Rèm xe bị buông xuống, Trịnh Phàm vung tay ra hiệu cho đội ngũ tiếp tục đi về phía trước, cách vị trí lều soái vẫn còn một đoạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều phía trước xe ngựa lại có bóng dáng giai nhân chui ra, Công chúa mở cánh tay ra, gió không ngừng thổi bay sợi tóc của nàng, nàng đã là mẹ người, lúc này lại toát ra dáng vẻ ngây thơ của thiếu nữ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại là Nhiếp Chính Vương gia trước giờ tự cho rằng da mặt dày hơn Trấn Nam quan, lúc này lại có chút xíu xấu hổ. Tuy nói năm đó bản thân nắm tay của nàng, bước vào Hoàng cung Đại Yến đối mặt với tiên đế và văn võ trên thềm vàng kia, nhưng bây giờ đã là lão phu lão thê rồi, còn tình tứ cái gì, cứ cảm thấy hơi… ừm, không buông ra được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều Trịnh Phàm cũng không để tức phụ của mình đợi quá lâu, Tỳ Hưu không cần căn dặn đã tự tăng thêm tốc độ tiến về phía trước. Trịnh Phàm lại giơ tay, nắm lấy tay của Hùng Lệ Thiến, kéo lấy nàng, để nàng rơi vào trong lòng hắn, cưỡi chung với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hú… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Công chúa vui mừng tới kêu ra thành tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù Trịnh Phàm không hô “Để chúng ta bầu bạn hồng trần sống tự nhiên phóng khoáng” gì, nhưng trên mặt cũng treo lên ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Công chúa phát điên một lát, rồi đã khôi phục lại dáng vẻ tiểu nữ nhân, hơi nghiêng người, dựa ở lồng ngực của Trịnh Phàm, nhìn trượng phu của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phu quân hơi đen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trời lạnh, phơi nắng nhiều hơn, đúng rồi, ngươi đi đường vất vả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không vất vả, vừa nghĩ tới sắp về thăm nhà là lòng muốn về nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi phu quân, chuyện của Lâm Nhi… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tứ Nương đã nói với ta rồi, không quan trọng, đói không chết hắn, nhốt chút cũng vừa hay tản đi lệ khí trên người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ đề thay đổi, Vương gia nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngược lại vất vả cho con gái của ta, còn phải cứ ở bên tiểu tử thối kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Nữu là tỷ tỷ, vốn nên như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đội ngũ tiếp tục đi về phía trước, Hùng Lệ Thiến không ngồi về xe ngựa nữa, mà vẫn ở trong lòng của Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là lúc vào quân trại, Hùng Lệ Thiến muốn ngồi thẳng dậy theo bản năng, nàng biết trong quân nặng quy định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giơ tay đè nàng lại, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong quân trại, không ít sĩ tốt đều vô thức buông công việc trong tay xuống, ánh mắt đưa qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày xưa trên quốc thổ của Sở Quốc, Vương gia nhà mình cưỡi Tỳ Hưu ôm công chúa Sở Quốc, cảnh này khiến chỗ sâu trong lòng của một số binh lính này không kìm nén được mà bắt đầu khuấy động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng không phải Trịnh Phàm cố ý, hắn thật sự chỉ là lười phiền phức thôi, dù sao hắn đã là “Thần” trong quân Đại Yến, cũng lười “vun đắp” hình tượng của bản thân nữa. Đáng tiếc, gió xanh vốn vô ý, mà sóng vẫn lăn tăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi ngươi đã thích ứng với thân phận của bản thân, bản thân ngươi có gỡ lớp ngụy tạo xuống hay không đều không thể thay đổi ngươi ở trong ánh mắt của người khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Vương gia, bái kiến Vương phi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Vương gia, bái kiến Vương phi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới một tráng cúi chào, Hùng Lệ Thiến mở to mắt nhìn trượng phu của mình, thấy trượng phu của mình chỉ tùy tiện vung tay, chứ không có dáng vẻ đắc ý nào. Lúc trước mẫu hậu từng nói với nàng, nói nữ nhân chọn nam nhân, trước khi thành hôn đâu có thích hay không thích gì, cho dù là nghe nói hơi tài hoa, nghe nói phong lưu phóng khoáng gì đó đều là tai nghe không thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự, vẫn phải đợi sau khi thành hôn xong, sinh con xong, cuộc sống tiêu chuẩn trôi qua, ngươi ngẩng đầu nhìn về phía hắn, nếu trong lòng cảm thấy không ghét, thì đã coi như là lương duyên hiếm có rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vào lều soái, Hùng Lệ Thiến không thấy Tứ Nương, không khỏi hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tỷ tỷ đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến Tam Tác quận rồi, bên đó phải dẫn đầu vào đóng quân khai hoang, Tứ Nương đi nắm toàn bộ tình hình chung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quận bị đánh nát cũng có cái lợi của bị đánh nát, sau khi hệ thống cũ bị loại bỏ, Vương phủ sẽ có càng nhiều không gian để xây dựng và quy hoạch lại hơn. Di dân quy mô lớn là không thể nào, dù sao Tấn Đông vẫn chưa bão hòa. Nhưng kịp xây dựng hệ thống quan hệ sản xuất mới trước khai xuân vẫn là rất quan trọng. Xuất phát từ góc độ chiến lược quân sự, đến lúc đó đại quân ở đây sẽ có thể dựa vào hậu cần địa phương để bổ sung giúp đỡ. Xuất phát từ góc độ dân sinh, để những bách tính vừa từ người Sở biến thành “người Yến” kia quy củ lao động sản xuất, cũng có thể giảm bớt rất nhiều gánh nặng cai quản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa quốc gia Chư Hạ, cho dù khẩu âm có khác biệt, nhưng về bản chất vẫn là nói giống nhau, phong cách chữ viết tự có nét riêng không phải giả, nhưng không gây trở ngại, vẫn có thể xem hiểu được ý nghĩa. Bỏ qua không nói tới những quý tộc đất Sở kia, dân chúng chân chính thực ra không quá để ý trong bầu trời trên cao rốt cuộc con đang bay là Hỏa Phụng hay là Hắc Long. ͏