Hắn nhìn thấy Tạ Ngọc An, Hùng Đình Sơn cùng với một đám cốt tướng lĩnh đang quỳ rạp dưới đất, Sở Hoàng ngay cả soái tọa cũng không ngồi, đứng nói thẳng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này trẫm đến tiền tuyến, không phải vì muốn đốc chiến, trẫm đến là muốn quan sát tình hình một chút, số lượng đã làm được, các ngươi còn thiếu cái gì, trẫm lập tức nghĩ cách bù đắp cho các ngươi, những gì trẫm có thể làm, trẫm cũng đã làm hết sức rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng thần không dám! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chư vị, tương lai của Đại Sở, tương lai của tất cả người Sở, đều đặt trên vai của các ngươi, trẫm và các ngươi, cùng nhau gánh vác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng thần thề sống chết luôn trung thành với bệ hạ, thề sống chết luôn trung thành với Đại Sở! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế không ở trong lều tướng lĩnh lâu, sau khi gặp mặt xong thì lập tức rời đi, đi theo sau hoàng đế, không phải là hoàng đế huynh đệ Định Thân Vương, mà là Tạ Ngọc An. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nơi đây là vị trí quân doanh, quả thật cũng không phải là tiền tuyến, thật sự mà nói, quân của Yến Sở đã chiếm một phạm vi quá rộng, tiền tuyến quá dài, điều đó đã làm mất đi sự tinh tế trong chiến lược. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trên đường trẫm đến đây, có gặp phải một đội dã nhân, hộ vệ của trẫm đã đánh chết sạch, trẫm còn tự tay giết một tên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ anh dũng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế lấy một quả quýt từ trong ống tay áo ra, từ từ bóc vỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy cảnh này, mí mắt của Tạ Ngọc An rưng rưng không kìm được lòng, lập tức sửa lại lời nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra thần đã viết rất rõ ràng ở trong sổ sách, đối với Tấn Đông toà mà Vương phủ nói, sinh mạng của dã nhân cũng không đáng là bao, có lẽ bọn họ khao khát điều gì đó quan trung dã nhân tôi tớ binh có thể làm hết sức tiêu hao nhiều hơn rơi một ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái thủ đoạn mà anh rể trẫm sử dụng đối với dã nhâtrẫquar thật trẫm biết, đó chính là chi thuật thuần hóa vô cùng kỳ cao minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thủ đoạn của bệ hạ, cũng vô cùng cao minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, trước mắt thì các cấm quân hoàng tộc của Đại Sở đã bắt đầu xuất hiện người Tang tộc tạo thành quân trận, so với qua lại, đương kim thánh thượng Tang tộc lợi dụng cùng khai phá, có thể nói là chưa từng có ai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, đánh đổi lại chính là thế lực của bọn quý tộc suy sụp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tổ tiên của các quý tộc Đại Sở đều là tuỳ tùng của Sở Hầu thời chinh phạt Tang tộc, đó là vinh quang của bọn họ, sở dĩ lúc trước quý tộc của Sở Quốc tồn tại là để Sở Quốc hoàng quyền giống như Yến Quốc năm đó chịu áp chế rất lớn, mà còn tạo ra mâu thuẫn nội bộ của dân tộc Sở Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì Tạ gia có huyết thống của tộc Tang tộc, cho cho tổ tiên cổ xưa cũng là quý tộc, thì bây giờ cũng không thể thích nghi với quý tộc Sở Quốc để vào bên trong bộ máy nhà nước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ gia đã như vậy rồi, đừng nói đến những nơi khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thời thế giờ đã thay đổi, bây giờ Tạ gia, đã đi theo cha con Tạ thị đạt được quyền cao chức trọng, trở thành nơi nương tựa của những quý tộc Sở Quốc bị chèn ép. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn hoàng đế Hùng thị, thượng bộ tộc vốn là cử nhân do quý tộc chọn lọc, chỉ bằng tay trái của mình, phá vỡ đặc quyền của quý tộc dựa vào hệ thống tiện dân, còn kia là Tang tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người, mau vào nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ Vị Trường chết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước khi hắn rời đi còn cho trẫm lên một cuốn kinh, trong cuốn kinh ấy, hắn đã mắng trẫm một trận tàn nhẫn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là tính khí của hắn, bệ hạ đừng để trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn nói rất đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế bỗng nhiên dừng bước, đồng thời, đưa quả quýt đã bóc đến trước mặt Tạ Ngọc An. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An đưa tay cầm lấy quả quýt, rồi "Cắn" một miếng, nước rơi vào y phục của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng coi như hắn nói đúng, trẫm cũng không cảm thấy bản thân có sai sót. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An ăn như hùm như sói, ăn xong, thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần cũng cảm thấy như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói thật chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần nói thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế hài lòng gật đầy, lại lấy ra một quả quýt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cứ nói hết những suy nghĩ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, nếu như Yến Quốc nhất định sẽ xuất hiện một nhân vật như Trịnh Phàm, mà bệ hạ lại không làm gì, cục diện của Đại Sở, cũng sẽ không tốt lên được. Có lẽ, quốc lực của Đại Sở, sẽ không suy yếu đến như vậy. Nhưng quả thực, Đại Sở sẽ càng trở nên yếu đuối. Trước mắt, bệ hạ có thể giúp Đại Sở bện thành một sợi dây thừng.
- Là trẫm và Tạ gia, đồng thời giúp Đại Sở, bện thành một sợi dây thừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần không dám. ͏