Hai trăm nghìn là chính quân, còn phụ binh và lính hầu thì thực tế có thể nhiều hơn. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, đây cũng là một ván cược tất cả mọi thứ, nếu không thắng, không chỉ hệ sinh thái của Tấn Đông sẽ sụp đổ mà thậm chí có thể dẫn đến tình trạng xói mòn tứ phía của vùng đất quan trọng này. ͏ ͏ ͏
- Vẫn là ngươi giỏi. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế xúc động nói. ͏ ͏ ͏
Vương gia không tỏ ý kiến. ͏ ͏ ͏
- Nếu tính toán thế này, binh mã đã đủ cả. ͏ ͏ ͏
Vương gia không có lựa chọn nào khác ngoài nói: ͏ ͏ ͏
- Đại Yến, không bao giờ thiếu binh mã. ͏ ͏ ͏
- Ta hiểu, ta hiểu, ta sẽ cố gắng, sẽ cố gắng hết sức, ngươi đừng lo lắng, đến lúc đó cho dù tra dầu vào người, ta cũng sẽ hỗ trợ ngươi trong trận chiến thịnh thế phía trước. ͏ ͏ ͏
- A. ͏ ͏ ͏
- Thực ra, khoảng thời gian năm năm cũng đủ để phát sinh một số thay đổi mà chúng ta có thể mong đợi. ͏ ͏ ͏
- Ở Sở Quốc, một mình Tạ gia phát triển mạnh mẽ*, nhìn thì có vẻ rất ngoan ngoãn, nhưng thật ra có thể nhu thuận được bao lâu? ͏ ͏ ͏
*Nguyên văn Nhất chi độc tú (一枝独秀): ý chỉ sự xuất chúng, siêu phàm ͏ ͏ ͏
- Chúng ta không làm gì cả, cứ tiếp tục tích trữ lực lượng, có lẽ nội bộ của bọn chúng sẽ xảy ra vấn đề. ͏ ͏ ͏
- Vị đồng hành kia của Sở Quốc sợ rằng sẽ rất khó chịu, sẽ tiếp tục hạ tử thủ với những quý tộc đã ngã xuống, sợ bọn họ thực sự chó cùng rứt giậu, giết không được thì thôi, chỉ có thể tiếp tục kéo lấy. ͏ ͏ ͏
- Về phía Càn Quốc, thực ra càng đáng mong đợi hơn. Ngươi đã phá vỡ thành Thượng Kinh của hắn, làm cho uy tín của quan gia chính thức bị giảm sút đáng kể. Hơn nữa, Càn Quốc trăm năm trọng văn ức võ. Mấy năm qua, dưới sự ép buộc trắng trợn từ ngoại lực của Đại Yến ta, địa vị của binh lính đã được tăng lên, cục diện rất dễ xảy ra tình trạng mất cân bằng. ͏ ͏ ͏
- Nếu đem ra so sánh, ͏ ͏ ͏
- Sau đại chiến Tam Quốc kết thúc, ͏ ͏ ͏
- Nội bộ đoàn kết, chí người vững như thành đồng chính là Đại Yến ta. ͏ ͏ ͏
- Sau khi vượt qua cửa ải khó nhất kia, ͏ ͏ ͏
- Lúc đó ta mới nhận ra, mặc dù cục diện do phụ hoàng để lại cho ta đã hỏng lỗ chổ nhưng nó thực sự rất vững vàng. ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏
Gà nướng đất sét đã chín, ͏ ͏ ͏
Ngụy công công tự mình xé nó ra. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế và vương gia vừa ăn thịt gà vừa tiếp tục trò chuyện hồi lâu. ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏
Có vẻ như tất cả mọi thứ cần bàn bạc đều đã được thảo luận xong. ͏ ͏ ͏
Mấy ngày đầu, ͏ ͏ ͏
Tất cả bắt đầu di chuyển chếch về phía tây, ͏ ͏ ͏
Hai bên cứ tĩnh tọa như thế mất hơn nửa canh giờ. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đột nhiên lật đổ ly rượu trước mặt, nói; ͏ ͏ ͏
- Họ Trịnh, lão tử đã giao phó hậu sự lâu như vậy, ngươi thật sự cứ tiếp nhận như vậy à. Thằng cha ngươi, lão tử còn trẻ như vậy, lão tử mới làm hoàng đế được hai năm, đời này của lão tử, còn chưa chơi đủ mà! ͏ ͏ ͏
Những cảm xúc ẩn giấu của hoàng đế cuối cùng cũng bộc phát ra ngoài. ͏ ͏ ͏
Cảm xúc này đã hình thành từ khi Người Mù của Phụng Tân thành giúp hắn kiểm tra long thể, được vén màn ở trên tường thành của Tuyết Hải quan, sau đó đi hết một chặng đường và cuối cùng cũng đến được đây, rốt cuộc hoàn toàn bùng cháy khi hắn chuẩn bị trở về Vọng Giang. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế rất đau xót là vì, ͏ ͏ ͏
Hắn biết, ͏ ͏ ͏
Sau khi hắn đi qua Vọng Giang, không còn ở trước mặt họ Trịnh, hắn không thể tìm một người khác để giải quyết cảm xúc này trong lòng mình. ͏ ͏ ͏
Ngay cả hoàng hậu cũng không được. ͏ ͏ ͏
Vương gia quay đầu lại, ͏ ͏ ͏
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của hoàng đế; ͏ ͏ ͏
- Khi phụ hoàng ta hấp hối, ta đã nói với phụ hoàng rằng ta sẽ không trở thành hoàng đế như hắn. Hắn thực sự rất nhẫn tâm, ta không thể nhẫn tâm, và ta cũng không đủ nhẫn tâm với chính mình. ͏ ͏ ͏
Vương gia bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Ta đã nói là có thể trị mà. ͏ ͏ ͏
- Cắt mở đầu? Ta cũng đã nói rằng ta không thể làm loại phương pháp điều trị này. Hơn nữa, cơ hội thành công năm phần mười quá thấp, thực sự là quá thấp. ͏ ͏ ͏
- À. ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? Không còn gì nữa? ͏ ͏ ͏
- Ngươi đã từ chối. ͏ ͏ ͏
Vương gia đáp. ͏ ͏ ͏
- Tại sao mỗi lần người đều giả vờ giả vịt vậy hả? Ta muốn giả vờ giả vịt một lần mà ngươi cũng chả thèm phối hợp với ta! ͏ ͏ ͏
- Bởi vì ta không có thời gian. ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏
- Không có thời gian? ͏ ͏ ͏
Sắc mặt hoàng đế có chút dữ tợn, ͏ ͏ ͏
- Lão tử sắp thăng thiên rồi, mà ngươi nói với ta là ngươi không có thời gian? Đồ khốn kiếp không có lương tâm! ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật đầu, ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏
đứng lên, ͏ ͏ ͏
Cùng nhau đứng lên không chỉ là thân hình, mà còn là đạo khí tức khác. ͏ ͏ ͏
Cùng lúc đó, ͏ ͏ ͏
Ngụy công công ở phụ cận và Kiếm Thánh ở đằng xa lập tức ngẩng đầu lên; ͏ ͏ ͏
Phàn Lực và Tiết Tam, đang ăn gà nướng đất sét ở bên kia, lập tức trừng mắt nhìn về phía này. A Minh vẫn đang yên lặng uống rượu giống như không nhiễm chút bụi trần, cũng đồng thời hất rượu trong ly ra; ͏ ͏ ͏
Sau khi vương gia đứng dậy, ͏ ͏ ͏
Vỗ vỗ áo mãng bào, ͏ ͏ ͏
Sau đó, hắn tùy tiện vươn vai một cái, ͏ ͏ ͏
Thở dài một tiếng: ͏ ͏ ͏
Nói ta không có lương tâm? ͏ ͏ ͏
Tiện nhân, ͏ ͏ ͏
Lão tử bận bịu, ͏ ͏ ͏
Còn không phải là vì thời khắc này ͏ ͏ ͏
Của ngươi à? ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương lên tứ phẩm! ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm bị kẹt tại cảnh giới Võ Phu ngũ phẩm từ rất lâu rồi.
Mới lúc sáng sớm, các Ma Vương cũng đã hiểu rõ rằng, thể chất của Chủ thượng bọn họ không giống với đám vô dụng kia, thể chất của Chủ thượng rất tốt.
Đương nhiên, không thể nào so sánh được với những thiên chi kiêu tử chân chính khác, nhưng nếu vứt lên chốn giang hồ, ít ra vẫn có thể ngoi đầu lên được.
Trước kia, khi Trịnh Phàm vừa mới bắt đầu đi lên con đường Võ Phu này, vì do tiến bộ rất nhanh, lại còn từng gây sự chú ý với không ít người, nhưng sau đó Trịnh Phàm không ngừng nâng cao thân phận và địa vị của chính mình, binh mã dưới trướng càng ngày càng nhiều, sau khi số lượng thị vệ bên cạnh cũng không ngừng gia tăng, người đời đã không còn tiếp tục bàn tán về thực lực của Bình Tây Vương nữa rồi.
Đối với những người trên triều đình, họ càng xem trọng đội quân thiết kỵ Tấn Đông của hắn hơn, đối với người trên chốn giang hồ, thì lại để ý đến sự tồn tại của Kiếm Thánh bên cạnh hắn, còn đối với dân chúng thì, ừm, bách tính của cái đất Yến Tấn đánh giá thực lực của Bình Tây Vương, hẳn là không kém cạnh gì Tĩnh Nam Vương năm xưa, sau khi kết thúc một trận đại chiến, những người kể chuyện trong quán trà thường thích kể sự tích Bình Tây vương gia ai ai ai ba trăm lần đến nỗi núi long đất lở sông nước ào ạt.
Còn với người dân của các nước khác, là bởi vì chiến tích chấn nhiếp Bình Tây Vương, được so sánh như ma quỷ, mỗi bữa cơm đều hận không thể ăn tươi nuốt sống đôi đồng nam đồng nữ kia, đương nhiên sẽ không tiếc giấy mực miêu tả võ lực của bản thân.
Chỉ có điều, chỉ có người bên cạnh Bình Tây Vương mới thực sự hiểu rằng, Bình Tây Vương có chấp niệm với cảnh giới như thế nào.
Bởi kể từ lúc thức tỉnh đến bây giờ, cá nhân Trịnh Phàm đã gánh vác hy vọng một mình tu luyện nhưng cả đoàn được lên cấp.
Kiếm Thánh biết rõ Trịnh Phàm bất kể lúc nào, mỗi ngày đều sẽ kiên trì luyện đao rèn luyện thể phách, tính cách kiên định này, sẽ không vì thân phận và địa vị thay đổi mà bị ảnh hưởng.
Nơi đây mỗi ngày chỉ cần không phải xuất chinh, Vương gia ở trong Vương phủ cũng sẽ rất an nhàn tự tại, không dùng hết nửa ngày vào việc luyện võ, thì sẽ lại càng nhàn nhã hơn.
Chỉ là, Cảnh giới Ngũ Phẩm, về mặt ý nghĩa truyền thống thật ra cũng tương đương với “Đỉnh phong Võ Phu”, suy đi nghĩ lại, thì đây không phải là thứ mà sư phụ có thể truyền dạy được.
Có đôi khi, dựa vào số vốn tích lũy đã đạt được không biết tới khi nào mới đủ, lại cộng thêm vận may xuất hiện.
Cũng ngay tại lúc này, cuối cùng Trịnh Phàm dựa vào một cỗ khí phách, xông phá toàn bộ bình cảnh, đi vào cảnh giới Võ Phu tứ phẩm.
Cũng ngay tại thời khắc này, ba vị... nói chính xác hơn là bốn vị Ma Vương đang có mặt ở đó, tất cả đều đồng loạt kích động.
Càng lên cao, có thể nói là một phẩm một thế giới.
Đối với đám Ma Vương mà nói, cũng giống như bọn hắn có thể khôi phục càng nhiều thực lực, bởi vì con số tỉ lệ đều thể hiện hết ở đây.
Đề mục Toán học đơn giản nhất là, trong tình huống bình thường, Ma Vương theo Chủ thượng đạt được cảnh giới ngũ phẩm, có thể tự dựa vào kinh nghiệm phong phú của bản thân cùng như là huyết thống và năng lực đặc thù, đi đánh nhâu với một cao thủ tứ phẩm bình thường ắt sẽ không phân thắng bại, trong tình huống bất ngờ, vẫn có thể có hy vọng lấy được đầu của đối phương.
Mà nếu có thể cùng đi theo Chủ thượng lên tới được Tứ phẩm, cũng đồng nghĩ với việc đám Ma Vương có đủ thực lực để chống lại hàng Tam phẩm.
Tam phẩm, trên thế giới này, trong tình huống loại trừ sự tồn tại của Kiếm Thánh ra, lại loại trừ Ẩn Thế có thể tồn tại ra, đã được xem như kịch trần rồi.
Cường giả có được thực lực Tam phẩm đáng kiêu ngạo, chỉ cần không phải là cố ý đi tìm đường chết, còn lại bất cứ nơi nào hắn cũng có thể đặt chân đến.
A Minh lập tức uống hết rượu đỏ trong ly, trong bầu không khí như thế này, hắn không cách nào có thể tiếp tục duy trì hình tượng vừa nho nhã vừa bình tĩnh kia.
Thậm chí, lần này trong lúc uống rượu, ngay cả đầu lưỡi cũng chẳng còn ham muốn nhấm nháp để tận hưởng hết hương vị của rượu ngon, bởi vì lưỡi còn cần phải giữ sức để sau đó đi liếm thứ quan trọng hơn.
Tiết Tam kích động siết chặt hai nắm đắm, hận không thể hét to lên.
Hai mắt của Phiền Lực mở to như hai chiếc chuông đồng.
Ngay lập tức, lại nhớ tới một chuyện. ͏