Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2745 - Chương 2745. Khó Chỗ Nào

Chương 2745. Khó chỗ nào
Chương 2745. Khó chỗ nào

Lương Trình nhìn Trần Tiên Bá, vị danh tướng được chủ thường nhà mình ca ngợi là hạt giống của đời sau, thật ra, Lương Trình rất tán thành điểm này, hơn nữa hắn hiểu biết tỉ mỉ Trần Tiên Bá hơn so với chủ thượng . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi sớm công Tam Tác, Lưu Sa quận đoạt đất, đây chỉ là khúc dạo đầu, ta cầm một vạn kỵ binh và mất hai tháng ở đó, nhiều lần làm ra dấu vết đại quân ở phía tây, đây là chỉ là nghi binh mà thôi. Từng cảnh tượng phát sinh trước mắt chính là phát triển ra, điều chúng ta nên làm đã làm rồi, những thứ còn lại do Vương giả đang ở Vị Hà. Tạ Chử Dương đang lấy thân mình chịu chết làm mồi nhử, đối với hắn ta mà nói, hiện tại cứ sống tiếp êm đẹp mà không giết hắn ta còn khó chấp nhận hơn. Còn nữa, hiện giờ một vạn kỵ binh của của cũng đang rải rác thành từng nhánh nhỏ, trong lúc vội vàng cũng không thể nào tụ họp lại toàn bộ, các ngươi cũng nói rồi, binh mã dưới trướng nhà mình không đồng đều thì khó có thể có tác dụng lớn ở thời điểm chân chính. Trước tiên tụ hợp binh mã, dựa sát vào quân Dã, trong đội ngũ còn có một ít lương thảo, cũng có thể giải quyết khẩn cấp của quân Dã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới đây, Lương Trình hiếm khi an ủi Trần Tiên Bá: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm xưa chúng ta là sói đói, cắn một miếng thịt dù chết cũng sẽ không buông, còn hiện tại, đúng như Vương gia nói, đây là một trận chiến tích góp kéo dài nhiều năm, chúng ta có thể thong thả. Tiên Bá, Thiên Thiên, hoàn cảnh đã khác, thời điểm thắt lưng buộc bụng, không sống thì chết, đã không còn nữa. Nếu vẫn luôn muốn mạo hiểm, nhanh và hoàn hảo thì cuối cùng cũng sẽ thất bại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên và Trần Tiên Bá ôm quyền: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Mạt tướng thụ giáo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai vị thiếu tướng quân, một vị đi tập hợp đội ngũ, một vị đi tổ chức vận chuyển lương thảo. Thật ra, suy nghĩ lúc trước của bọn họ cũng không tính sai, cũng không phải là không thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước tiên dùng một nhánh kỵ binh tập kích Tạ Chử Dương, sau đó đợi đến khi chủ lực quân Dã bao vây tới đây, là có cơ hội thừa dịp Tạ Chử Dương không trở về Cổ Việt thành để ngăn cản hắn ta lại. Tuy rằng có nhiều nhân tố không xác định trong đó, nhưng người làm tướng đối với việc này, khẳng định đã sớm quen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trả giá một số nguy hiểm nhất định, đi lấy được cái đầu của Tạ Chử Dương, thử tiêu diệt toàn bộ quân Tạ gia là một khoản mua bán có lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Với năng lực của Trần Tiên Bá và Thiên Thiên, cho bọn họ một ít kỵ binh tinh nhuệ là có thể hoàn thành tác dụng kiềm chế trận chiến, điểm này thì Lương Trình không chút hoài nghi, và hơn nữa quân Tạ gia còn đang trong giai đoạn bị chia cắt nam bắc, đây chính là thời cơ tốt để đánh tan từng người một. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng có một điểm mà Lương Trình không thể nói rõ ràng, đó chính là sĩ khí quân Dã trước mắt, nếu không có gì bất ngờ thì hẳn là đang rất mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nguyên nhân mệt mỏi không phải là mưa lớn trút xuống liên tục, cũng không phải hốt hoảng thất thố do bị bao vây, và không phải bởi vì thiếu lương thực mà bị đói. Nguyên nhân căn bản là chủ soái quân Dã, vị Dã Nhân Vương ngày xưa kia cố ý buông tay thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí còn tự nhụt chí, nên mới tạo nên sĩ khí cho quân đội dưới trướng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu quân Dã thật sự là tử nhánh quân cô độc tử chiến cầu sinh, bỗng nhiên thấy viện quân xuất hiện, lại phát hiện cái gọi là vòng vây là giả, vậy sẽ bùng nổ huyết dũng một lần nữa, kêu tiếp tục đuổi theo quân Sở. Nhưng bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Trình cũng rõ ràng, Dã Nhân Vương cũng không phải là thần, có thể làm cho quân tâm từ dưới đáy sâu lập tực dâng lên đến đỉnh phong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên trước mắt, bảo toàn chính là vụ mua bán có lợi nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng có chút đáng tiếc... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Lương Trình không nhịn được mà nhìn về phía đông, mình không ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

... ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy số lượng viện quân không nhiều lắm, nhưng lại mang đến lương thực cần thiết, lúc này trong quân Dã hoan hô không ngớt, chỉ là trong hoan hô này, cũng lộ ra một vẻ mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly đứng ở bên ngoài lều soái nhìn cảnh này, cũng chỉ có thể cười tự giễu, lại đưa tay xoa xoa hai mặt mình, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là khó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Xung quanh không có giọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Cẩu Mạc Ly xuyên qua kẽ ngón tay, nhìn về phía Kiếm Thánh đang ngồi ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh phớt lờ hắn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cẩu Mạc Ly lắc mông, dậm chân, Kiếm Thánh nghiêng mặt, không nhìn, nhưng vẫn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Khó ở chỗ nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Khà khà!. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chiếm được tiên cơ, Cẩu Mạc Ly lập tức cười lới nói: ͏

Hết chương 2745.
Bình Luận (0)
Comment