Ma Long Phiên Thiên

Chương 193

Phong Liệt vui mừng nhưng vẫn không dám khinh thường, hắn nhắm mắt tạp trung vận chuyển thiên cấp công pháp, nhanh chóng tiêu hóa nguyên khí trong người.

Cảm nhận trong người điên cuồng tăng vọt nguyên lực, hắn vừa căng thẳng vừa hưng phấn.

Giờ phút này, Tử Long hộ pháp đứng bên cạnh thì vẻ mặt kinh ngạc nhìn Phong Liệt, ánh mắt trầm trọng thêm.

Gã phát ra ẩn quyết đó bên trong ẩn chứa chút tinh thần lực của hắn, nên mới dễ dàng khống chế tốc độ vận chuyển của 'Tụ nguyên pháp trận' trong người Phong Liệt, và phát hiện tình hình sức chịu đựng của hắn, để bảo đảm an toàn tính mạng cho hắn.

Nếu không thì khiến Phong Liệt nổ tan xác bỏ mình trước mắt gã, đường đường là cao thủ long biến cảnh còn mặt mũi nào nữa?

Trong quá trình này độ cứng cỏi kinh mạch của Phong Liệt vượt qua dựđoán của gã.

Lấy kiến thức cao thủ long biến cảnh của gã, độ mạnh kinh mạch của Phong Liệt sợ rằng đã có thể so với cao thủ thần thông cảnh, thật khiến người khó tin.

Đây còn chưa phải khiến hắn kinh ngạc.

Khi tia tinh thần lực tiến vào đan điền của Phong Liệt thì thấy phong ma thần thương bên trong.

Mặc dù gã không thể chỉ dựa vào mắt mà đoán ra tài liệu nào chế thành phong ma thần thương, nhưng gã có thể cảm gicó được thương to phát ra khí thế lại có thể uy hiếp một tinh thần lực của gã, quá kinh người.

Gã đường đường là cao thủ long biến cảnh nhé!

Dù là một tia tinh thần lực cũng đủ giết chết bất cứ cao thủ chân khí cảnh, cương khí cảnh thậm chí là có lực chấn nhiếp rất lớn với cao thủ thần thông cảnh.

"Tiểu tử này! Đúng là ra ngoài ý muốn!"

Tử Long hộ pháp ngây ngẩn một chốc rồi lắc đầu bật cười.

Gã từ khi Phong Liệt tiến vào ám võ viện thì thường chú ý đến hành động của hắn, đối với tính tình, phong cách hành động của hắn rất là hiểu rõ, gã khá vừa lòng Phong Liệt, miễn cưỡng phù hợp nhân tuyển quan trọng kia.

Nhưng giờ phút này gã phát hiện dường như mình không hoàn toàn hiểu tiểu tử này, ít nhất phong ma thần thương quái dị, thiên long ấn ký ở trán Phong Liệt khiến gã khó hiểu.

- Grao!!!

Phong Liệt ngồi xếp bằng đột nhiên đứng dậy, duỗi hai tay ra ngửa đầu hú dài, tiếng hú vang dội truyền khắp mười dặm, trong bí ảnh yên tĩnh chấn không gian kêu *ong ong*

Cùng lúc đó, tốc độ hắn cắn nuốt nguyên khí thiên địa lại tưang vọt, từng mảng nguyên khí linh vụ đậm đặc nhanh chóng dung nhập vào lỗ chân lông toàn thân hắn.

Kéo dài một khắc sau người Phong Liệt run lên, mặt lộ vẻ thống khổ.

Lúc này công hiệu ngưng nguyên đan trong đan điền của hắn dần hao hết, một giọt dịch đen đúng lúc xuất hiện trong đan điền, khiến Phong Liệt mừng như điên.

Sau đó trong đan điền của hắn nguyên khí dâng trào nhanh chóng tụ tập vào giọt dịch đen này, rất nhanh dung nhập vào trong khiến dịch không ngừng to lớn.

Lại qua nửa canh giờ, sở hữu nguyên lực rốt cuộc đều chuyển hóa thành một giọt dịch đen cỡ hạt đậu.

Phong Liệt hít sâu một hơi, đột nhiên mở hai mắt, tia sáng sắc bén bắn r ba trượng, sau lưng có một ma long ảo ảnh cỡ ba trượng uốn lượn gầm rống, nguyên lực dao động so với ban đầu tăng cường hơn mười lần.

- Ha ha ha ha! Rốt cuộc thành công! Chân khí cảnh!

Dù kiếp trước Phong Liệt đã trải qua một lần, nhưng hiện giờ bỗng nhiên đột phá đến chân khí cảnh nhất tầng vẫn khiến hắn mừng như điên.

Giờ phút này bên trong đan điền của hắn dù còn sót lại một giọt nhỏ nguyên lực nhưng hắn cảm nhận rõ ràng giọt nguyên lực này tinh thuần hơn trước vô số lần, khiến thực lực bùng phát gần chục lần.

Hắn hơi vận chuyển chiến kỹ liền cảm nhận trong kinh mạch tràn ngập nguyên lực hùng hồn nặng nề như sóng gầm, nguyên lực tinh thuần như vậy khiến hắn tăng vọt niềm tin, muốn lập tức tìm đối thủ đại chiến một trận.

Nhưng hắn chỉ là tưởng tưởng thôi, hiện giờ chỉ có một Tử Long hộ pháp, cho hắn mười lá gan cũng không dám lấy gã mài dao.

Vui sướng qua một lát, Phong Liệt vội vàng cảm ơn Tử Long hộ pháp lần nữa. Nếu không phải được đại cao thủ long biến cảnh này giúp đỡ thì hắn tuyệt đối không có khả năng trong nửa ngày ngắn ngủi đột phá chân khí cảnh.

Hơn nữa, lúc trước hắn đang xông quan lờ mờ cảm giác vài khí thế mạnh mẽ xẹt qua gần đó, địch ta khó dò.

Nếu không có mặt Tử Long hộ pháp, lúc trước hắn không hiểu tình hình ngây ngốc nuốt vào ngưng nguyên đan, sợ rằng dữ nhiều lành ít, hiện tại tưởng tượng lòng hắn sợ hãi.

- Được rồi, bổn tọa còn có chuyện phải làm, ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

Tử Long hộ pháp thấy đã thành công đột phá, cũng không ở lại lâu hơn. Gã nhìn chằm chằm Phong Liệt một cái hồi nhoáng người lên, chớp lóe vài cái đã biến mất trong bóng đêm.

- Cung tiễn hộ pháp tiền bối!

Phong Liệt cung kính nhìn theo Tử Long hộ pháp biến mát, từ xa nhìn truyền tống trận ngoài vài chục dặm chớp lóe một cái, lòng khao khát tốc độ của cao thủ long biến cảnh.

Nhìn Tử Long hộ pháp rời khỏi bí cảnh, Phong Liệt thấy thể xác và tinh thần buông lỏng, trên mặt khó giấu niềm vui sướng.

- Hắc hắc! Lão tử hiện giờđã trở thành cao thủ chân khí cảnh, chắc sẽ khiến vài người kinh ngạc lắm, hắc hắc hắc! Sở Huyền, ngươi cầu nguyện đừng đụng để lão tử thấy mặt! ưm, hay là che giấu tu vi đi, tặng quà bất ngờ cho ai đó!

Phong Liệt ngẫm nghĩ rồi lặng lẽ vận chuyển chập long châu.

Ngay sau đó, khí thế trên người hắn chậm rãi giảm xuống, rất nhanh trở lại nguyên khí cảnh cửu tầng.

Nếu hắn không đánh nhau với ai thì e rằng dù là cao thủ long biến cảnh đều khó phát hiện tu vi thật sự của hắn. Huống chi Ma Long Hắc Ám Chi Thân của hắn là lá bài không lộ ra trước mắt người.

Vui vẻ chốc lát sau, Phong Liệt đột nhiên nghĩđến lời Tử Long hộ pháp, biết không thể ở lâu trong bí cảnh.

Trầm ngâm một lát, Phong Liệt không chút lưu luyến bay hướng truyền tống trận. Mặc dù bí nhỏ là nơi tu luyện không tệ nhưng mạng nhỏ quan trọng hơn.

Bây giờ hắn đã là long võ giả chân khí cảnh nhất tầng, chạy nhanh như gió, tốc độ nhanh hơn ban đầu gấp mấy lần khiến Phong Liệt rất vui.

Khoảng cách hắn mười dặm giây lát liền trôi qua, nhưng khi Phong Liệt cách truyền tống trận 'Long Huyết Giới' còn chưa đến trăm trượng thì bỗng xảy ra việc ngoài ý muốn.

Chỉ thấy truyền tống trận đánh dấu 'Nhị tầng' chớp lóe một cái, lòng Phong Liệt căng thẳng, biết có người truyền tống đến.

Hắn không dám ở lâu định rời đi ngay.

Nhưng vào lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trên bầu trời rớt xuống đầu Phong Liệt.

*Ầm!*

- A!

Một tiếng trầm đục qua đi, Phong Liệt bất ngờ không kịp đề phòng bị bóng người đập trúng. Người kia kêu đau một tiếng rồi *rầm bịch* té xuống đất.

- Tổ cha nó!

Phong Liệt khựng lại, chỉnh sửa tóc, sắc mặt tức giận. Mặc dù truyện tống trận định vị không chính xác lắm nhưng người này rớt xuống đầu hắn thì quá đáng rồi đi!

Hắn tức giận nhìn sang, thấy rõ người đó thì dạ dày co rụt.

Đó là một cô gái mặc chiến y trắng, dáng người nhấp nhô mỹ miều, có thể nói là dáng người ma quỷ khiến người kiềm không được nuốt nước bọt khan.

Nhưng khuôn mặt cô gái cực kỳ xấu xí, không nói đen như đáy nồi, mặt mày cong vẹo như con quỷ, làm Phong Liệt buồn nôn.

Cùng lúc đó, Phong Liệt phát hiện dường như cô gái bị trọng thương, chiến y nhiều chỗ rách rưới, vết máu rải rác.

Khi nàng ngã xuống đất thì khó khăn giật người vài cái rồi vô lực bò dậy, lần nữa ngã xuống, thở dốc nặng nề.

- Khụ khụ!

Cô gái khẽ ho khan, chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phong Liệt, lại khiến hắn buồn nôn.

Cô gái mặt mày thật sự quá xấu, đủ khiến bất cứ người đàn ông bình thường nào vừa trông thấy liền không dám xem lần thứ hai.

Điều này khiến Phong Liệt quen nhìn U Nguyệt, Tiểu Yên, Tiểu Lục, Diệp Thiên Tử, các loại mỹ nữ tuyệt sắc nhịn không được, khóe môi co giật.

Cùng lúc đó, Phong Liệt bất giác nghĩđến một câu rất thời thượng rằng: xấu không phải lỗi của ngươi, nhưng tùy tiện chạy ra dọa người chính là lỗi lầm của ngươi, đương nhiên tùy tiện từ trên trời rớt xuống đập trúng người thì càng sai!

- Bà nội nó! Thật xui xẻo!

Phong Liệt vội phủi vị trí từng đụng chạm với cô gái, lòng run lên, không có cả can đảm tính sổ với cô gái, chỉ muốn nhanh chóng chạy trối chết.

- A! Cái này...

Cô gái thấy biểu hiện của Phong Liệt thì ngẩn ra, rồi bỗng nhiên hét lên một tiếng, tiếp đó nàng nhanh chóng kéo cái mũ xinh đẹp mũi nhọn màu trắng đội lên đầu, che đi khuôn mặt xấu xí.

Có lẽ là động tác quá nhanh ảnh hưởng vết thương, nàng kiềm không được lại ho ra máu, nhuộm đỏ áo choàng trắng.

- Ngươi đứng lại đó!

Đang lúc Phong Liệt định tránh khỏi cô gái chuẩn bịđi hướng truyền tống trận thì cô gái đột nhiên phát ra tiếng hét trong trẻo êm tai.

Phong Liệt khinh thường bĩu môi, không dừng bước, dường như không nghe thấy vậy.

Mặc dù cô gái bị thương nặng nhưng Phong Liệt không phải người nhiệt tình gì, đừng nói cô gái xấu cực kỳ, dù có đẹp như tiên nữ thì hắn cũng không có lòng cứu mỹ nhân.

Cô gái không chết tâm nói:

- Ngươi đứng lại! Ta van cầu ngươi ôm ta đến truyền tống trận được không? Ta có thểđưa long tinh cho ngươi!

Nếu chỉ nghe giọng của cô gái thì đúng là mềm mại dịu nhẹ cực kỳ êm tai.

Phong Liệt nôn khan, than thở:

- Ụa! ôm ngươi đi truyền tống trận còn không bằng trực tiếp giết lão tử cho rồi, lão tử không cần kiếm long tinh này.

Nhìn một cái sợ rằng nằm mơ thấy ác mộng, nếu ôm nữa chắc ói chết luôn, không chừng sau này tính hướng cũng biến đổi.

- Ngươi...hừ! Tên đáng ghét khốn kiếp!

Cô gái bị lời của Phong Liệt chọc giận muốn ói máu, cực kỳ buồn bực và sốt ruột.

Thân thể nàng bị trọng thương, ngay cảđi đến truyền tống trận cách trăm trượng đều cực kỳ khó khăn, vậy thì làm sao thoát khỏi ma chưởng của cái tên sau lưng?

Thật là sợ cái gì đến cái đó!

Chính lúc này, truyền tống trận liên tiếp 'Nhị tầng' đột nhiên lại lần nữa lấp lóe một cái. Lần này dao động mãnh liệt hơn trước nhiều, vài bóng người xuất hiện ở trên không trung, cùng đáp xuống.

Cùng lúc đó, bên trong có một người đàn ông trẻ tuổi khuôn mặt âm trầm lên tiếng:

- A? Lan Tiếu Y, quả nhiên ngươi không trốn xa, tốt lắm! Mau phong tỏa truyền tống trận, có thể giải quyết trong này là tốt nhất! Hừ hừ!

Nghe thanh âm, cô gái dưới đất người run lên, hình như rất sợ hãi, dường như nàng dốc hết sức mới đứng lên được, lảo đảo sắp ngã.

Thấy nhiều người xuất hiện thì Phong Liệt cũng rung động, hắn lười xem tình hình người đến, chỉ muốn thoát khỏi nơi thị phi này, nên hắn tăng tốc độ bay tới trước.

Nhưng ngay sau đó, hắn nhíu mày.

Chỉ thấy bên trên truyền tống trận liên tiếp 'Long Huyết Giới' có một người đàn ông trung niên sau lưng có bốn ma long ảo ảnh chừng năm trượng uốn lượn, gã nhanh chóng đáp xuống trước truyền tống trận, vừa lúc chặn đường Phong Liệt.

Trong thời gian này Phong Liệt đã hiểu truyền tống trận không chính xác lắm, người từ bên trong truyền tới thường xuất hiện cách ngàn trượng, cụ thể là ở đâu thì cũng chỉ có trời biết.

Phong Liệt thậm chí nghi ngờ nếu một số đệ tử nguyên khí cảnh sử dụng truyền tống trận có phải sẽ xuất hiện trên cao ngàn trượng rồi té thành thịt nát không.

Ba truyền tống trận đánh dấu 'Nhị tầng', 'Long Huyết Giới', 'cổ giới' cách nhau chưa đến hai trăm trượng, xuất hiện một ít chuyện nhầm lẫn cũng không có gì kỳ.

Lúc này Phong Liệt không thể nghĩ nhiều, hắn thấy ra chắn trước mặt là cao thủ cương khí cảnh tứ tầng, mặc dù hắn không sợ nhưng cũng không muốn gây chuyện, chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây.

Lại không tưởng rằng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Khi Phong Liệt định vòng qua người này thì cao thủ cương khí cảnh bỗng vung lên huyết kiếm. *xoẹt* một tiếng, kiếm quang sắc bén bắn ra, chớp mắt chém mặt đất đằng trước hắn nứt một khe thật sâu.

Người đàn ông trung niên lãnh tuấn quát với Phong Liệt:

- Đứng lại! Tôn thiếu chủ có lệnh, phong tỏa truyền tống trận!

Phong Liệt lạnh lùng nhìn cao thủ cương khí cảnh đó, nói:

- Tránh ra! Ta không muốn tham gia chuyện của các ngươi, cũng đừng cản đường ta!

Vừa nói hắn vừa thầm đề phòng.

Mặc dù hắn chỉ mới đến chân khí cảnh nhưng vì có nhiều vũ khí bên cạnh nên không e sợ người này.

Người đàn ông trung niên khuôn mặt khắc khổ phớt lờ lời Phong Liệt nói, im lặng không nói lùi lại mấy bước, giơ ngang kiếm trước truyền tống trận, hộ cả tòa truyền tống trận sau lưng.

Phong Liệt thấy vậy thì rất giận, kiềm không được định giải quyết tên này. Bây giờ thực lực của hắn tăng vọt, cũng muốn tìm một người luyện tập chơi.

Đương nhiên, hắn không phải loại người lỗ mãng, phải trước tiên quan sát tình hình đã.

Hắn vừa đề phòng người này vừa dùng khóe mắt quan sát tình huống xung quanh.

Đối phương có tổng cộng bốn người, đều mặc trang phục đen, tay áo có tiêu ký một ma long, giống hệt như tay áo của Phong Liệt.

Bốn người đều là cao thủ cương khí cảnh, may là bên trong không có hậu kỳ cương khí cảnh khiến Phong Liệt vững bụng chút. Hắn tự nghĩ dù chính mình không địch nổi thì muốn trốn cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.

Khiến Phong Liệt lấy làm kỳ lạ trên trán mấy người kia có tiêu ký hình thoi bất quy tắc, tỏa ra khí thế bí ẩn.

Thiếu chủ kia sai bảo, có ba người conh gác truyền tống trận, còn lại thiếu chủ thì cười nhạt đi hướng người đàn bà xấu xí và Phong Liệt.

"A? Không lẽ...họ là người cổ giới?"

Thấy như vậy, một suy nghĩ kỳ lạ hiện ra trong đầu Phong Liệt. Hắn sống hai đời nhưng chưa từng thấy người có tiêu ký này trong Ma Long giáo, bất giác suy nghĩ họ đến từ 'cổ giới'.

Hắn vừ nghĩ vừa chậm rãi thụt lùi, muốn cách người đàn bà xấu xí xa chút, để tránh tai bay vạ gió.

Thiếu chủ lạnh lùng hỏi:

- Lan Tiếu Y, ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Việc đã đến nước này, bổn thiếu chủ cho ngươi một cơ hội cuối cùng! rốt cuộc ngươi có đồng ý không?

Thiếu chủ thoạt trông khoảng hai mươi lăm, sáu tuổi, khuôn mặt tuấn tú, nhưng có ba phần khí âm tà, sau lưng uốn lượn ba Ma Long Hắc Ám Chi Thân ảo ảnh cỡ năm trượng, tỏa ra uy nhiếp mạnh mẽ, chứng minh người này là cao thủ cương khí cảnh tam tầng.

Gã phớt lờ Phong Liệt từ từ lùi lại, nhìn chừm chằm cô gái, lộ vẻ ham muốn.

Cô gái suy yếu hét:

- Hình Ngọc Thiên, ngươi đừng có nằm mơ! Lan Tiếu Y ta dù có chết cũng sẽ không gả cho ngươi!

"Á...đây...đây là ép hôn? Không phải chứ?"

Phong Liệt trợn tròn mắt. Thiếu chủ Hình Ngọc Thiên không xem như mỹ nam tử hiếm thấy trên đời nhưng cũng coi như dễ nhìn, hơn nữa xem ra thân phận địa vị chắc chắn không tầm thường, không đến mức ngay cả người vợ xấu cũng không lấy được đi? Hay là thẩm mỹ của người cổ giới có vấn đề?

Bình Luận (0)
Comment