Trịnh Phàm mở chiến báo ra, nhìn lướt qua, không khỏi đưa tay xoa xoa lên trán. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tờ chiến báo ghi rằng gần đây ở Vấn Khâu quận, quân Sở bắt đầu điều động một số cuộc chuyển quân quy mô lớn nhưng lại có chút bất thường, Lý Thành Huy xin được thực hiện một số đối sách. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái gọi là bất thường điều động, Trịnh Phàm cũng không lo lắng, dưới cục diện hiện tại, mọi người binh đối binh, tướng đối tướng, ở chiến tuyến lâu, đây hoàn toàn không phải là bí mật gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Thành Huy muốn điều quân để thử sáng kiến, kỳ thực là có ý định thăm dò, sau một hồi suy nghĩ, hắn thấy ngứa tay, tướng lĩnh dưới trướng hắn cũng thấy ngứa, không nhịn được mà muốn động thủ một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xét cho cùng, tuy khi vào thị trấn Tấn Đông, Lý Thành Huy đã cải tạo lại chế độ hộ khẩu tiêu chuẩn, nhưng nhìn chung thì dường như chẳng có gì thay đổi, mọi thứ vẫn giữ nguyên theo khuôn khổ ban đầu, sau khi tiến vào Tấn Đông được năm năm, cũng không có thời gian lập công, cho nên bây giờ hắn gấp gáp muốn chứng tỏ bản thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, ngài không lo lắng sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương quan tâm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lắc đầu một cái, nhấc bút lên, giống như chuẩn bị viết thư đáp lại, nhưng hắn do dự một chút, lại sợ loại này không nhẹ cũng không nặng, e rằng nếu chỉ đáp lại đơn thuần thì sẽ không có hiệu quả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì vậy hắn trực tiếp nhìn về phía Lưu Đại Hổ, Lưu Đại Hổ hiểu ý lập tức bước lên, Trịnh Phàm đưa vương lệnh cho Lưu Đại Hổ, Lưu Đại Hổ nhận lấy vương lệnh, quỳ xuống:
- Ty chức nghe lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại ném chiến báo của Lý Thành Huy đến trước mặt của Lưu Đại Hổ, rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầm vương lệnh của bản vương, vào thẳng quân trướng của Lý Thành Huy, ở trước mặt tất cả tướng lĩnh dưới trướng hắn, trực tiếp quăng chiến báo này đến trước mặt của Lý Thành Huy cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ty chức tuân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ cầm vương lệnh đi ra khỏi lều soái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhắm chặt hai mắt lại, ngồi yên lặng trên soái tọa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương đưa tay xoa bóp huyệt thái dương hắn, lực tay nàng vừa đủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng tức giận sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Này còn chưa đủ sao, à, đúng rồi, bọn nhỏ trong nhà có gửi thư đến, ngươi muốn xem không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái tên nghiệt tử kia cũng biết viết thư sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có, trong thư Đại Nữu có viết rằng đệ đệ cũng rất nhớ chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ chúng ta cách nhau khá xa, không đánh được hắn, cho nên cảm thấy có chút ngứa tay rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có thể đối xử với con trai của ta ôn nhu một chút không, suy cho cùng là máu mủ ruột thịt của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được được được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương bất đắc dĩ thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là bây giờ ta có chút lo lắng cho hai tiểu nhân ở nhà, bọn hắn lại muốn làm ra chuyện gì đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Yên tâm, lần trước, khi ra khỏi cửa, ta đã nói với lão Sa, dặn hắn chăm sóc tốt cho hai hài tử. Trước khi chúng ta quay lại, hai bọn hắn không được ra khỏi Vương phủ. Chờ đến khi kết thúc trận chiến này, sẽ dẫn bọn hắn đến đây, cũng đã đến lúc để bọn hắn học hỏi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, Đại tướng quân đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình bước vào, cúi đầu chào: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật trùng hợp, Lý Thành Huy mới vừa phái người đến đưa chiến báo, hắn nói bên kia có biến động bất thường, muốn tự mình xử lý. Ta mới sai Đại Hổ cầm theo vương lệnh của ta cầm chiến báo quăng vào mặt hắn, nếu biết ngươi sẽ đến đây, ta đã để ngươi đi một chuyến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc hắn cũng rất ức chế, vì không được chiến đấu, sĩ khí nôn nóng nên tâm sinh dị tính, quả thật thì toán quân nào cũng sẽ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, cho nên ta đã để Đại Hổ đi giúp hắn một chút, trận chiến này là trận chiến về mặt ổn định và nhẫn nhịn, ai là người kiên trì, là người kiên nhẫn hơn thì thắng. Ngược lại, ta đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng cho mùa đông đã chuẩn bị sẵn sàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chủ thượng ở đây giữ trấn, thuộc hạ an tâm hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không nhịn được mà nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không biết là lão tử không tự tin, vẫn là ngươi khôn khéo, mỗi lần đều làm cho ta không biết phải nói thêm gì, lúc ngươi khen ta, ta đều cảm thấy như ngươi đang giễu cợt ta vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ không dám. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, ngươi đi đi, bên phía Cẩu Mạc Ly, hẳn là đã phát động rồi. Còn ta, ta vẫn sẽ tiếp tục ở đây, ta và Đại Cữu ca sẽ câu cá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ tuân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Sở Hoàng nhìn chằm chằm vào cánh tay bị cụt của Định Thân Vương một lúc lâu, rồi nhìn sang hướng khác. ͏