Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2792 - Chương 2792. Có Chút Ấm Lòng

Chương 2792. Có chút ấm lòng
Chương 2792. Có chút ấm lòng

Năm đó họ từng ngồi cùng trên một chiếc xe ngựa, sau đó cũng từng nhiều lần đánh cờ với nhau, mặc dù là đối thủ, nhưng Trịnh Phàm cũng không thể nào phủ nhận, kỳ thật ở rất nhiều chỗ, vị đại cữu ca này của mình rất giống tiên đế gia Yến quốc. Ít nhất, là có khí độ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên, điều mà lão bà tử cầu chính là vào một ngày nào đó, ngươi thắng toàn cục, ngươi muốn xử lý những người không nghe lời ra sao thì xử lý, còn những người ngoan ngoãn nghe lời, thì có chút đồ ăn thừa nên ban cho bọn họ một hơi thở có được hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đồng ý điều này thật sảng khoái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện mẹ vợ giao cho, sao có thể không quan tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thời kỳ Yến Sở giao tranh mạnh nhất đến nỗi ngươi chết ta sống đã qua rồi, thời tiên đế, Đại Yến thảm bải, vừa thua là cục diện sẽ sụp đổ, cho nên cách làm từ triều đình đến binh tính đều rất quả quyết và tàn nhẫn, bây giờ thì khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này không hạ lệnh giết tù nhân, đồng thời dùng loại phương thức đơn giản hơn như quân công, để ngăn bên dưới giết tù binh, đây chính là một loại biểu hiện chính trị rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày sau nếu thật sự nắm được Sở Quốc, Trịnh Phàm cũng sẽ không đưa ra sách lược đại diệt tuyệt, mà chủ yếu phân hóa và lôi, còn trấn sát chỉ làm phụ, đó mới là con đường trị hoá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Yến quốc đã có kinh nghiệm mô hình cực kỳ quen thuộc trong quản trị đất Tấn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu cảm thấy mỹ mãn, ra hiệu mình muốn đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm không nhúc nhích, để A Minh tiến lên đỡ tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu chống tay A Minh, đứng lên, xét cho cùng thì không phải kiểu lão thái bà tay chân nhanh nhẹn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu đi ở phía trước, Trịnh Phàm đi theo bên cạnh, A Minh thì đi ở giữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đi đến khi tới rìa của đài nhỏ, có gió thổi tới mang theo cảm giác hơi lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nhớ Lệ Thiến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lệ Thiến cũng luôn rất nhớ ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể để cho nàng trở về thăm một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm không chút do dự gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn Đại Nữu thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta sẽ mang theo Đại Nữu cùng trở về thăm ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Công chúa xuất giá một mình trở về thăm nhà không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Từ góc độ lạnh lùng mà nói, kỳ thật tác dụng của công chúa Đại Sở cũng đã dùng hết, khi năm đó, Trịnh Phàm là Bình Dã Bá dẫn nàng vào Yên Kinh tiếp nhận sắc phong của tiên đế gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng còn có thể tiếp tục dùng thân phận công chúa Sở Quốc cùng phò mã Sở Quốc gây ảnh hưởng, thuận tiện hơn đối với sách lược dụ dỗ của Sở Quốc, đó cũng là dựa trên thực lực quân sự cường Thế tửyệt đối, không có khả năng bị đảo ngược. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Công chúa trở về có thể xuất hiện vấn đề gì hay không, thế lực ngụy Sở cũ còn sót lại có tạo thành bất trắc gì đối với công chúa hay không... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một là không có giá trị này, hai là, trên thực tế không quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, Hùng Lệ Thiến về thăm mẫu thân sẽ an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu là nữ nhi Trịnh Phàm, không có khả năng để cho khuê nữ nhà mình đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trừ khi hắn cũng đi cùng, mà điều kiện tiên quyết để hắn đi cùng là, quân đội Đại Yến tiến vào Dĩnh Đô, hoàng thành Đại Sở mở cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu hiển nhiên cũng hiểu được điểm này, nên nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong thư, Lệ Thiến thường nói, ngươi là một người nam nhân cưng chiều khuê nữ bao nhiêu, thì nàng ấy càng có phúc khí, Đại Nữu cũng có phúc khí, nam nhân chân chính nổi nóng ở bên ngoài, nam nhân nổi nóng trong nhà thường thường không ra gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hôm nay, ngài khen ta rất nhiều lần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Dân gian có một câu rằng, mẹ vợ càng nhìn phò mã càng thấy thích phải không? Còn nữa, Đại Nữu cũng viết thư tặng lễ cho ta, đứa trẻ này rất tâm lý, đáng tiếc chưa từng thấy tôn nữ của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngài có thể đi cùng ra tới Vương phủ Tấn Đông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu nghe vậy thì cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao mà ném hết mặt mũi của Sở Quốc đi được, không được, không được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới chỗ này, ánh mắt của thái hậu bỗng nhiên trở nên thâm thúy, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói khuê nữ gả ra ngoài như hắt nước đổ đi, nhi tử còn ở đây, có đạo lý nào phò mã gây phiền toái khuê nữ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Người một nhà, ta không so đo cái này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Lời này nghe có vẻ ấm lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, cánh cửa của Dĩnh Đô lại mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một nhánh cấm vệ quân ra khỏi thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

quân Yến lập tức bày trận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, một bóng dáng mặc long bào phi ngựa đến, rồi dần dần hạ tốc độ ngựa xuống, đổi thành đi chậm rãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử ta đến đón ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thái hậu nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm gật đầu. ͏

Hết chương 2792.
Bình Luận (0)
Comment