Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2730 - Chương 2730. Ngươi Là Soái Hay Ta Là Soái

Chương 2730. Ngươi là soái hay ta là soái
Chương 2730. Ngươi là soái hay ta là soái

- Ngươi là kẻ hàng, thì phải có tự giác của một kẻ hàng, đầu gối nếu đã mềm rồi thì đừng cứ trông ngóng muốn ngẩng đầu lên nhìn. Nhìn cái gì, có gì đáng nhìn, nhìn nhiều rồi thì sẽ nghĩ đương nhiên cảm thấy bản thân hình như vẫn là con người à? Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly giơ tay, vỗ nhẹ lên mặt của Hạ gia chủ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Dạy ngươi đến đây thôi, kiếp sau làm con chó tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly lùi lại hai bước, căn dặn thuộc hạ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chặt đầu đi, cảnh cáo ô bảo khác xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly ngáp, xoa tay, mấy ngày nay nhiệt độ rõ ràng đã giảm xuống, có điều so với mùa đông ở Tuyết Nguyên, chút lạnh này căn bản không tính là gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ăn no uống đủ, Cẩu Mạc Ly trở về lều soái của mình, nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn giơ tay sờ thịt trên người mình, tội lỗi tội lỗi, lúc trước ở Phạm Thành thực ra không có chiến sự, nhưng lại luôn không rảnh rỗi được, lần này dẫn binh ra ngoài, vừa nằm xuống trên người vậy mà đã béo ra không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhắm mắt lại, đang chuẩn bị ngủ trưa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, ngoài lều soái truyền tới tiếng bước chân vô cùng dày đặc, ngay sau đó rèm lều soái cũng bị vén ra, một tướng lĩnh người Yến, một tướng lĩnh người Tấn cầm đao bước vào lều soái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly mở mắt ra, ngồi dậy, cứ nhìn hai bọn họ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tướng lĩnh nhất thời cũng bị chấn động, bước chân cũng khựng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lúc này, bên ngoài lều soái có gần ba trăm binh sĩ mặc giáp đã bao vây nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, tiếng bước chân quy mô lớn hơn truyền tới, là một đám tướng lĩnh Dã nhân dẫn theo binh sĩ dưới trướng lại bao vây binh sĩ mặc giáp bao vây lều soái này lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cả cảnh tượng có thể nói là vô cùng căng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, ba trăm binh sĩ mặc giáp cũng không quá hoảng loạn, vì đại quân của Phạm Thành, Dã nhân vốn đã chiếm hơn đa số, hiện giờ mọi người đều đang yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lều soái, Cẩu Mạc Ly ngáp, nói” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có quy củ, cho dù có chuyện muốn báo với bổn soái, cũng phải thông báo trước mới phải. Đây còn may là bổn soái đang ngủ trưa, nếu là ngủ với nữ nhân, vậy không phải để hai các ngươi xấu hổ chết à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tướng lĩnh, một người họ Trì, tên Trì Lâm, là người yến, một người họ Hác, tên Hác Mẫn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người đều xuất thân cô nhi, lớn lên trong học xã, coi như là nhóm nghĩa nhi đầu tiên, vào trong quân đội cũng đã được một thời gian rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bình thường, tư chất của những nghĩa nhi này đã thông qua tuyển chọn và sát hạch trong học xã, hơn nữa mức độ trung thành chắc chắn vượt qua được thử thách, cho nên tốc độ thăng chức trong quân của bọn họ vẫn luôn rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trì Lâm giơ đao lên với Cẩu Mạc Ly, chất vấn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại sao quân ta dừng lại ở đây lâu như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly giơ tay chỉ hai thanh đao trước mặt, nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong quân Tấn Đông ta, có lễ nghi dùng đao chỉ vào thượng quan không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trì Lâm do dự, nhưng vẫn không buông đao xuống, mà tiếp tục chất vấn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương gia dẫn binh ở bên Vị Hà giằng co với đại quân chủ lực của Yến Quốc, quân ta vốn nên phụng mệnh ra khỏi Phạm Thành, qua Cổ Việt, chặt đứt liên hệ của Càn Sở, tại sao đại soái lệnh đại quân dừng lại ở nơi này lâu như vậy! Đại soái là không màng an nguy của Vương gia, không màng quân lệnh, không màng đại cuộc, rốt cuộc là có ý gì! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly hít hơi, lạnh lùng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là đại soái, hay ta là đại soái? Ngươi chấp hành quân lệnh, hay là ta chấp hành quân lệnh? Ta là chủ soái của Phạm Thành, đánh trận thế nào, đánh trận kiểu gì, còn cần nghe theo tham tướng như ngươi chắc! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên cạnh, Hác Mẫn cũng giơ đao lên, quát nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy tại sao đại soái lén lút phái người liên lạc với Tạ gia của Cổ Việt thành, Vương gia đối xử không tệ với đại soái, đại soái báo đáp Vương gia của chúng ta như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly lại không kinh ngạc tức giận vì bắt ngay “quả tang”, ngược lại rất thoải mái mà chống hai tay ở phía sau, đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn trên thảm: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu đã bị các ngươi phát hiện rồi, nguy quá, nguy quá. Nhưng hai các ngươi đây là đang làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai dám bất trung với Vương gia, bọn ta nhất định không tha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là đại quân của ta, đây là lều soái của ta, ở nơi này, chín phần là binh sĩ Dã nhân, ngươi có thể làm gì được ta? Ép bổn soái làm con tin ra ngoài sao? Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là đại quân của Vương gia, bọn họ là Dã nhân, nhưng cũng là tiêu hộ, bọn họ, cũng thành tâm cống hiến sức lực cho Vương gia! ͏

Hết chương 2730.
Bình Luận (0)
Comment