Tổ Trúc Minh nhìn khuôn mặt người đến, không dám tin nói:
- Đông. . . Đông Thành?
- Chính là hài nhi, phụ thân!
- Ngươi. . . Ngươi làm sao. . . Còn sống sót?
- Phụ thân, hài nhi bất hiếu, kỳ thực hài nhi vẫn luôn sống sót.
- Đại thiếu gia trở về rồi!
Trần bá hét lên kinh ngạc.
. . .
- Những năm gần đây, ngươi vẫn sinh sống ở Yến Quốc g?
- Đúng, phụ thân, trận chiến năm đó, hài nhi bị Trịnh. . .Bị Yến. . .
Tổ Đông Thành há miệng mấy lần, nhưng vẫn không cách nào nói tên người kia ra được.
Tổ Trúc Minh mở miệng nói:
- Nhiếp Chính Vương.
- Đúng, sau trận chiến đó, hài nhi bị Nhiếp Chính Vương bắt làm tù binh, chỉ có điều lúc đó Nhiếp Chính Vương vẫn chưa phải là vương gia.
- Cho nên nói, lúc trước Yến quốc truyền tin nói ngươi ở Yến kinh thà chết không hàng, mắng Yến quốc tiên đế, lập tức bị trảm đều là giả?
- Đúng, phụ thân.
- Ngươi hàng rồi?
Tổ Trúc Minh hỏi.
- Hài nhi. . . Hài nhi. . .
- Không cần ấp a ấp úng nói thật.
- Qủa thật hài nhi có gặp Yến Quốc tiên đế, nhưng tiên đế vẫn chưa chiêu hàng hài nhi.
- A.
Tổ Trúc Minh nở nụ cười, đưa tay vỗ đùi.
- Hay lắm, con ruột bị bắt vốn là một chuyện cực kỳ nhục nhã, thậm chí, ngay lúc đó vi phụ và Tổ gia quân cũng có thể sẽ bị truyền đến chèn ép vì chuyền này.
Nhưng tung tin ngươi thà chết không hàng, không chỉ có thể xóa đi chuyện ngươi bị bắt, mà còn có thể nâng cao địa vị vi phụ. Nếu không, sao vi phụ có thể ngồ vào vị trí Tam Biên đô đốc này chứ?
Vị Yến quốc tiên đế kia thật sự tính toán giỏi!
Tổ Trúc Minh siết chặt nắm đấm. Hắn rất tức giận, là vì vị Yến quốc tiên đế kia đã giữ lại mạng sống cho con trai hắn, giống như không hề lo lắng Tổ Trúc Minh hắn có thể thống ngự tốt Tam Biên, có thể tạo thành uy hiếp gì cho Yến quốc.
Hắn phẫn nộ vì bị người ta xem nhẹ.
Nhưng sự phẫn nộ đó đến nhanh mà đi cũng nhanh, bởi vì kẻ xem nhẹ hắn là Yến quốc tiên đế.
Bị người như vậy xem nhẹ. . . hình như cũng không phải chuyện gì quá nhục nhã.
- Là Yến Quốc hoàng đế, phái ngươi đến?
Tổ Trúc Minh hỏi.
- Đúng, phụ thân.
- Phái ngươi tới khuyên vi phụ hàng?
- Đúng.
Tổ Trúc Minh nhìn đứa con mà trước giờ hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, xem là người nối nghiệp chân chính, nói:
- Ngươi có thể thử xem.
Tổ Đông Thành lần thứ hai quỳ phục xuống, nói:
- Phụ thân, hẳn là người đã biết tin của thành Thượng Kinh, đại quân của Nhiếp Chính vương, đã vào thành Thượng Kinh, quan gia cùng bách quan cũng đã hàng rồi, phụ thân ở Tam Biên tiếp tục cố thủ còn có ý nghĩ gì?
- Vi phụ. . .
Tổ Trúc Minh hít sâu một hơi:
- Tổ gia ta đời đời Đại Càn tướng môn, sao có thể…
- Quan gia đã cúi đầu hàng rồi, phụ thân, người nhà họ Triệu quỳ gối trước mặt người Yến, Tổ gia ta thì đã sao chứ?
- Đông Thành, quan gia có thể đại biểu Càn Quốc sao
- Quan gia. . . Lẽ nào không phải chính là Càn Quốc sao?
- Đại Càn ta há có thể do một Triệu quan gia đại biểu?
- Phụ thân, hài nhi hiểu ý phụ thân.
- Há, ngươi hiểu?
Tổ Trúc Minh có chút kỳ quái.
- Trước khi hài nhi đến, bệ hạ từng đặc biệt tiếp kiến hài nhi, nói với hài nhi mấy lời liên quan đến phụ thân.
Ánh mắt Tổ Trúc Minh ngưng lại, nói:
- Yến Quốc hoàng đế, nói cái gì?
- Bệ hạ nói, phụ thân là trung thần, là trung thần của Càn quốc, là trung thần của người Càn, cái trung của phụ thân lớn tựa sóng lớn nơi Đông Hải.
- A. . . Ha ha ha.
Dù là kẻ uy nghiêm như Tổ đại soái, được hoàng đế địch quốc “thổi phồng” như thế cũng phải thấy hài lòng.
Cũng là nịnh nọt, nhưng người nói khác nhau sẽ mang đến hôm qua hoàn toàn khác.
- Bệ hạ còn nói. . .
- Bệ hạ còn nói cái nữa?
- Hắn nói, trước đó cũng có một người giống như phụ thân, trung với Càn quốc…Là Thứ Diện tướng công.
". . ." Tổ Trúc Minh.
Thứ Diện tướng công năm đó bị hạ ngục, cuối cùng chết trong lao ngục.
Tổ Trúc Minh trầm mặc hồi lâu.
Thấy cha mình không nói lời nào, Tổ Đông Thành lên tiếng:
- Phụ thân nhận được thư nhà chưa?
Tổ Trúc Minh gật gù.
Triệu Nguyên Niên ở Giang Nam thành lập Ngụy triều, mà nhà cũ Tổ gia nằm trong phạm vi thế lực của Triệu Nguyên Niên.
Lúc trước, hỗn loạn trên quân nghị một phần là do mọi người nghe phong phanh Giang Nam Tổ gia đã nương nhờ vào Triệu Nguyên Niên.
- Đông Thành, mấy năm này ngươi ở bên Yến quốc có ổn không?
- Phụ thân, hài nhi sống rất tốt.
Tổ Đông Thành cắn răng, tiếp tục nói:
- Hài nhi đã kết hôn sinh tử.
- ?
- Đúng, ngài ở nước Yến có hai cháu trai, hai cháu gái.
- Chúc mừng a lang.
Trần bá lập tức mở miệng nói.
Tổ Trúc Minh cấp tốc hỏi:
- Thê tử ngươi là ai?
- Là Đại Yến Hiền Thạc quận chúa, tiên đế. . . Chỉ hôn.
Đại Yến đã từng có một quận chúa rất nổi danh, chính là cái vị ở Trấn Bắc Hầu phủ kia.
Nhưng mà, điều đó cũng không có nghĩa ở Đại Yến chỉ có một quận chúa, quận chúa trong hoàng tộc Cơ gia vẫn còn không ít.
- Người Yến đúng là cam lòng ra tiền vốn lớn mà…
Tổ Trúc Minh cảm khái nói.
- Ha ha ha.
Tổ Trúc Minh cúi đầu, nở nụ cười,
- Không ngờ. . . Lão tử ta giữ Tam Biên nhiều năm như vậy, lại đang ngăn cản thông gia của mình?
- Phụ thân. . . Bệ hạ nói, hắn nguyện lấy nhân nghĩa trị Càn, hắn sẽ đối xử bình đẳng với người Càn và người Yến, không khác gì nhau.
- Nói thế là phí lời, không cần nói với vi phụ.
Tổ Trúc Minh nhìn con trai của chính mình, hỏi:
- Bọn nhỏ lớn chừng nào rồi?
- Bẩm phụ thân, trưởng tử cùng con thứ chính là song sinh, năm nay mười ba tuổi rồi. Đại nha mười một tuổi, nhị nha mười tuổi.
- Đều mười ba tuổi rồi? Con à, ngươi gấp như thế sao?
Tổ Đông Thành xấu hổ cúi đầu.