Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2807 - Chương 2807. Ta Rất Nghĩa Khí

Chương 2807. Ta rất nghĩa khí
Chương 2807. Ta rất nghĩa khí

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mẫu thân giẫm lên mặt hắn, cúi đầu mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có biết lời nói vừa rồi của ngươi giống như nhân vật phản diện vô nghĩa không? Vậy ngươi có biết họ chết như thế nào không? Cũng giống như ngươi, ngu ngốc! Lão nương đã làm khổ sở sinh ra ngươi, thà rằng bây giờ ngươi rơi xuống giếng chết đuối, cũng không hy vọng ngươi sẽ ngu chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại nương, đệ đệ biết sai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu giúp cầu xin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vù! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sợi tơ nâng Trịnh Lâm lên, treo ở trước mặt Tứ Nương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Có biết sai không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không có... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương tay phải ôm Đại Nữu, tay trái quất vào mặt nhi tử mình, đánh nhi tử ra chảy máu miệng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây cũng không phải là giáo dục doi vọt, cũng không tính là bạo lực gia đình... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao đứa nhỏ nhà bình thường rất mềm mại, nhưng nhi tử nhà họ Trịnh vừa mới biết đi là có thể xé rách báo săn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu thầm hiểu, lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại nương, a đệ đang bắt chước phụ thân, phụ thân cũng thích nói loại lời rất hợp cảnh này, a đệ đang bắt chước phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm vừa nghe lời giải thích này, lập tức cuống lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn cũng xứng với ta... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm im thin thít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hài tử tội nghiệp, ở cả hai bên khuôn mặt đều kín dấu tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu nhắm mắt lại, tuy rằng đây là tiết mục gia đình mấy năm nay thường xuyên diễn, nhưng nàng vẫn không đành lòng xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, Đại Nữu cảm thấy, Đại Nương vừa mới từ trên chiến trường trở về, dường như lần này xuống tay nặng hơn một chút so với trước kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cái tát cuối cùng này, có vẻ như Trịnh Lâm có chút oan uổng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng thực tế... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bản lĩnh lớn lắm, nương thiếu chút nữa bị ngươi lừa gạt, không lưu ý tới, thế mà tiểu tử ngươi thừa dịp chúng ta đều đi tiền tuyến, đang mài mòn phong ấn trên người mình? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt Trịnh Lâm lập tức lộ ra vẻ kinh hãi, hắn rõ ràng lúc trước chỉ là trò chơi tương tác tình thân hàng ngày giữa mẫu tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng sau khi chuyện này bị phát hiện, rất có thể sẽ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương, là phong ấn tự buông lỏng, ta vừa mới lên nhất phẩm, nó liền buông lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm bị hất văng xuống đất, mặt úp xuống đất, vô cùng thê thảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tứ Nương quay đầu, nhìn về phía người giấy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Để cho ngươi kéo dài hơi tàn đến hôm nay, mới phát hiện ra ngươi còn có chút tác dụng như vậy, nếu chuyện sau này làm tốt, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi có thân thể một lần nữa, làm không tốt, ngươi sẽ hoàn toàn tan thành tro bụi đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiểu rồi, hiểu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người giấy đồng ý ngay lập tức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Tứ Nương ôm Đại Nữu đi ở phía trước, sợi tơ kéo nhi tử trên mặt đất phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi đi qua ngưỡng cửa miếu, nhi tử còn còn bị va mặc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đến cửa, thấy Sa Thác Khuyết Thạch mặc hắc bào đứng ở nơi đó, giọng điệu của Tứ Nương ôn hoà một chút, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Một mình ngài ở tịch mịch, từ hôm nay trở đi tiểu tử này sẽ ở một phòng cùng ngài, thuận tiện giải sầu cho ngài, cho đến khi phụ thân hắn cùng các thúc thúc của hắn trở về từ tiền tuyến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sa Thác Khuyết Thạch đưa tay ra, một đoàn khí tức ngưng tụ, Trịnh Lâm trên mặt đất bị dắt tới, bị hắn nắm ở trong tay, sau đó vung lên, rơi vào trên vai hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, quay lại rồi đi về phía cổng thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vào thành, về Vương phủ, sau đó đến sân sau, rồi vào mật thất dưới lòng đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sa Thác Khuyết Thạch đặt Trịnh Lâm trên quan tài, mặt mũi Trịnh Lâm đã bầm dập, thế nhưng lúc này lại ngồi dậy, có thể thấy được thân thể mạnh mẽ, đích xác hàng thật giá thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia gia yên tâm, ta rất nghĩa khí, ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện ngài dùng sát khí giúp ta tiêu hao phong ấn cho nương biết. Nhưng mà ngài cũng nghe được, mẫu thân ta đã phát hiện, chờ A Minh thúc thúc cùng Bắc thúc thúc trở về, bọn họ lại muốn gia cố phong ấn cho ta. Đêm nay ngài lại cố gắng, giúp ta triệt để mài phong ấn, ta thừa dịp bọn họ chưa trở về... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sa Thác Khuyết Thạch đưa tay về phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ầm ầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cửa sắt lớn trong mật thất ầm ầm hạ xuống, hơn nữa dưới sự dẫn dắt của khí cơ, bị khóa từ bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hô... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếng khàn khàn từ trong cổ họng Sa Thác Khuyết Thạch phát ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiển nhiên, lúc trước gia gia thương cháu trai, hỗ trợ làm hao mòn phong ấn cho tôn tử tự do chơi đùa, cái này không có gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nghe được lời người giấy kia nói, cùng với phản ứng của Tứ Nương mà xem, thì tính chất sự việc đã thay đổi rồi. ͏

Hết chương 2807.
Bình Luận (0)
Comment