- Bây giờ ta có nghi ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ đồng nói, giơ một ngón tay ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngón tay này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ nhân hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ đồng tiếp tục nhìn chằm chằm vào ngón tay này của mình, thành mắt lác rồi vẫn không động đậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ nhân giơ tay, đặt ngón tay xuống giúp nữ đồng, lại xoa mắt của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ đồng thở phào một hơi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cơ thể này, ăn mòn ghê gớm quá rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoạt động nhiều hơn sẽ tốt hơn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ nhân trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta định tìm người làm chuyện điều hòa âm dương để cơ thể này có thể khôi phục nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ta là liệu có khả năng thực ra trong những năm này, có một đám tồn tại thần bí khác cũng đang ẩn nấp trong chỗ tối giống tông môn chúng ta, nhưng lại vẫn luôn thúc đẩy sự thay đổi chiều hướng của thiên hạ không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ngươi là? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Liều lĩnh ra tay rất có thể sẽ đánh rắn động cỏ. Bởi vì ta cảm thấy, Nhiếp Chính Vương của Yến Quốc kia rất có thể chỉ là một bài vị vô dụng bị đẩy ra chỗ sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắt xì! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Nhiếp Chính Vương đang phê duyệt tấu sớ trong lều soái hắt hơi, hắn rất khó bị cảm, nhất là thân thể bây giờ chăm sóc rất tốt, buổi tối cũng sẽ ở trong chăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia nhận lấy một cái khăn mặt nóng trong tay Tứ Nương, lau mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc chắn là con gái nhớ ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Canh cá này không tồi, rất tươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly bưng bát, ung dung thong thả uống canh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Các tướng lĩnh ngồi xung quanh hắn hơn nửa đều là Dã nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Uống xong một bát canh cá, có người ở bên cạnh tiến tới lấy thêm một bát nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A! A! A! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghiêng đầu qua chỗ khác, Cẩu Mạc Ly thấy một nam tử đang bị treo lên đánh roi cách đó không xa, nam tử này họ Hạ, là một gia chủ ổ bảo chủ khá lớn của địa phương, cũng coi như là tiểu quý tộc địa phương trước kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vốn là một trong số nội ứng Cẩu Mạc Ly phát triển, sau khi Cẩu Mạc Ly dẫn binh qua đây, không những không ngăn cản theo thân phận quan chức Sở Quốc của hắn, còn chủ động đưa không ít lương thực đến khao “quân Yến”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây vốn là người có công, bây giờ lại rơi vào một kết cục như vậy, bởi vì… hai ngày trước hắn dẫn dắt tộc nhân làm phản, sau đó trở tay đã bị Cẩu Mạc Ly trấn áp rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một bát canh cá mới đã lấy xong, Cẩu Mạc Ly duỗi tay bốc một nắm hành bỏ vào bên trong, sau đó rắc chút hạt tiêu lên trên, lại rót chút giấm, rồi đứng dậy, bưng bát canh vừa uống canh vừa đi về phía Hạ gia chủ kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Hạ gia chủ đã bị roi quất rất thê thảm, cả người đầy máu me. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly ghé tới trước mặt hắn, lại uống một ngụm canh cá, cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tội gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ gia chủ hơi khó khăn ngẩng đầu lên nhìn Cẩu Mạc Ly, trong mắt của hắn không có thù hận, chỉ có tràn đầy tự giễu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lương thực sắp bị các ngươi… ăn hết rồi. Mùa đông này, còn chưa qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly thở dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân… Tướng quân… Xin tướng quân, tha cho tộc nhân của ta, tất cả, đều là nghiệt ta tạo, nghiệt ta tạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Điều này thì khó rồi, ô bảo chủ quy hàng ta không ít nha, Hạ gia ngươi đã phản, ta lại nhẹ nhàng nương tay, vậy lỡ như người khác cũng học theo như vậy thì phải làm sao?Ngươi là chủ một gia tộc, không phải ngay cả điều này cũng không hiểu chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trăm sai ngàn sai, đều là ta sai, tướng quân… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly không nhìn hắn nữa, tiếp tục uống canh cá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Hạ gia chủ bị treo ở đó thì bắt đầu nghẹn ngào nức nở, cũng không phải hắn sợ chết, mà là ân hận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn âm thầm nương nhờ người Yến, lúc đại quân người Yến đến đây đã cung cấp tiện nghi cho bọn họ, nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là đại quân của người Yến lại dừng lại ở đây không đi nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dừng như vậy đã gần một tháng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy chục nghìn binh mã, người ăn ngựa nhai, tất cả đều dựa vào mấy ô bảo xung quanh đây chống đỡ, hơn nữa người còn muốn ăn ngon, ăn no, đây sao mà chịu cho nổi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không cho nữa thì tự mình lấy, thì bắt đầu cướp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mùa đông đã ở ngay trước mắt rồi, trên dưới ô bảo nhiều dân số như vậy, cuộc sống còn sống thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ gia chính là đã phản dưới tình huống này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly cuối cùng cũng uống xong canh, giơ tay lấy một cái khăn tay trong túi ra, lau miệng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn lại quay qua nhìn về phía Hạ gia chủ, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có một số người luôn cảm thấy làm chó rất dễ dàng, đầu gối mềm xuống, tặng lời hay, mặt tươi cười, gâu gâu gâu mấy tiếng là có thể làm một con chó đạt tiêu chuẩn. Ầy, chỉ vậy? ͏