Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2708 - Chương 2708. Sĩ Khí Ngày Càng Cao

Chương 2708. Sĩ khí ngày càng cao
Chương 2708. Sĩ khí ngày càng cao

- Có một tin đồn rất buồn cười, nói là vị thiên tử Đại Yến kia của chúng ta năm đó còn là hoàng tử nghèo túng, cũng vì Vương gia chúng ta nói chuyện dễ nghe, mới nguyện ý kết giao với Vương gia khi đó vẫn chỉ là giáo uý. Hơn nữa còn tự xưng là sư đệ, tôn Vương gia chúng ta làm huynh.

Thiên Thiên gật đầu phụ họa nói:

- Hoàng đế vốn là cha của đệ đệ.

Ngay sau đó, Thiên Thiên lại nói:

- Thái tử cũng là đệ đệ của ta.

Trần Tiên Bá “ha ha” cười rộ lên, không kiêng kỵ nói:

- Tình cảm kia tốt, Thiên gia tất cả đều là đệ đệ.

Trong quân Tấn Đông, muốn nói những lời này thật đúng là không có gì phải kiêng dè.

- Ca, tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ?

- Tiếp tục đánh, tiếp tục gặt hái, không cần chia binh đóng quân, cứ thế gõ cửa đi vào hỏi thăm từng nhà là được rồi. Sau khi chúng ta đi, cho dù có quay lại những thành trì này một lần nữa, tiếp tục đánh ra cờ Sở cũng không sao cả. Còn nhớ rõ năm đó ta đi theo Vương gia vào Càn, lần trước đánh vào Trừ Châu thành một lần, lần thứ hai đi vào lại thuận lợi hơn nhiều.

Nói đến ví dụ này, Trần Tiên lại có chút kiêng kỵ nhìn Thiên Thiên, phát hiện Thiên Thiên cũng nghe không hiểu ý tứ trong đó, Trần Tiên Bá khẽ lắc đầu, cũng may, a đệ này cũng có thứ nghe không hiểu.

... ...

Sau khi Hạ Vị huyện bị phá, phụ binh và dân phu chiếm đại đa số trong quân đội, bắt đầu tiếp tục tiến lên.

Trong vòng chưa đầy một tháng, liên tục tấn công bảy toà huyện thành nhỏ và hai toà phủ thành

cũng chính là thành trì hơi lớn hơn.

Cơ bản chỉ là cỏ vừa gặp gió đã đổ gục, không hề có hành động chống cự, thậm chí bởi vì quân Yến đi đường có chút mệt mỏi nên đến muộn, thủ thành còn dẫn theo đại diện lão quý tộc trong thành chủ động ra khỏi thành hai mươi dặm để xin đầu hàng.

Hạ Vị huyện chống cự là cảnh báo máu chảy đầm đìa, mà sau đó, huyện thành đầu hàng và mở cửa thành thì không bị cướp bóc cũng không bị tàn sát, đúng là lựa chọn sáng suốt. Gặp phải tình huống thế này, người Sở bản địa phần lớn vẫn nguyện ý đầu hàng, đơn giản là phá chút tài vật, bỏ ra chút trâu dê, so với việc thành trì bị binh lính xông vào thì thật sự chỉ là hạt cát trong sa mạc.

Mà đội ngũ của Trần Tiên Bá, sĩ khí thì bắt đầu càng ngày càng cao.

Khác với Thiên Thiên ở một số phương diện có chút “ngây ngô” và “chất phác”, tính cách của Trần Tiên Bá này thì có một mặt phô trương cực kỳ rõ ràng.

Năm xưa khi mới có được hắn, Trịnh Phàm từng nói, trên người hắn có bóng dáng của Điền Vô Kính. Chỉ tiếc, con người sẽ thay đổi, mấy năm nay trưởng thành, bởi vì thật sự là quá tôn sùng Vương gia, dần dần sống thành bộ dáng “Trịnh Phàm”.

Trên đường hành quân, Trần Tiên Bá còn vô tình hỏi Thiên Thiên, có đôi khi có một vài hành động, một vài lời nói, một vài động tác của bản thân hắn có phần nào giống phong thái của Vương gia không?

Thiên Thiên nói đương nhiên có rồi.

Nhưng Thiên Thiên càng biết, phụ thân trong ấn tượng của hắn, ở trong quân đội, ở trong mắt người ngoài hay ở nhà, thật ra hoàn toàn khác nhau.

Chẳng qua lúc đầu bọn người mù hỗ trợ tạo thần cho Trịnh Phàm, Thiên Thiên còn quá nhỏ, chờ sau khi Thiên Thiên lớn lên, Trịnh Phàm đã rất thích ứng với thân phận của mình rồi, không cần cố ý, tự nhiên có thể toát ra khí thế thuộc về thượng vị giả chân chính. Vì vậy, sự khác biệt này trong mắt Thiên Thiên là một biểu hiện tình yêu gia đình của người cha.

Ở bên ngoài là một Nhiếp Chính Vương uy nghiêm, là thần hộ mệnh của quân dân Tấn Đông, ở nhà là một người cha tốt hòa ái, sẵn lòng chơi đùa cùng bọn nhỏ.

Chỉ có thể nói hai huynh đệ một lớn một nhỏ này cảm nhận về “Vương gia” thật sự là quá mức tốt đẹp là được rồi, rất nhiều phương diện, có thể tự động đị vào não bộ và làm nó trở nên tốt đẹp.

Các phụ binh một đường hành quân, một đường “công thành đoạt đất”, chiến công này đánh đến khi gào thét.

Chỉ có sĩ khí thì đương nhiên không thể nào trở thành cường quân chân chính, nếu không trận chiến Vọng Giang lần thứ hai, Cẩu Mạc Ly sẽ không thua thảm như vậy.

Nhưng nếu ngay cả sĩ khí cũng không có, vậy ngay cả quân đội cũng không bằng.

Các phụ binh trải qua từng cuộc “đại thắng” gột rửa, khí chất cũng dần dần phát sinh biến hóa, cộng thêm ngày thường huấn luyện cùng với mỗi một tòa thành bên cạnh, đều là một quy trình không thể thiếu, đội ngũ phụ binh này đang nhanh chóng trưởng thành, bắt đầu có bộ dáng chính binh. ͏

Hết chương 2708.
Bình Luận (0)
Comment