn địa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên thực tế, có rất ít nữ tử bản địa ở Phụng Tân thành đi vào màn đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2592.
Bình Luận (0)
Comment