Ma Long Phiên Thiên

Chương 177

Mọi người đi dọc theo đường núi, chỉ sau một lát liền nhìn thấy được một cung điện mang phong cách cổ xưa trên đỉnh núi Tử dương. Ngoài cửa có treo một tấm biển cực lớn, mặt trên có viết bốn chữ “Tử Dương đại điện”.

Phong Liệt nhìn thấy tòa cung điện, hai mắt không khỏi có chút thất thần.

Kiếp trước, hắn cũng đã từng đến Tử Dương đại điện này. Khi đó, hắn đã luyện chế ra được một thanh loan đoa huyết nguyệt vô cùng sắc bén.

Một thanh Huyết Nguyệt đã cùng với hắn trải qua cuộc sống thiên tài nhưng ngắn ngủi của mình.

Còn ở kiếp này, hắn một lần nữa đến nơi đây, cũng vì mình mà luyện ra một cây đại thương.

- Đứng lại! Các người đến Tử Dương đại điện làm gì?

Bên ngoài đại điện, một gã mặc quần áo trưởng lão của Ma Vũ Viện ngăn cản bọn người Phong Liệt lại, lạnh lùng nói.


- Mượn luyện Thiên Lô!

Phong Liệt lạnh nhạt nói.

- Sao?

Vị trưởng lão kia ngưng mắt nhìn kỹđám người Phong Liệt, trên mặt hiện lên một tia khinh thường.

Trước đây, người đến mượn Luyện Thiên Lô người nào không phải là cao thủ tu vi cao thâm, tài sản phong phú. Đừng nói là một gã Long võ giả Nguyên Khí Cảnh, ngay cả Cương Khí Cảnh, Chân Khí Cảnh đều rất ít người có thể sử dụng được Luyện Thiên Lô.

Nhưng kế tiếp, khi ông nhìn thấy lệnh bài Chưởng ngự bên hông Phong Liệt, sắc mặt hơi chậm lại, ánh mắt ngưng trọng vài phần. Sau vài phú trầm ngâm, ông ta cười lạnh nhạt nói:


- Khởi động Luyện Thiên Lô cần mười vạn Long tinh. Mỗi ngày cần nộp trên một vạn Long tinh. Ngoài ra, Luyện Thiên Lô vận chuyển mỗi canh giờ cần tiêu hao một vạn Long tinh. Tiểu tử, nếu có thểđáp ứng được số Long tinh thì có thểđi vào.

- Ôi, nhiều như vậy sao?

Nghe xong giá tiền này, đám người Tiểu Yên Tiểu Lục ngược lại hút một ngụm khí lạnh. Cái miệng nhỏ nhắn há ra thật to. Triệu Thung cũng là cười khổ lắc đầu. Cho dù y sớm biết Luyện Thiên Lô giá trị xa xỉ, nhưng cũng bị hung hăng đánh cho một phát.

Phong Liệt sắc mặt cũng không thay đổi chút nào, khẽ gật đầu, lập tức không chút do dự bước nhanh vào Tử Dương đại điện.

Vị trưởng lão kia thấy Phong Liệt bộ dạng không quan tâm liền kinh ngạc vài phần, âm thầm suy nghĩđây là công tử ca của nhà ai, sao lại có tiền như vậy.

Sau một lát, Phong Liệt trong đại điện nộp mười một vạn Long tinh. Sau đó dưới sự dẫn dắt của một cao thủ Cương Khí Cảnh hướng đến một ám đạo bên dưới mặt đất, tận sâu trong đại điện Tử Dương.

Trong chớp mắt đã hao tốn đến mười một vạn Long tinh, mặc dù tài sản ngày hôm nay đã nhiều nhưng Phong Liệt vẫn cảm thấy có chút da cắt thịt đau. Nếu không phải mấy ngày nay hắn trắng trợn kiếm tiền thì chỉ sợ ngay cả phí nhập môn cũng không trả nổi.

Phía dưới Tử Dương đại điện là một không gian cực lớn, phạm vi hơn ba trăm trượng, cao ước chừng hơn một trăm trượng. Không gian cao thấp tả hữu hết thảy đều do những huyền thiết biển sâu dày đến mấy trượng tạo thành. Có thể nói là phòng thủ kiên cố, không thể phá vỡ. Chỉ sợ là cho dù là cao thủ Hóa Đan Cảnh nếu muốn công tiến cũng phải tốn không ít công phu.

Phong Liệt vừa mới gia nhập không gian, liền lập tức thất được ở giữa không gian có một lò lửa đường kính hơn mười trượng màu đỏ sậm. Từ bếp lò biểu hiện ra ngàn vạn hình ảnh Ma Long vạn đầu cùng với vô số Long vân huyền ảo. Toàn thân bếp lò lập lòe màu đỏ, thần dị phi phàm, không khí cực nóng, phong cách cổ xưa, khí tức tang thương không ngừng tản ra, tràn đầy cảm giác thần bí.

Không hỏi cũng biết, đây chính là một trong tam đại chí bảo Luyện Thiên Lô nổi tiếng toàn bộ đại lục. Nó tọa lạc trên một tếđàn cũ nát, cổ xưa. Ngọn lửa màu tím hừng hực không ngừng từ tếđàn phát ra ngoài, sáp nhập vào trong lò.

Trải qua mấy vạn năm, hóa ma lô không giây phút này là không thông qua tếđàn hấp thu tâm địa chi hỏa dưới núi Tử Dương, rèn luyện bản thân, không ngừng nâng cao phẩm giai của chính mình. Cho nên mới có thể tấn thăng thành Luyện Thiên Lô cấp chí bảo cực kỳ hiếm thấy, nổi tiếng thiên hạ.

Dưới sự dẫn dắt của gã cao thủ, Phong Liệt leo lên đài cao của tếđàn, có thể cẩn thận chứng kiến cảnh tượng hóa diễm bốc lên từ trong hỏa lò. Một cỗ không khí cực nóng đập vào mặt, chơ hồ mà cho người ta hít thở không thông.

Phong Liệt đồng thời cũng phát hiện, chính giữa ngọn lửa đang có một đạo hình ảnh đang khoanh chân ngồi, không hề nhúc nhích.

Gã cao thủ chỉ vào bóng người mơ hồ kia, nói với Phong Liệt bên cạnh:

- Có thấy không? Đó chính là khí linh của Luyện Thiên Lô. Đợi tí nữa đem tất cảđầy đủ yêu cầu về luyện chế binh khí của ngươi hóa thành ý niệm khắc sâu vào khối Tinh Linh này thì sau đó vứt cho nó là được. Nhớ rõ, cứ cách mỗi canh giờ phải ném vào một vạn Long tinh. Bằng không thì khí linh bãi công, làm cho luyện khí thất bại thì đừng trách chúng tôi nhé.

- Được!

Phong Liệt thò tay nhận lấy một khối tinh thạch màu trắng, nhẹ gật đầu tỏ vẻ minh bạch.

Hắn kiếp trước đã từng sử dụng qua một lần hóa ma lô này. Đối với những hạng mục công việc cần thiết phải chú ý cũng đã hiểu rõ. Nhưng giờ phút này, Phong Liệt vẫn như cũ, cẩn thận lắng nghe sự hướng dẫn của gã cao thủ.

Bởi vì, lần luyện khí này có thể nói là quan hệ trọng đại. U Linh Thiết, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng với những kim tinh vô danh khác, bất luận một cái nào cũng đều có giá trị liên thành, có được không phải dễ. Tùy tiện quăng một vật nào ra bên ngoài cũng đủ khiến cho một trận gió tanh mưa máu xảy ra. Hơn nữa, đều không thể sử dụng lại lần nữa. Cho nên nhất định phải bảo đảm không để xảy ra sai sót.

Sau một phút hướng dẫn, gã cao thủ rốt cuộc cũng đã nhắn nhủ xong tất cả những hạng mục công việc cần phải chú ý, rồi mới chậm rãi bước ra khỏi không gian. Chỉ vẻn vẹn lưu lại một mình Phong Liệt bên trong.

Phong Liệt cũng không lập tức bắt đầu luyện khí. Hắn khoanh chân ngồi xuống chính giữa tếđàn, cầm cái khối tinh thạch màu trắng, nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát.

Cái khối tinh thạch màu trắng này được gọi là Linh Tinh, là một loại đá dùng để ghi chép những ý niệm của mình vào bên trong. Nó chính là cách trao đổi duy nhất với khí linh hóa ma lô.

Trong lúc suy nghĩ, Phong Liệt đã đem một loạt yêu cầu luyện Tế Thiên Thần Thương khắc sâu vào bên trong Linh Tinh, bao gồm hình dạng đại thương, dài ngắn ra sao, phẩm chất, tỉ lệ cùng với thuộc tính công hiệu rất là tường tận.

Sau nửa canh giờ, Phong Liệt mới mở hai mắt ra, nhẹ thở phào một cái. Sau đó hắn đem khối Tinh Linh trong tay nhẹ nhàng bắn vào trên người đạo nhân ảnh trong hỏa lò, lập tức biến mất không thấy hình dạng.

Khí linh Luyện Thiên Lô đều bị cưỡng ép loại đi tất cả các loại dục niệm. Phong Liệt bởi vì có kinh nghiệm đến lần trước nên không còn nghi ngờ gì nữa.

Chỉ có điều, hắn lúc này lại không chú ý tới, ngay sau khi Tinh Linh được bắn vào trong, bóng người đang ngồi yên bên trong vốn đứng yên bất động đột nhiên hơi chút run rẩy.

- Long tinh! Nguyên liệu.

Sau mấy phút, một thanh âm khàn khàn giống như máy móc truyền từ trong lò truyền ra, chui vào trong óc Phong Liệt.

Phong Liệt sau khi nghe thấy, không chút do dự, lấy ra ba vạn Long tinh đổ vào trong lò. Sau đó lại đem Tế Thiên Thần Thương, U Linh Thiết, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng với khối tinh kim vô danh dài ba tấc tất cả ném vào trong.

Sau khi làm xong, Phong Liệt biết rõ sẽ không còn chuyện gì, chỉ cần canh thời gian đổ Long tinh vào trong hỏa lò là được.

Kế tiếp, hắn liền khoanh chân ngồi trên tếđàn, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào ngọn lửa nhìn sự biến hỏa của những nguyên liệu kia, sắc mặt chờ mong.

 

Đúng lúc này, Phong Liệt đang trong lúc lơ đãng phát hiện, đạo nhân ảnh khí linh kia lưỡng đạo tinh mang lập tức lóe lên, phảng phất giống như hai con mắt thần, làm cho Phong Liệt trong nội tâm hiện lên một tia kinh ngạc.

Nhưng hắn cũng không để ý trong lòng. Hắn biết rất rõ, khí linh này đã được loại bỏ hết tất cả các dục niệm. Mặc kệ là cao quý đến cỡ nào, chỉ sợ đã sớm thông linh biến hóa rồi. Thậm chí linh trí so với nhân loại cũng không còn nhiều.

Hôm nay, nó chẳng khác nào chỉ là một loại máy móc tinh vi thôi.

Kế tiếp, trong lúc Phong Liệt đang nhìn chăm chú vào trong hóa ma lò thì một tiếng động nhỏ vang lên, rồi đột nhiên tăng vọt hơn mười lần. Độ nóng toàn bộ không gian đều tăng lên một cường độ không thể tưởng tượng nổi.

Cùng lúc đó, Long tinh trong lòng thật sự là tiêu hao một cách thần tốc.

Giờ phút này, những nguyên liệu mà Phong Liệt ném vào trong lò, bất luận là Tế Thiên Thần Thương hay là Huyền Minh trọng thiết tinh nặng mười vạn cân đều im lặng, tùy ý cho hỏa diễm thiêu đốt dung luyện.

Thời gian lặng lẽ trôi, không gian trong phòng hoàn toàn im ắng, chỉ còn tiếng động phát ra từ ngọn lửa hừng hực trong hóa ma lò mà thôi.

Một canh giờ!

Hai canh giờ!

Trong chớp mắt, ba canh giờđã trôi qua.

Phong Liệt nhìn những nguyên liệu không hề biến hóa trong hóa ma lò kia thì liền khẽ nhíu mày, cũng không biết là nóng hay là do gấp gáp mà trán của hắn dần toát ra một tia mồ hôi.

Lửa trong lò cháy mạnh như vậy, nếu đổi lại là tinh kim bình thường thì chỉ sợ là sau nửa khắc đã bị hòa tan mất rồi.

Nhưng hôm nay, trải qua ba canh giờ bị thiêu đốt, vậy mà không để lại bất luận một sự biến hóa phát sinh nào. Điều này khiến cho Phong Liệt không thể không nôn nóng.

Phải biết rằng, củi đểđốt trong lò không phải là than củi bình thường, mà là Long tinh.

Nhưng bất luận thế nào, Phong Liệt cũng không muốn bỏ dỡ nửa chừng. Hắn dùng thêm ba vạn Long tinh ném vào trong, sau đó ngưng mắt nhìn lại.

Trời không phụ lòng người, theo thời gian trôi qua, sau năm canh giờ, U Linh Thiết rốt cuộc đã có dấu hiệu hòa tan, dần dần biến thành những giọt nước màu đen quấn chung quanh, làm cho sắc mặt của Phong Liệt không khỏi vui mừng.

Nhưng đồng thời làm cho hắn lo lắng chính là, những nguyên liệu còn lại, kể cả Tế Thiên Thần Thương cũng không chút biến hóa nào.

Phong Liệt cười khổ thở dài một hơi. Hắn mặc dù biết những nguyên liệu thế gian hiếm có này không giống như bình thường. Nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng này thì cũng cảm thấy bối rối.

Nhưng, điều này cũng không làm cho Phong Liệt sốt ruột nhất. Thời gian trôi qua, Phong Liệt rốt cuộc cũng cảm thấy cái gì gọi là nóng như lửa đốt.

Sáu canh giờ trôi qua, Phong Liệt lại lần nữa bỏ vào ba vạn Long tinh.

Bảy canh giờ,

Tám canh giờ,

. . . . . .

Mười hai canh giờ,

Hai mươi bốn canh giờ.

Một lần lại một lần tăng thêm Long tinh, Phong Liệt thời gian dần trôi đều cảm thấy cánh tay của mình đã nặng nề hơn.

Cái này còn chưa chính thức bắt đầu luyện chế Thần Thương, chỉ là hòa tan nguyên liệu cũng khiến hắn hao tốn mấy chục vạn long tinh rồi. Điều này thật sự làm cho người ta chấn kinh.

Tiêu hao nhiều Long tinh như vậy, cho dù là cao thủ Cương Khí Cảnh chỉ sợ là đã táng gia bại sản rồi.

Hơn nữa, trong Long Huyết đại lục, cho dù một thượng phẩm linh bảo khi bán ra cũng được mấy chục vạn Long tinh rồi.

- Nếu lão tử ngay cả một trăm hai mươi vạn Long tinh cũng không đủ để luyện chế một binh khí thì há là sự chê cười lớn nhất thiên hạ sao?

Phong Liệt sắc mặt khó coi, mắng một câu.

Tới thời điểm này, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng cái khối tinh kim vô danh rốt cuộc cũng bắt đầu hòa tan, biến thành hai luồng chất lỏng, làm cho Phong Liệt thở dài thật sâu.

Hôm nay, U Linh Thiết, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng tinh kim vô danh cũng đã hòa tan, chỉ còn lại Tế Thiên Thần Thương thôi.

Phong Liệt cắn răng, một lần nữa ném vào mười vạn Long tinh, rồi nhìn chằm chằm vào Tế Thiên Thần Thương đang chậm rãi xoay tròn trong ngọn lửa, không khỏi nhíu mày.

Tế Thiên Thần Thương nguyên liệu chủ yếu là Long Huyết Ám Kim cùng Minh Kính Sa. Mà kiếp trước, Phong Liệt từng dùng Long Huyết Ám Kim chế tạo qua một thanh Huyết Nguyệt loan đao. Lúc đó, Long Huyết Ám Kim chỉ vẻn vẹn dùng hai canh giờ là đã được hòa tan.

Mặc dù có thể nói, một số tinh kim sau khi được đúc thành thần binh, các phương diện thuộc tính đều được đề cao rất lớn. Nhưng cũng không thể trở thành không hợp lẽ thường như vậy?

Sau một khắc, ngay lúc Phong Liệt trăm mối vẫn không có cách nào hóa giải, hóa ma trong lò lại đột nhiên vang lên một tiếng rỗng thành phố

- Đồ vô liêm sĩ! Là cái tên hỗn đản nào bắt lão tử dung luyện Tế Thiên Thần Thương?

Thanh âm mênh mông cuồn cuộn giống như tiếng sấm giữa ban ngày, trong không gian quanh quần không thôi.

Phong Liệt trong lòng không khỏi đại chân, vội vàng chăm chú nhìn lại.

Kế tiếp, hắn khiếp sợ phát hiện, bên trong Tế Thiên Thần Thương có một đạo hồn ảnh mơ hồ dần dần hiện ra. Đồng thời một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ lập tứ tràn ngập toàn bộ không gian.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Trong Thần Thương có tinh hồn võ giả tồn tại?

Phong Liệt đồng tử co rụt lại.

Giờ phút này, hắn trong lòng vạn phần nghĩ mà sợ. Nếu tinh hồn xem ra dị thường mạnh mẽ này bất kỳ lúc nào đoạt xá của mình, xác suất thành công là không thể nghi ngờ.

- Ở đây là đâu? Chết tiệt!

- Đây là chỗ nào? Chết tiệt!

Từ trong Tế Thiên Thần Thương xuất ra một tinh hồn, ngưng thực một chút. Sau đó, một gã nam tử mặc chiến giáp màu bạc trẻ tuổi rơi vào trong mắt Phong Liệt.

Tuy lúc này y chỉ là trạng thái linh hồn, nhưng rất uy phong lẫm lẫm. Toàn thân lộ ra một cỗ khí tức làm cho người ta không dám nhìn gần, giống như một sát thần trải qua nhiều năm chinh chiến sa trường.

Nam tử nhìn hỏa diễm hừng hực chung quanh, liền hung hăng mắng một câu. Nhưng sau một phút, y liền phát hiện Phong Liệt đứng cách đó không xa, con mắt thoáng chốc sáng ngời, không khỏi cất tiếng cười to:

- Hahaha, hảo tiểu tử! Không thể tưởng tượng được Tần Huyết Y ta vừa mới tỉnh lại liền gặp được một lương tài mỹ chất như vậy. Tiểu tử, bổn tọa mượn thân thể ngươi dùng một lát.

Dứt lời, Tần Huyết Y linh hồn đột nhiên bay về phía Phong Liệt, tốc độ nhanh như điện, làm cho Phong Liệt hoảng sợ biến sắc.

- Lão tử sao lại xui xẻo như vậy? Lại thêm một kẻ đến đoạt xá, thực tưởng lão tử là bùn nặn hay sao?

Phong Liệt khiếp sợ, đồng thời giận dữ trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment