Ma Long Phiên Thiên

Chương 178

Tần Huyết Y này mặc dù nói là mượn thân thể của mình dùng một lát, nhưng là kẻ đần cũng biết, “mượn” đoán chừng sẽ không còn bao giờ trả.

Đây có lẽ là chỗ bất hạnh của một tuyệt thế thiên tài. Phàm là những lão già có năng lực đoạt xá, ai mà chẳng muốn có một thân thể thiên tư xuất chúng chứ.

Còn Phong Liệt thì với thân thể cửu phẩm huyết mạch, lúc nào cũng tràn đầy chân long khí huyết, tất nhiên là khó có thể tránh được ánh mắt gian tà của những lão gia hỏa. Nếu không bị ngấp nghé ngược lại còn có chút không bình thường.

Lúc này, Phong Liệt cũng nhìn ra được cảnh giới của Tần Huyền Y không thấp. Muốn trốn chỉ sợ là trốn không được. Chi băng đường đường chính chính liều một phen.

Huống chi, với thân thủ của mình ngày hôm nay cũng chưa chắc thất bại.

- Muốn đoạt xá lão tử, ngươi đi chết đi.

Mắt thấy linh hồn của Tần Huyết Y đánh tới phía mình, Phong Liệt sắc mặt hung ác, lập tức hai tay xuất hiện một tòa núi lớn, đột nhiên đẩy tới trước.

Oong oong!

Từ trong không khí phát ra tiếng oong oong. Một tấm bia đá cao nửa người màu xanh đột nhiên xuất hiện đằng trước Phong Liệt, sau đó hung hăng tấn công Tần Huyết Y.

Tấm bia đá này tất nhiên là Trấn Long Thiên Bi trong Long Ngục, lúc này đã được Phong Liệt tế ra, lập tức tản mát thành một mảnh thanh mang mờ mịt, đồng thời mang theo một cổ khí tức chấn nhiếp hết thảy, tràn ngập toàn bộ không gian, khiến không khí hoàn toàn ngưng trệ.

- Đây là vật gì? Không ổn rồi.

Tần Huyết Y nhìn thấy tấm bia đá màu xanh bay tới, ban đầu là sững sờ, sau đó là sắc mặt kinh hãi.

Lúc này, bị thanh mang của Trấn Long Thiên Bi chấn nhiếp, y chỉ cảm giác thân thể của mình giống như rơi vào vũng bùn. Hơn nữa, tinh thần bị áp lực dị thường, khó có thể phản kháng, liền kinh hãi vô cùng.

Oanh!

Hỗn Đãn!

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Tần Huyết Y bị Thiên Bi hung hăng đập trở về hóa ma trong lò. Linh hồn vì thế mà trở nên mờ nhạt rất nhiều. Ngay cả uy áp phát ra cũng suy yếu đi một tí.

- Đồ tạp chủng! Dám hủy đi thân thể của bổn tọa. Quả thật là chán sống.

Tần Huyết Y liền kinh sợ. Đồng thời y nhìn về tấm bia đá kia, trong mắt lộ ra một tia nghi hoặc cùng với vẻ tham lam:

- Tiểu tử, thức thời thì mau giao khối bia đá kia ra đây. Bổn tọa có lẽ sẽ tha chết cho ngươi.

Với nhãn lực của y tất nhiên là có thể nhận ra Phong Liệt chỉ là một tiểu gia hỏa Nguyên Khí Cảnh. Một tiểu gia hỏa đối với y mà nói thì có thể dùng một cánh tay cũng có thể giết chết.

Nhưng lúc này, Phong Liệt lại bằng một tấm bia đá cổ quái làm bị thương y, một linh hồn cường giả Hóa Đan Cảnh tầng thứ chín. Đây quả thật làm cho người ta rất khó có thể tin.

Cái này chỉ có thể nói rõ vấn đề, tấm bia đá kia tuyệt đối không phải là phàm vật.

- Hừ, lão bất tử, ngươi sống lâu quá nên hồ đồ rồi à? Muốn tấm bia đá này ư? Tự mình tới lấy đi.

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng. Hôm nay, biết rõ tấm bia đá có thể khắc chếđược người này, trong lòng hắn cũng kiên định thêm vài phần. Đương nhiên, càng không có khả năng nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Đồng thời, hắn cũng âm thầm hạ quyết tâm, chỉ cần người này xông lên, nhất định sẽ đem hết toàn lực bắt lấy y, tránh cho y quấy rầy mình luyện khí.

- Ngươi….!

Bị một tiểu bối chẳng khác nào con sâu cái kiến quát mắng, Tần Huyết Y không khỏi sắc mặt giận dữ. Nhưng khi y vừa muốn phát tác, thì bỗng dưng ngừng lại, ánh mắt lập lòe bất định.

Y tuy cuồng vọng, nhưng dù sao cũng nếm qua tác động của tấm bia đá, nên trong khoảng thời gian ngắn không dám tùy tiện xông lên để chuốc lấy cực khổ, chỉ là trong lòng âm thầm tính kế tiến lên.

Sau khi suy nghĩ một chút, Tần Huyết Y vẻ mặt ngạo nhiên, quát to:

- Tiểu tử, bổn tọa là Tần Huyết Y, tổ tiên của Tần gia Ám Vũ Viện Ma Long Giáo, đảm nhiệm chức phó chỉ huy đại quân đánh dẹp Thiên Long thần triều. Ngươi thân là đệ tử của Ám Vũ Viện, tất nhiên phải phục tùng mệnh lệnh của bổn tọa. Hiện tại, bổn tọa ra lệnh cho ngươi mau giao tấm bia đá ra đây. Nếu không, chắc chắn ngươi sẽ phạm trọng tội.

Thanh âm thật to quanh quẩn trong không gian thật lâu, khí tức uy nghiêm nồng đậm cực kỳ. Nhưng Phong Liệt vẫn là vẻ mặt khinh thường.

- A, hắc hắc, thì ra là lão Tổ Tần gia. Quan chức của ngươi chỉ sợ là đã quá thời hạn rồi. Nhưng, hiện nay cho dù quan chức của ngươi vẫn còn cũng không quản được lão tử này đâu.

Phong Liệt sắc mặt khinh thường nói. Vừa nói, hắn vừa vỗ nhẹ lệnh bài Chưởng ngự bên hông.

- Vô liêm sỉ! Sao, lệnh bài Chưởng ngự? Điều này sao có thể?

Tần Huyết Y vốn giận dữ, nhưng khi nhìn thấy lệnh bài Chưởng ngự bên hông Phong Liệt thì đồng tử co rụt lại, mặt mũi tràn đầy sự không thể tin nổi:

- Tiểu tử, ngươi dám trộm lệnh bài? Quả thực là cả gan làm loạn!

- Câm miệng, lão từ kia, bộ ngươi còn cho rằng Tần gia hôm nay còn có nhiều phong quang sao?

Phong Liệt lạnh lùng quát một tiếng, cắt đứt lời nói của Tần Huyết Y.

- Ngươi có ý tứ gì?

Tần Huyết Y ánh mắt sững sờ.

- Hừ, ngươi còn không biết, Tần gia các ngươi hai tháng trước mưu phản Ám Vũ Viện, hôm nay bịđuổi ra khỏi cửa rồi. Đoán chừng lão tổ Tần gia ngươi vừa xuất hiện, lập tức trở thành chuột chạy qua đường. Thật không biết ngươi có cái gì có thể hung hăng càn quấy đây.

Phong Liệt ngữđiệu bằng phẳng, nửa thật nửa giả nói.

- Điều này….điều này không có khả năng!

Tần Huyết Y sắc mặt kinh hãi, chăm chú nhìn chằm chằm vào Phong Liệt.

- Tin hay không thì tùy ngươi. Hừ!

Phong Liệt cười lạnh nói.

Đồng thời, hắn lần nữa dùng Trấn Long Thiên Bi chắn trước người để phòng ngừa lão gia hỏa này chó cùng rứt giậu, bỗng dưng làm khó dễ.

Tần Huyết Y sắc mặt âm trầm bất định, trong đầu suy nghĩ lời nói của Phong Liệt là thật hay giả, ánh mắt thỉnh thoáng xẹt qua Trấn Long Thiên Bi của Phong Liệt, trong đó vẻ tham lam khó có thể che giấu.

Trong lúc nhất thời, không gian bên trong chìm vào sự yên tĩnh. Trên tếđàn, Phong Liệt cùng với hóa ma lô Tần Huyết Y lẳng lặng giằng co. Hai người ánh mắt đều lập lòe không thôi, từng người đang có tính toán riêng cho mình.

Vừa lúc đó, trong lò lửa đột nhiên đã có động tĩnh.

Linh hồn của Tần Huyết Y sau khi bật ra khỏi Tế Thiên Thần Thương, Tế Thiên Thần Thương rất nhanh bị hỏa diễm cực nóng hòa tan. Hơn nữa, Long Huyết Ám Kim cùng với Minh Kính Sa cũng bị khi linh của hóa ma lô nung chảy.

Lúc này, khí linh đang ngưng kết thành một bí quyết huyền ảo, biến Long Huyết Ám Kim, Minh Kính Sa, U Linh Thiết, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng cái tinh kim vô danh đã biến thành chất lỏng dần dần dung hợp lên, chậm rãi đúc thành một cây đại thương.

- Ồ, nơi này là Luyện Thiên Lô của núi Tử Dương? Huyền Minh trọng thiết tinh? Còn có….

Thấy cảnh tượng như vậy, Tần Huyết Y sắc mặt sững sờ.

Lúc trước, khi y mới xuất hiện, chỉ quan tâm đến mỗi mình Phong Liệt, không để ý đến hoàn cảnh vị trí của mình. Cho đến lúc này, y mới phát hiện có khí linh tồn tại ở sâu trong đám lửa kia.

Đồng thời, y cũng bị cảnh tượng khí linh đang rèn những nguyên liệu hiếm thấy làm cho chấn kinh.

Nhưng kế tiếp, sau khi sửng sốt, y lập tức bị khí linh trong hỏa ma lô hấp dẫn, đôi mắt sáng rực lên.

- Một thân thể tinh thần tinh khiết? Haha, thật là tốt! Đây quả thực là vì bổn tọa mà chuẩn bị bữa tiệc lớn. Hahaha….

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Phong Liệt, Tần Huyết Y hưng phấn cười to vài tiếng. Sau đó chỉ thấy y nôn nóng khó dằn nổi, lao vào chỗ sâu trong ngọn lửa.

Y cùng với khí linh của hóa ma lô đều là linh hồn. Nhưng hóa ma lô chính là không có ý chí tự chủ. Đối với Tần Huyết Y mà nói, đây chính là thuốc bổ trên đời khó cầu. Hơn nữa lại chẳng có nguy hiểm.

Một khi nuốt được khí linh thể lượng khổng lồ này, linh hồn của y sẽ mạnh hơn rất nhiều. Thậm chí có thể khôi phục được sự cường thịnh của mấy trăm năm về trước.

Chứng kiến tình huống này, Phong Liệt trong lòng không khỏi khẩn trương. Hôm nay đã đến thời khắc mấu chốt để luyện khí, nếu bị cái tên Tần Huyết Y này phá hỏng, thì những gì hắn làm lúc trước đều là uổng phí.

Trong lúc lo lắng, Phong Liệt nhịn không được, muốn tế ra tấm bia đá, cưỡng ép đuổi giết Tần Huyết Y. Nhưng vào lúc này, hóa ma lô lại xuất hiện một cảnh tượng làm cho Phong Liệt khó có thể tin.

Mắt thấy Tần Huyết Y chỉ cách khí linh vẻn vẹn có hai trượng, khí linh hóa ma lô vốn đang toàn tâm toàn ý ngưng kết bí quyết, đột nhiên không hề có dấu hiệu ngưng lại, phát ra hai đạo chưởng ảnh hỏa diễm hùng hồn, hung hăng phóng tới Tần Huyết Y.

Cùng lúc đó, một thanh âm già nua từ trong lò vang lên:

- Tên tạp chủng đáng ghét! Bắt buộc lão đầu tử phải ra tay, quả thực tội không thể tha thứ. Xem ta đánh đây.

Phốc phốc!

Hai âm thanh nhẹ vang lên.

Tần Huyết Y bất ngờ không đề phòng, bị lưỡng đạo chưởng ảnh hỏa diễm hung hăng đấm trúng ngực. Lúc này y đã gần đến hóa ma lô, hồn thể trở nên mờđi một chút.

Tần Huyết Y vẻ mặt ngốc trệ, nhìn xem khí linh, trên mặt tràn đầy sự bất ngờ.

Từ trên nhìn xuống, Phong Liệt cũng là đồng tử co rút lại, trong nội tâm ầm ầm đại chấn.


- Đây là chuyện gì thế? Trong hóa ma lô có quỷ?


Khí linh của tất cả Luyện Thiên Lô trong đại lục đều phải xóa đi hết thảy dục niệm, chỉ vẻn vẹn lưu lại một chút chỉ lệnh cùng kiến thức luyện khí các loại, căn bản không thể có được ý niệm của mình.

Cũng chỉ có như vậy, Luyện Thiên Lô mới có thể khiến cho đại đa số Long võ giả ưu ái. Bằng không, với cái giá bỏ ra quá cao như vậy, chi bằng đi thuê luyện khí đại sư đến luyện chế, có thể tiết kiệm được rất nhiều.

Nhưng giờ phút này, Phong Liệt cùng với Tần Huyết Y đều có thể nghe được thanh âm phát ra từ linh khí. Điều này có thể chứng minh, linh khí phát ra từ hóa ma lô chính là một linh hồn bình thường, chứ không phải là một cỗ linh khí không có trí não.

Nghĩđến điều này, Phong Liệt sắc mặt âm trầm như nước, ánh mắt lập lòe bất định.

Những nguyên liệu mà hắn mang tới như Long Huyết Ám Kim, Huyền Minh trọng thiết tinh, Minh Kính Sa đều là những vật hiếm thấy, nhưng không phải là không thể tìm ra được. Nếu cơ duyên đầy đủ, thì vẫn có thể tìm đủ.

Nhưng U Linh Thiết là thánh vật luyện khí tồn tại trong truyền thuyết, có thể tựđộng thôn nạp thiên địa nguyên khí tu luyện bản thân linh thiết. Có thể nói có tiền cũng chẳng mua được. Bất luận thế nào cũng không thểđể lộ ra ngoài.

Một khi bị lộ ra ngoài, Phong Liệt nhất định sẽ gặp phải phiền toái rất nhiều.

Thời gian dần trôi qua, Phong Liệt sát cơ ẩn trong đôi mắt, bắt đầu âm thầm phỏng đoán thực lực của khí linh hóa ma lô. Nếu có thể nói, hắn không ngại khí linh cùng với Tần Huyết Y tận diệt lẫn nhau.

Mà trong lúc này, Tần Huyết Y tựa hồ cũng cảm thấy uy hiếp của khí linh đối với mình, ánh mắt ngưng trọng vài phần, chậm rãi lui về phía sau. Y vừa phòng bị khí linh cách đó không xa, vừa phòng bị Phong Liệt phía trên.

- Hừ, tạp chủng, lại muốn nuốt lão đầu tử này à? Quả thực lẽ nào như vậy? hôm nay, ngươi làm cho lão đầu tư phải hiện thân, vậy ngươi phải đền bù tổn thất cho lão đầu tử này.

Hỏa diễm trong hóa ma lô lần nữa truyền đến thanh âm già nua, lanh lảnh của khí linh.

Sau đó, một điểm tinh mang đột nhiên từ trong một nơi hẻo lánh của hóa ma lô bay lên, lập tức cùng khí linh đang ngồi khoanh chân một chỗ hòa thành một thể.

Sau một khắc, dưới ánh mắt kinh ngạc của Phong Liệt và Tần Huyết Y, khí linh động tác vốn cứng ngắc kia cơ hồ như sống lại. Hình ảnh mơ hồ ngưng thực lại rất nhiều. Sau đó dần hóa thành một lão giả tóc tai màu đỏ lộn xộn, con mắt đỏ ngầu giận dữ nhìn Tần Huyết Y.

Cùng lúc đó, trên người lão giả bỗng nhiên xuất ra một cỗ uy áp vô cùng mạnh mẽ, bao trọn không gian bên trong.

Dưới sự uy áp kinh người này, linh hồn Tần Huyết Y liền lạnh run, sắc mặt hoảng sợ, không khỏi kinh hô:

- Đây là….đây là khí linh Long Biến Cảnh?

Cái gì? Long Biến Cảnh?

Phong Liệt cũng sợ hãi cả kinh. Hắn đối với sự uy áp của khí linh không để trong lòng, nhưng lại bị câu nói sợ hãi của Tần Huyết Y chấn động. Nếu lời của Tần Huyết Y là thật, khí linh Long Biến Cảnh này cũng không phải hắn có thểđối phó được.

Tần Huyết Y vừa nhìn thấy sự mạnh mẽ của khí linh, trong nội tâm biết ngay mình không phải là đối thủ của khí linh. Sau một chút suy nghĩ, y vội vàng gấp giọng nói:

- Tiền bối hạ thủ lưu tình, vãn bối cũng không biết…

Y vừa mở miệng hướng khí linh xin tha, vừa ánh mắt chớp động, muốn tìm thời cơ chạy khỏi hóa ma lô.

Chỉ cần có thể trốn khỏi hóa ma lô y sẽ được an toàn. Dù sao khí linh có lợi hại bao nhiêu thì cũng không thể rời khỏi hóa ma lô đánh chết y.

- Hừ, hiện tại mới cầu xin tha thứ? Đã muộn rồi.

Khí linh kia không chút do dựđã cắt đứt lời nói của Tần Huyết Y, lập tức thân hình lão ta chớp động, vô cùng nhanh chóng chộp tới Tần Huyết Y.

- Chết tiệt!

Tần Huyết Y hung hăng mắng một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi.

Lúc này, y cũng không dám tiếp tục trì hoãn, thân hình lóe lên, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía trên Hóa ma lô.

Giờ phút này, y bạo phát tốc độ như vậy, so với khí linh Long Biến Cảnh thì nhanh hơn một chút. Trong chớp mắt đã bay đến miệng hóa ma lô.

Nhưng vào lúc này, Phong Liệt chính là đột nhiên âm trầm khẽ hừ một tiếng:

- Hừ, lão gia hỏa, đường này bất thông. Ngươi hãy trở vềđi.

Dứt lời, đồng thời một tấm bia đá màu xanh đột nhiên phang xuống đỉnh đầu Tần Huyết Y, phanh một tiếng vang thật lớn. Tưởng như sẽ thoát khỏi nguy hiểm, Tần Huyết Y lúc này lại bịđẩy ngã vào trong hóa ma lô lần nữa.

- Ai, đồ súc sinh chết tiệt. Bổn toạn chắc chắn sẽ băm thay ngươi thành vạn đoạn.

Lần rơi xuống này, Tần Huyết Y nhịn không được phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, không cam lòng nhìn về phía Phong Liệt, ánh mắt gần như muốn ăn tươi nuốt sống.

Chỉ có điều, lời của y chưa nói hết, liền bị khí linh hóa thành lão giả nhẹ nhàng đánh trúng một đạo ấn bí quyết, sau đó liền cứng ngắc, bất động trong lửa. Ngay cả sự phẫn nộ không cam lòng vẫn còn biểu lộ trên gương mặt.

Đây là chiến kỹ gì vậy?

Ở phía trên, Phong Liệt nhìn thấy lão giảđánh ra chiêu thức tuyệt kỹ cũng liền hai mắt máy động, trong nội tâm âm thầm đại chấn. Hắn không nghĩ tới khí linh này chỉ tiện tay một kích, vậy mà có thểđịnh trụ linh hồn của Tần Huyết Y. Thủ đoạn như vậy thật sự là kinh hãi, quả thực mới nhìn thấy lần đầu.

Bình Luận (0)
Comment