Ma Long Phiên Thiên

Chương 170

Phong Liệt nhìn những đống Long tinh trên mặt đất, trong nội tâm không kìm nổi sự vui mừng:

- A, nếu mỗi ngày đều có thể thu hoạch như vầy thì tốt rồi.

Cảm giác thời gian cũng không còn nhiều lắm, để tránh đêm dài lắm mộng, chỉ thấy hắn nhẹ lay động cánh tay, cười nhạt với hơn ba mươi người chung quanh:

- Tốt rồi, các người cùng lên đi.

Hừ!

Hơn ba mươi người liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức sắc mặt hung ác, đột nhiên thả cường hoành khí thế, không chút khách khí, vung vẩy các loại binh khí hướng về Phong Liệt vọt tới.

Ngoại trừ hai gã cao thủ Chân Khí Cảnh tầng thứ hai thì những người còn lại đều có được thực lực của Nguyên Khí Cảnh tầng thứ chín.

Bọn hắn có thể không phải vì chiêu bài Chưởng ngự mà đến, mà là thuần túy vì Long tinh quá nhều. Nhưng đây cũng không phải là nhiều hay ít. Có thể lấy được hay không mới là mấu chốt.

- Đi chết đi! Long xà phiên thiên thử.

- Giết! Tru thần thất kiếm.

Oanh!

Xoẹt!

Trong lúc nhất thời, quanh người Phong Liệt là đao quang kiếm ảnh, lợi mang tung hoành, âm thanh tàn sát bừa bãi. Hơn mươi đạo cương khí vô cùng sắc bén lập tức bao phủ Phong Liệt bên trong.

- Hừ, không biết tự lượng sức mình.

Phong Liệt trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, lập tức đột nhiên nổi lên một đám khói đen phạm vi cao hơn mười trượng, làm thành một bức tường bao phủ hết thảy ba mươi người bên trong.

Kế tiếp, sự tình đơn giản vô cùng.

Phong Liệt biến ảo hắc ám chi thân, không hề cố kỵ mà chém giết những cương khí cùng đao thương kiếm kích vô cùng sắc bén chung quanh. Đối phó với những thứ này, hắn thậm chí ngay cả Tế thiên thần thương đều lười vận dụng, thuần túy chỉ dùng Ma long ám trảo để đối chiến.

Răng rắc!

Một thanh trường đao bổ tới bi Phong Liệt chém gẫy thành hai đoạn. Từ đó hắn nhẹ nhàng phóng ra một chưởng, chỉ nghe phanh một tiếng trầm đục, một đạo nhân ảnh kêu thảm thiết bay ra khỏi đám sương mù dày đặc, lăn xuống núi, thoáng chốc ngất đi.

Xoẹt!

Một thanh lợi kiếm nhẹ nhàng phát ra hỏa tinh trên bờ vai Phong Liệt, âm thanh phá không chấn động màng tai.

Kế tiếp, Phong Liệt đột nhiên tiến lên, nhẹ nhàng phát ra một chiêu “Tất thiên đính”, nhắm ngay một gã Chân Khí Cảnh trọng thiên bay thẳng hơn ba mươi trượng lên bầu trời.

Lúc rơi xuống, người nọ xương ngực úp xuống đất, hấp hối. Nhất là bàn tay trái của người này đã bị Phong Liệt trong nháy mắt cắt đứt, máu chảy như suối.

Phong Liệt biến ảo hắc ám chi thân, bản thân thực lực đã tương đương với Chân Khí Cảnh tầng thứ chín. Sự chênh lệch này không phải lớn như kiểu bình thường. Tựu là có chút quá khi dễ người.

Hắn nhẹn nhàng, thoải mái trái một quyền, phải một chưởng, từng quyền đấm vào từng khối thịt người. Tiếng phốc phốc trầm đục làm cho hàm răng của người mỏi nhừ giống như nghiến lại. Thanh âm xương gãy vang lên không dứt bên tai. Hơn nữa, theo mỗi tiếng vang lên đều có một đạo nhân ảnh kêu lên thảm thiết bay ra khỏi làn khói đen, lăn xuống gò núi.

Mà lúc này, bên ngoài làn khói đen, ngàn vạn đệ tử liên tục nhìn chằm chằm vào gò núi, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Mau nhìn, lại có một người nữa bay ra. Không phải là Phong Liệt.

- Đây là người thứ mười bảy, rồi mười tám.

- Hai mươi ba….hai mươi sáu! Trời ạ, chỉ trong khoảng thời gian thật ngắn, bị Phong Liệt đánh bại đã là hai mươi sáu, không, là hai mươi tám người.

 

Tiếp đó là một cỗ hình người bị đánh bật ra khỏi vòng khói đen. Thời gian dần trôi, mọi người trên mặt sự khiếp sợ đã chuyển thành chết lặng. Một số đệ tử trong lòng còn sợ hãi, vỗ vỗ ngực, âm thầm tự cho là may mắn chính mình đã chậm một bước, không có vì ba mươi vạn Long tinh mà bị đánh.

Sau mấy chục phút, vòng khói đen thu lại, một lần nữa hiện ra thân ảnh của Phong Liệt.

Mà lúc này dưới đồi đã lăn xuống hơn ba mươi tên đệ tử quần áo và trang sức khác nhau. Trong đó hai gã cao thủ Chân Khí Cảnh sơ kỳ cũng nằm không nhúc nhích. Đề đã được như nguyện, để lại một cánh tay, máu tươi chảy đầm đìa, làm cho người thấy mà giật mình.

Trong lúc nhất thời, ngàn vạn đệ tử chung quanh lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người há to miệng, thẫn thờ thật lâu.

- Oa, chúng ta phát tài rồi. Haahha…..

Người đầu tiên phản ứng chính là Lục. Nàng hưng phấn không thôi, nhảy cà tưng đi lên đồi, thay Phong Liệt thu gọn hơn hai mươi vạn Long tinh. Sau đó, không coi ai ra gì, hôn lên mặt Phong Liệt một cái rồi mới công thành lui thân.

Phong Liệt sắc mặt kinh ngạc, cười khổ lấy khăn lau vết son đỏ thẫm trên mặt. Lập tức hắn có chút chột dạ liếc nhìn đám người chung quanh, phát hiện không có bóng hồng xinh đẹp trong mộng thì mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại có vẻ hơi thất vọng.

- Thế còn ai nữa không?

Phong Liệt sửa sang lại áo, một lần nữa hung hăng càn quấy, quát lạnh một tiếng:

- Như thế nào? Phong mỗ nhớ rõ, trong hai tháng qua thu nhận hơn ba trăm chiến thiếp mà.

- Thế còn ai nữa không?

Phong Liệt sửa sang lại quần áo, một lần nữa hung hăng càn quấy, quát lạnh một tiếng:

- Như thế nào? Phong mỗ nhớ rõ, trong vòng hai tháng đã thu hơn ba trăm chiến thiếp đấy.

Đáng tiếc, hắn lần này khích tướng không có tác dụng chút nào.

Sau khi chứng kiến hơn ba mươi cục thịt hình dạng thê thảm lăn xuống dưới núi, cả đám đều không chút do dự yên lặng xuống dưới.

Hơn ba mươi đệ tử Nguyên Khí Cảnh tầng thứ chín, thực lực hùng hậu, hơn nữa lại có thêm hai cao thủ Chân Khí Cảnh tầng thứ hai, nhiều người như vậy hợp thành một khối, nhưng lại bị một người Phong Liệt trong thời gian nháy mắt đánh cho vô cùng thê thảm.

Thậm chí, ngoại trừ trong năm người mất đi cánh tay trái, hầu hết những người còn lại đều bị thương ngất đi. Hơn nữa lại còn phải mất một vạn Long tinh.

Thấy cảnh tượng như vậy, những người còn lại cũng không phải là kẻ đần, đều minh bạch ba mươi vạn Long tinh kia không phải dễ lấy.

Nổi tiếng cũng không phải là hư danh.

Giờ phút này, ngàn vạn đệ tử chung quanh nhìn Phong Liệt đang đứng trên đồi, trong ánh mắt hiện lên sự hoảng sợ. Nội tâm của mọi người lúc này hoàn toàn là kính sợ.

Phong Liệt khẽ lắc đầu, trong lòng biết hôm nay đại kế vơ vét của cải của mình chỉ sợ là muốn chết non rồi.

Nhưng, lúc trước, chỉ trong một lát đã kiếm được gần ba mươi vạn Long tinh, khiến cho giá trị của bản thân của tăng lên gấp bội. Đây chính là niềm vui ngoài ý muốn rồi. Làm người phải biết đủ chứ!

Thật lâu vẫn không có động tĩnh, Phong Liệt trong lòng biết được đã đến lúc kết thúc, liền dùng ánh mắt lạnh lùng đảo qua Phương Đông Chiến, Hồng Phi Dương, Long Khuynh Vân, sùng với gã thiếu nhiên yếu đuối của Ma Vũ Viện.

Hắn biết rõ, vừa rồi thế công lôi đình chấn nhiếp của mình có thể làm cho đám đệ tử bình thường khiếp sợ, nhưng để làm cho đám người này lùi bước thì sợ còn chưa đủ ngại.

Quả nhiên, bốn người cùng Phong Liệt đối mắt với nhau, đều không khỏi khẽ hừ một tiếng. Dưới sự chú mục của vạn chúng, bốn người đều không hẹn mà cùng thoát ly khỏi đám đệ tử túm tụm, chậm rãi hướng lên đồi, chỗ Phong Liệt đang đứng.

- Phong Liệt, ngươi hoàn toàn đáng giá và đủ tư cách để bổn công tử ra tay.

Phương Đông Chiến bước lên trước, còn cách Phong Liệt ba mươi trượng thì đứng lại, giọng nói lạnh lùng.

- Bổn công tử không có mười vạn Long tinh, nhưng Phương Đông Chiến đã cũng khinh thường việc chiếm lợi thế với ngươi.

Y vừa nói vừa phất tay. Một khối kim loại đen bóng rơi xuống đất, lập tức phát ra tiếng oanh rung trời. Mọi người giật mình phát hiện, một khối sắt như vậy, nhưng tất cả đều chui hẳn vào bên trong núi đá cứng rắn, khiến cho cả tòa núi đồi đều liên tục chấn động.

Nặng nề!

- Phong Liệt, đây là mười vạn cân Huyền minh trọng thiết tinh. Vốn là ta chuẩn bị cho Thanh Lân chiến kích, đủ để chống đỡ với ba mươi vạn Long tinh của ngươi. Hôm nay nếu ngươi có thể thắng được ta thì nó sẽ là của ngươi.

Phương Đông Chiến lạnh lùng, ngạo nghễ nhìn Phong Liệt nói.

- Mười vạn cân Huyền Minh trọng thiết tinh? Đúng là thứ tốt đấy.

Ánh mắt Phong Liệt bỗng dưng sáng lên, tim đập không khỏi nhanh hơn ba phần.

Huyền Minh trọng thiết tinh không thể phá vỡ, nổi tiếng về độ cứng rắn. Đại lục Long huyết Ám kim đều không sánh bằng. Hơn nữa, nó còn có một đặc điểm hiếm tháy, chính là kỳ trọng vô cùng.

Chỉ một khối sắt bằng ngón tay cái nhưng có thể đạt đến mấy trăm cân, là một lựa chọn hàng đầu để luyện chế linh bảo hạng nặng. Trên đại lục có tiền nhưng cũng chưa chắc mua được.

Phong Liệt vốn từng có ý định đến chợ buôn bán núi Tử Dương để mua một khối Huyền Minh trọng thiết tinh, tăng thêm sức mạnh cho Tế thiên thần thương. Lại không nghĩ rằng, hôm nay thậm chí lại có một khối thiết tinh lớn như vậy xuất hiện trước mắt mình, trọn vẹn đạt đến mười vạn cân. Đây mới thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.

Chỉ bằng một khối thiết tinh quý báu dài 0,33m này, cho dù là xổ hết át chủ bài ra cũng nhất định phải có nó.

Sợ Phương Đông Chiến sẽ đổi ý, Phong Liệt gấp đến khó dằn nổi nói:

- Được, khối trọng thiết này hoàn toàn có thể chống đỡ được với ba mươi vạn Long tinh của ta. Bắt đầu đi.

Đi chậm một chút Hồng Phi Dương, Long Khuynh Vân đám người thấy vậy cũng không cùng Phương Đông Chiến giành giật, đều có chút lui về phía sau hai bước, quan sát. Bọn hắn đều tự kềm chế bản thân, tất nhiên là khinh thường việc tấn công Phong Liệt cùng một lúc. Nhưng khi mọi người nhìn thấy cái khối Huyền Minh trọng thiết tinh kia, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ tham lam.

Hừ!

Phương Đông Chiến nhìn sự nôn nóng của Phong Liệt thì khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Lập tức, đại kích trong tay y vung lên, lăng không bay vọt mấy trượng, như một con chim lớn dũng mãnh vô cùng, hướng Phong Liệt đánh tới. Sau lưng còn có một Ma long hư ảnh cao ba trượng tản ra uy áp kinh người, khiến cho tâm người rung động.

- Cuồng Long bác thiên đệ nhất kích – Liệt Thiên.

 

Đại kích trong tay y khi đến gần Phong Liệt, lúc ở trên không bỗng nhiên hóa thành một đạo phong nhân cự đại, mang theo đường vòng cung cao vài trượng, hung hăng hướng Phong Liệt chém tới, giống như muốn trảm hư không. Trong thiên địa thoáng chốc vang lên âm thanh phá không bén nhọn, chói tai.

Phong Liệt ánh mắt nhắm lại:

- A, không tệ. Đích thật là thành chi cảnh. Nhưng đối với lão tử mà nói thì không đáng gì.

Tuy trong nội tâm của hắn khinh thường, nhưng hắn cũng sẽ không chủ quan khinh địch.

Sau một khắc, Phong Liệt lại nổi lên một mảnh khói đen, tranh thủ thời gian biến ảo hắc ám chi thân.

Hôm nay, có bảo vật trước mặt, hắn cũng chẳng có tâm tư muốn thử làm gì, nhanh chóng đem Huyền Minh trọng thiết tinh bỏ vào trong túi mới là đúng đắn.

Vì vậy, hắn không chút do dự thi triển đòn sát thủ của mình.

- Cuồng Long táng thiên. Táng thiên nhất khiếu.

Rống!

Một tiếng rồng ngâm cao vút, một đầu Long ảnh dài chừng mười trượng bỗng nhiên chạy ra khỏi đám khói đen, hướng về Phương Đông Chiến. Uy thế kinh người làm cho hư không đều rung động lắc lư. Ngàn vạn đệ tử chung quanh liên tục hoảng sợ, biến sắc. Đối với chiến kỹ thành danh của Phong Liệt khiếp sợ không thôi.

Kế tiếp, trong sự chú mục của mọi người, chỉ thấy nghe một tiếng nổ vang lên.

Long ảnh khổng lồ kia lập tức hướng tới Phương Đông Chiến, chém phong nhân biến thành vô hình. Ngay sau đó lại hung hăng vọt ra phía sau Phương Đông Chiến, khiến cho mọi người vang lên thanh âm kinh hô.

Chỉ một chiêu này thôi, cao thấp lập tức được phân.

Phương Đông Chiến là cao thủ Chân Khí Cảnh tầng thứ nhất, còn Phong Liệt tuy chỉ là tu vi Nguyên Khí Cảnh tầng chứ nhất. Nhưng hắn một khi biến ảo hắc ám chi thân thì tương đương với một cường giả Chân Khí Cảnh tầng thứ chín. Hai người cùng dạng thi triển những chiến kỹ giống nhau như đúc. Cho nên trận chiến này thật cũng không có gì gay cấn.

Giờ khắc này, Phương Đông Chiến thân trên không trung hoảng sợ biến sắc, trong mắt tràn đầy sự khó tin.

Nhưng mắt thấy Long ảnh đánh úp lại, y cũng không dám suy nghĩ nhiều, tranh thủ thời gian một lần nữa chém ra đại kích.

- Cuồng long bác thiên đệ nhị kích. Toái Tinh.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, một mũi kích cổ đại màu đồng giống như muốn nổ tung. Khí kình cuồng bạo đánh úp lại Long ảnh, đánh cho xơ xác trên không trung. Rốt cuộc nhất thời giải vây được nguy hiểm.

Phong Liệt phát ra một chiêu chiến kỹ, còn Phương Đông Chiến lại liên tục thi triển hai thức sát thủ mới khó khăn lắm hóa giải được chiêu thức của Phong Liệt. Ở trong đó ai mạnh ai yếu, xem thì biết liền ngay.

Hồng Phi Dương, Long Khuynh Vân không khỏi lắc đầu, thay Phương Đông Chiến vì cái khối Minh huyền thiết trọng tinh nặng mười vạn cân kia mà tiếc rẻ.

Nhưng, ngay sau một khắc, còn chưa kịp rơi xuống mặt đất để thở, y trong lòng lập tức lại lo lắng.

Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, một Long ảnh vừa to vừa thô uốn lượn từ trong khói đen đi ra, lập tức tập kích đến vùng phụ cận của Phương Đông Chiến. Ngàn vạn đệ tử chung quanh đều vì Phương Đông Chiến mà đổ mồ hôi lạnh.

- Không ổn rồi.

Phương Đông Chiến đồng tử co rụt lại, trong nội tâm hoảng sợ muốn chết, trơ mắt ếch ra nhìn đạo Long ảnh uy thế càng lúc càng lớn kia, hung hăng đập vào ngực của mình. Lúc này có ra chiêu cũng không còn kịp nữa rồi.

Dùng tu vi Chân Khí Cảnh thi triển ra cánh giới cấp chiến kỹ, cho dù là cao thủ Cương Khí Cảnh cũng không dám dùng thân chống đỡ.

Nếu một kích này chứng thực, đoán chừng Phương Đông Chiến không chết cũng phải trọng thương. Rất nhiều đệ tử của Thương Vũ Viện không khỏi kinh hô một tiếng.

Nhưng trong lúc chỉ mành treo chuông, chính là một việc đột nhiên xảy ra ngoài ý muốn.

- Lớn mật!

Một tiếng quát chói tai như sấm sét vang lên, chỉ thấy trong đám người Thương Vũ Viện đột nhiên bay ra một vòi rồng vô cùng mạnh mẽ, nhanh chóng thổi qua gò núi. Tướng đạo khí thế kinh người kia lập tức trừ khử Long ảnh biến thành vô hình.

Phương Đông Chiến tuy rằng không còn lo lắng cho tính mạnh, nhưng cũng bị dư uy ảnh hưởng, chấn động đến trọng thương thổ huyết, từ lăng không bay ngược trở lại.

- Sao?

Khói đen bỗng nhiên thu vào, lộ ra thân hình của Phong Liệt. Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn về phía đám người Thương Vũ Viện, trong nội tâm âm thần tức giận.

Lúc này, chỉ thấy một gã trung niên mặc quần áo trưởng lão của Thương Vũ Viện, một lướt trăm trượng nhanh chóng đi tới trên đồi, tiếp Phương Đông Chiến xuống dưới.

Người đàn ông trung niên dáng người trung đẳng, diện mục bình thường. Hai đầu lông mày thoáng hiện sự ẩn khốc. Phía sau ông ta có Ma long hư ảnh chói mắt, làm cho đồng tử Phong Liệt không khỏi co rút lại:

- Cao thủ Cương Khí Cảnh.

Lúc này, ngàn vạn đệ tử chung quanh cũng đã định thần trở lại, vừa sợ hãi vừa quái lạ nhìn cường giả Cương Khí Cảnh, hồn nhiên không nghĩ tới giờ khắc này lại có cao thủ Cương Khí Cảnh xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment