- Có chút đạo lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng chính như ngươi luôn muốn buông xuống hoàng tộc ngu muội, thật ra, ta cũng đã buông chuyện trên tuyết nguyên xuống bảy bảy tám phần. Ngươi có biết tại sao không? Không, đừng trả lời, ta sẽ cho ngươi biết câu trả lời của ta trước. Ngươi là người Tấn, lại không quan tâm đến quốc tiểu người Tấn. Ta là một người Dã, nhưng ta lại không quan tâm đến cánh đồng tuyết tinh. Tại sao lại như vậy? Bởi vì, con mẹ nó ta phát hiện ra một việc. Vương gia là người Yến, nhưng ngươi nhìn những việc mà hắn làm xem, chẳng có chỗ nào là muốn hết lòng vì Đại Yến cả! Từ thời xa xưa, tạo phản lập nghiệp, sẽ không có vương gia ân cần tỉ mỉ cai trị! Đi theo một người Yến nhưng không coi mình là Vương gia của người Yến đã lâu, thì người Tấn cũng không giống người Tấn, người Dã... Cũng không giống người Dã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thú vị lắm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh suy tư một chút rồi bổ sung nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là ta không nghĩ ra điểm này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly đặt tay ra khỏi lều, rửa tay bằng nước mưa, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ đây là Chư Hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Kiếm Thánh ngưng tụ, nhìn về phía Cẩu Mạc Ly rất nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại phát hiện vị Dã Nhân Vương này, đã thu hồi tất cả thần thái bất cần đời lúc trước, trở nên vô cùng nghiêm túc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Càn Quốc có vô số văn nhân, mất cả trăm năm để suy tư viết vô số văn chương, lấy danh nghĩa chính điển Chư Hạ, mặc dù có mục đích chính trị muốn tôn Càn Quốc làm Chư Hạ chính thống ở bên trong, nhưng cũng quả thật đã tiến hành luận chứng phản đối định nghĩa Chư Hạ vô số lần. Đối với việc này, Kiếm Thánh cũng đã đọc và xem qua không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù cả trăm năm qua, đã có bao nhiêu lời của văn nhân đại nho, nhưng trong mắt Kiếm Thánh, đều không thể so sánh với tiếng thở dài lúc trước của Cẩu Mạc Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly dường như lưu ý đến biến hóa trong ánh mắt của Kiếm Thánh, vừa chuẩn bị đổi giọng nói rồi nói thêm gì đó, bỗng phía trước có một tướng lĩnh được binh sĩ khiêng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người được khiêng tên là Trì Lâm, thương thế của hắn ta rất nặng, tuy rằng đã sơ cứu và băng bó, nhưng máu không ngừng chảy xuống và trộn lẫn với nước mưa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại soái…Mạt tướng vô năng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khiêng xuống, đi trị thương đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly không đi an ủi hắn ta, mà phất phất tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trì Lâm được khiêng xuống, điều này có nghĩa là quân Dã đã thất bại ở vòng tiến công vừa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chi quân Sở chặn ở phía bắc kia, ương ngạnh đến nỗi có chút kỳ cục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm đó Khuất Thiên Nam xuất lĩnh Thanh Loan quân, trong dã chiến mạnh mẽ chống đỡ Tĩnh Nam quân và Trấn Bắc quân có thiết kỵ. Hiện tại chi quân Sở ở phía bắc chúng ta lại có hình bóng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời này lúc trước ngươi đã nói rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A, thật sự là không còn gì để nói nữa, lại nói lại rồi. Ta đã xem kịch dân dã của Tấn Đông, có đôi khi diễn viên ở dưới đài còn chưa kịp hoá trang, cũng chỉ có thể đứng trên đài nói đi nói lại công lao của Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi nào hoá trang mới là tốt nhất? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, Kiếm Thánh lại chỉ lên trời nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi nào trời mưa thì sẽ dễ hoá trang hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly cười rộ lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu trời mưa, con mẹ nó! Ai có thể nhìn thấy ngươi có hoá trang hay không! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xoạch! Xoạch! Xoạch. . . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vó ngựa của kỵ binh đạp vào vũng nước làm nước mưa bắn tung toé ra hai bên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra loại thời tiết như vậy, cố gắng càng nhanh càng tốt lại là lựa chọn rất ngu xuẩn, rất dễ dàng sẽ làm cho chiến mã trân quý bị trẹo chân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đám kỵ binh mặc giáp đen này đã bất chấp, không quản nhiều nữa, bọn họ đang dùng tốc độ cực nhanh, tập kích về phía nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa khe núi, đều là rừng cây, dưới mưa lớn tất cả đều giống như mực điểm vào giấy Tuyên Thành ướt nhẹp rồi tản ra, ngoại trừ không chân thật thì cũng chỉ có không chân thật mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, hiệu úy lãnh quân phía trước bỗng nhiên giơ tay lên, trong lúc nhất thời, các kỵ binh phía sau đều thắng dây cương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Họ dừng lại, nhưng tiếng vó ngựa vẫn chưa dừng lại, hơn nữa, tiếng vó ngựa vang lên từ phía nam, nơi mà họ muốn đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện bóng người, đi đầu là một đội kỵ binh người Sở, phía sau còn có không ít bộ binh, bọn họ cũng là đang chạy đi. ͏
Mưa lớn cùng với rừng rậm và sơn cốc, làm cho sự cảnh giác của đại bàng cũng bị mơ hồ. Hai đội quân vậy mà lại…Đối mặt với nhau ở đây và bằng cách này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có vẻ như từ lúc bắt đầu chuyện này thì hai bên đều có chút bất ngờ, thậm chí xuất hiện vẻ tĩnh lặng ngắn ngủi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó, tướng lĩnh hai bên đều rút binh khí ra, chỉ về phía trước, lập tức trong một mảnh lầy lội này, binh sĩ hai bên lao vào chém giết nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh tương tự cũng đang diễn ra trên bãi đất ở khắp khu vực đồi núi cách đây mấy chục dặm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả bọn họ, trong ta có ngươi, trong ngươi có ta, đan xen phức tạp cùng một chỗ, chỉ có tiếng binh khí sắc bén va chạm thân thiết chào hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có lẽ là cảm thấy rèm châu đầy trời quá đơn điệu, cho nên phải tẩm thêm một tầng huyết hồng, mới có thể biểu đạt ra sự chân thật của ý cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng kèn lệnh vang lên liên tiếp, binh lính truyền tin của hai bên đang điên cuồng truyền tin tức từ mặt trận về hậu phương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Báo !!! Quân tiên phong của quân ta đã giao chiến với quân Sở! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Báo !!! Quân chủ lực người Yến tới rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vào đêm hôm trước, quân Dã lại phát động một lần tiến công mới, nhưng quân Sở vẫn chống đỡ được áp lực. Cuối cùng, sau khi để lại những bộ thi thể, binh sĩ hai bên còn sống đều lê thân thể mệt mỏi bị mưa lớn làm ướt sũng, bắt đầu rút lui, dần dần rời khỏi chiến trường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly đang ngồi trên lưng ngựa, sau khi phá vòng vây xông ra, đây là lần đầu tiên hắn đến tiền tuyến xem chiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói là xem chiến, là bởi vì quyền chỉ huy vẫn giao cho tướng lĩnh phía dưới phụ trách, hắn cũng không tham dự vào. Cho dù là lại một lần nữa bị đánh lui trở về, thì vẻ mặt Cẩu Mạc Ly cũng không có thay đổi gì, Dã Nhân Vương ngày xưa am hiểu cổ vũ sĩ khí nhất, nhưng chỉ một thoáng đã trở thành Phật tử rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra, Cẩu Mạc Ly lấy tay vỗ vỗ mũ giáp của mình, thúc ngựa xoay người về doanh trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sĩ khí trong quân trại rất sa sút, Cẩu Mạc Ly đang ngồi trên lưng ngựa hút rất nhiều ánh mắt của binh sĩ hai bên, ở trong mắt của bọn họ, lúc này chỉ có đại soái của bọn họ mới có thể cho bọn họ sức mạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đại soái chỉ yên lặng thúc ngựa đi ta tới lều soái, xuống ngựa rồi đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lều soái không có chậu than, bây giờ có củi khô mà đốt đã xem như là một điều xa xỉ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly cởi giáp ra, ngồi xuống bên cạnh đống củi, xòe tay hơ trước ngọn lửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh ngồi ở trong góc của lều soái, không mở mắt, giống như đã ngủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vài thanh củi hiếm hoi đang không ngừng vang lên những tiếng lách tách trong đống lửa, thỉnh thoảng còn bắn ra chút hoa lửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này ở bên ngoài, bỗng nhiên có tiếng ầm ĩ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly không hề động đậy. Rất nhanh, âm thanh biến mất, chỉ chốc lát sau, có thân vệ đi vào, báo cáo chuyện một bộ phận người hầu quân Sở trong quân trại nổi loạn, giờ đã bị dập tắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly nghe xong, thì cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tên ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, hắn đưa tay về phía Kiếm Thánh, vừa lấy được túi mì xào treo bên hông Kiếm Thánh, đã thấy Kiếm Thánh mở mắt ra, đang nhìn hắn chằm chằm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Cẩu Mạc Ly vẫn không thu lại, mà là nghiêng mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn một miếng, chỉ ăn một miếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài cứ ăn một miếng đi, tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không đói, cho huynh đệ bị thương ăn đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tướng quân... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe lệnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc Lâu đặt đao của mình ở bên cạnh, nghiêng người tựa vào một tảng đá, hiện giờ hắn đang rất mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi, nhưng một khi con người mệt mỏi đến cực hạn nào đó, thì mệt mỏi đơn thuần hay vô cùng mệt mỏi, quả thật là đã không còn cảm giác nữa rồi, chỉ còn lại một loại gọi là tê dại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghiêng người về phía trước, có không ít binh sĩ đang co mình cùng một chỗ, dường như làm vậy có thể làm cho bản thân cảm thấy ấm áp hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc Lâu cắn môi, giống như quân Dã kinh ngạc trước chiến lực và kiên định của nhánh quân đội người Sở này, thực ra Tạ Ngọc Lâu cũng kinh ngạc, bởi chi binh mã nhìn như là quân Yến này đều là do người Dã tạo thành, chỗ bọn họ thể hiện ra... là chiến lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tóm lại, hoàn toàn khác với người Dã trong dự đoán của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy nói bên mình vẫn cắn răng chống đỡ, nhưng quả thật vấn đề gặp phải cũng chẳng có gì khác với quân Dã ở phía đối diện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sĩ khí sa sút, sự sa sút bằng mắt thường có thể nhìn được. Nhưng chỗ tốt duy nhất chính là mọi người đã biết đại quân nhà mình đã hoàn thành vây quanh quân Dã phía trước, thắng lợi của trận chiến dịch này đang ở trước mắt, có lẽ, chính là bởi vì cái này nên mọi người mới có thể chống đỡ được. ͏