- Cho nên cái Chủ thượng cho ta, không phải hai trăm nghìn thiết kỵ, mà là… hai trăm nghìn quân đội mệt mỏi. Mà quân mới tập luyện năm đó của người Càn, quân Tổ gia, quân Mạnh gia, quân Hàn gia, quân Chung gia, quân Nhạc gia, năm đó lúc trận chiến tam quốc đã rút lui toàn bộ về đất Càn, không hề gặp tổn thương chân chính, những năm này chỉ phát triển càng lớn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ta là chủ soái của người Càn, lần này chắc sẽ không vừa bắt đầu đã chọn co đầu rụt cổ, mà sẽ thử chủ động đánh mấy trận, dù sao lúc Thượng Kinh thành bị phá, bọn họ không ở đó. Đơn thuần theo góc độ quân sự, bọn họ vẫn giữ tâm lý xây dựng lúc tiêu diệt Lý Phú Thắng ở trận chiến đất Lương, là dám đánh. Cho nên thuộc hạ muốn dùng quân đội mệt mỏi phô trương thanh thế, cũng rất khó thật sự dọa được bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ngươi là, không thể đánh? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đánh thì có thể đánh, dù sao người Càn nằm mơ cũng sẽ không ngờ khẩu vị của Chủ thượng lại lớn như vậy, tham lam như vậy, vừa đánh Sở Quốc xong, đã lập tức quay đầu đánh nó. Với ba chữ ‘đánh bất ngờ’ này thực ra đã đáng để đánh một trận rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giơ tay khoác vai của Lương Trình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc binh hùng tướng mạnh, ta dẫn quân không có vấn đề, ngươi có thể không có mặt. Còn tình cảnh ta vừa nói kia, thì không ai ngoài ngươi, không có ngươi, ta cũng không dám tham như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là thuộc hạ cảm thấy sẽ hơi thiệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình cân nhắc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể giành được thành quả chiến đấu, nhưng thành quả sẽ không quá lớn, kết quả cuối cùng có thể còn là về không công, mà sẽ tiêu hao của cải khó khăn lắm mới tích góp được. Nếu ta là người Càn, thì giằng co, Tam Biên với Ngân Lãng quận, mấy đường quân dã chiến kia đặc biệt chống đối với đại quân thuộc hạ dẫn đầu. Mọi người cuối cùng lại trở thành liều tiêu hao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vùng đất giàu có của người Càn ở Giang Nam, không giống người Sở, đánh trận với chúng ta ở vùng đất tinh hoa phía Bắc, người Càn càng kéo dài hơn người Sở. Giằng co lâu, đất Yến đất Tấn sẽ lại phải sống trong ngày tháng buộc chặt thắt lưng, tất cả lại trở về như lúc trước. Nói tóm lại là không có lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ ở bên cạnh cầm bút, ghi chép thương nghị quân sự cẩn thận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh thì ngồi trên ghế, nghe rất hăng hái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Trịnh Phàm cười, đế giày đặt ở Vấn Khâu quận, cũng chính là chỗ lều soái hiện giờ, rồi kéo xuống phía Tây Nam, vòng qua đầm lầy, lại vòng qua Cổ Việt thành, sau đó từ vị trí Tây Nam Sở cắt vào trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lương Trình lập tức khựng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như ta lại đích thân dẫn một nhánh đại quân đi theo tuyến đường này, giống cách năm đó Niên Nghiêu đột kích Càn Quốc, cũng làm một trận đột kích Giang Nam của Càn Quốc thì sao? Nghĩ xem, đại quân người Càn đang giằng co căng thẳng với các ngươi ở Tam Biên, còn ta đột nhiên đâm mạnh bọn họ từ phía sau, thì sẽ xuất hiện tình huống gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, đây đã không còn là vấn đề mặt quân sự nữa rồi. Mặc dù người Sở vừa bị chúng ta đả kích mạnh, nhưng Sở Quốc vẫn chưa mất nước, người Sở sẽ trơ mắt nhìn ngài dẫn một đường binh mã yên ổn bước qua ngay dưới mí mắt sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A Trình, ngươi cũng nói rồi, đây không còn là vấn đề mặt quân sự nữa, cho nên tất nhiên phải tìm cách không phải quân sự để giải quyết. Để đại cữu ca kia của ta cam tâm tình nguyện nhường đường cho ta sau khi bị ta tát mạnh một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ ngu dốt, vẫn mong Chủ thượng nói rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi thêm lát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đợi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, thuộc hạ cầu kiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng của người mù vang lên từ bên ngoài lều soái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vỗ tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó, đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xe ngựa vẫn đang tiếp tục đi, nhưng tiết tấu bên ngoài hình như đã xảy ra chút thay đổi, vòng ngoài có một đám kỵ hộ vệ đi theo, mà có thể im hơi lặng tiếng khiến những hộ vệ trung thành này dời ra vị trí, chỉ có một người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến vén rèm xe ra, nhìn nam nhân áo mãng bào cưỡi Tỳ Hưu ngoài xe ngựa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cũng đang nghiêng đầu nhìn qua, lúc này hai phu thê nhìn nhau cười. ͏