Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2744 - Chương 2744. Đừng Hòng

Chương 2744. Đừng hòng
Chương 2744. Đừng hòng

Tạ Ngọc An có chút thất thần chán nản, ngồi trở lại soái toạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng rất nhanh, hắn đã lấy lại tâm tình, đưa tay chống trán của mình, bỗng nhiên nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha ha, ha ha ha...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tạ Ngọc An đưa tay vuốt mạnh mặt mình một cái, ngẩng đầu lên, vừa cười vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên, lập tức vì kế của Đại Sở ta, vì người Sở ta, vì kế của trận quốc chiến này, bản đô đốc chỉ có thể cầu khẩn cha ta chết sớm một chút, có phải không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng thì trời mưa mãi cũng tạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng mặt đất vẫn lầy lội chưa khô, nhưng cảm giác mông lung như “ôm tỳ bà nửa che mặt” ở trước mặt và quanh thân đều đã không còn nữa. Tuy nhiên, suy cho cùng nàng có hay không, thì đến ngày này đã không còn có hiệu quả gì nữa, dù sao cho ngươi có cố gắng thế nào, cũng đến giai đoạn bá vương cứng rắn thượng cung rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một đội kỵ binh dùng dây thừng vòng quanh hàng rào, sau đó phát lực kéo theo cùng một hướng, từ ban đầu hàng rào đã không vững chắc lập tức bị kéo xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, những kỵ binh thuận thế xông vào trong quân trại, chẳng qua khi hưng trí xông vào thì trong nháy mắt lại trở lên tẻ nhạt vô vị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì nhìn từ bên ngoài quân trại có vẻ rất lớn, cờ xí tung bay, nhưng bên trong lại trống rỗng, hoàn toàn chính là một doanh trại trống rỗng, chỉ có một ít dân phu giống như người Sở cuộn mình trong một góc run rẩy đối mặt với quân Yến hùng hổ, quân Sở nghiêm túc, thật ra ít đến đáng thương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có khả năng mấy ngày hai bên vừa mới va chạm, mới diễn ra không ít lần giao phong quy mô nhỏ, sau đó quân Sở giống như là người giấy bị chọc thủng, ở trong nước mưa thấm ướt mà nát vụn, nhìn không thấy, cũng không nhặt nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Trình đang ngồi trên Tỳ thú, Thiên Thiên và Trần Tiên Bá cũng cưỡi Tỳ thú ở bên cạnh Lương Trình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Da lông Tỳ thú của Lương Trình đã bắt đầu hiện ra tinh thể màu đen, Tỳ thú này có chút cao lãnh, mà hai con Tỳ thú bình thường bên cạnh, lại có vẻ cẩn thận, cũng giống như chủ nhân của họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy nói vô luận là Thiên Thiên hay là Trần Tiên Bá, thần tượng của bọn họ đều là Vương gia, nhưng nếu là người gia nhập quân đội, tự nhiên rõ ràng địa vị của Lương Trình là đại tướng quân. Còn nữa, đại tướng quân vẫn là một trong chư vị tiên sinh, chẳng qua người trong Vương phủ rất ít khi gọi hắn là tiên sinh mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng bên ngoài vẫn nghe đồn, đại tướng quân nhận sư thừa là Vương gia, Vương gia tự mình tạo ra đại tướng quân, chẳng qua đây không phải là chuyện mà Thiên Thiên và Trần Tiên Bá cần phải suy xét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Lương Trình ở chỗ này thì hai người bọn họ lập tức vô cùng nhu thuận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doanh trại của quân Sở trước mắt đã bị rút, cảnh tượng tương tự cũng phát sinh không ngừng, dọc theo phương hướng nam bắc, ngoại trừ ngẫu nhiên có một vài chỗ chống cự quy mô nhỏ, thế nhưng đa phần quân trại đều trực tiếp xông vào như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại tướng quân, người Sở quả nhiên là đang phô trương thanh thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá nói một câu vô nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên Thiên cũng phụ họa một câu nhảm nhí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Trình nhìn bọn họ một cái, trong lòng đương nhiên rõ ràng bọn họ đang suy nghĩ cái gì, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đừng hòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại tướng quân, ta... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Binh mã không đủ, lần này ta mang theo một vạn kỵ binh tới đây, quân Yến trên tay hai người các ngươi lại tính là phụ quân người Sở, so với binh lực dưới tay của ta thì nhiều hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Tiên Bá lúc này mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại tướng quân, tuy chúng ta nhiều thủ lĩnh, nhưng xuất chiến chỉ có thể phái ra thêm thủ lĩnh, binh mã của Tạ Chử Dương đang ở hướng tây nam, nếu lúc này không nhắm vào hắn ta, lỡ như để lão già kia chạy thì làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó là quân Tạ gia, hơn nữa họ vẫn chưa tan tác, nếu ngươi nhắm vào sẽ bị người ta phản công trở về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn có quân Dã của Cẩu Soái có thể viện trợ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Quân Dã đã giày chịu dày vò như vậy, còn lại vài phần khí lực chứ? Tạ Chử Dương đúng là quốc trụ, nhưng nếu ngay cả Sở Quốc cũng không còn thì cái quốc trụ này còn đáng giá mấy đồng? ͏

Hết chương 2744.
Bình Luận (0)
Comment