Ma Long Phiên Thiên

Chương 328

-Nga? Chân Long huyết mạch tinh khiết?

Phong Liệt lông mày nhẹ nhàng nhíu vào.

-Không sai, ở thời đại kia của chúng ta, tất cả tộc Long đều là vừa sinh ra đã có Long nguyên lực, mà Long Hoàng huyết mạch, Thiên Long huyết mạch tự nhiên tăng thêm một bậc.

Cảnh Hách nói.

-Nga? Long Hoàng huyết mạch trong thân thể của ta, hẳn là cũng có thể sao?

Phong Liệt trong lòng vừa động.

Long Hoàng huyết mạch trên người của chủ nhân ngươi cũng không tinh khiết, chỉ sợ cũng không được.

Cảnh Hách nói.

-Vậy phải như thế nào mới có thể có Chân Long huyết mạch tinh khiết?

Phong Liệt hỏi tới.

-Theo ta đoán, hẳn là cần chuyển đổi hình rồng, hoàn toàn loại trừ huyết mạch của nhân loại các ngươi mới có thể.

-Đây chẳng phải là cần tới cảnh giới Long Biến Cảnh? Lâm Tử Thông cùng Hoàng Tử Nguyệt cũng chưa tới đến cảnh giới Long Biến Cảnh, bọn họ làm sao làm được?

Phong Liệt khẽ nhíu mày.

-Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, có lẽ là bọn họ có một bí thuật chiết xuất huyết mạch đi.

"..."

Phong Liệt bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ đành tạm thời buông tha cho vấn đề này.

Thật ra thì thử nghĩ xem cũng đúng, nếu là Long nguyên lực có thể dễ dàng lấy được như vậy thì sợ rằng trên đại lục cao thủ đã sớm bay đầy trời.

Đúng lúc ấy thì, Phong Liệt đột nhiên cảm thấy Âm Lão Thú bên trong Long Ngục Không Gian xuất hiện một tia dị thường.

Trước đây, nếu là trong Long Ngục không có thức ăn, Âm Lão Thú chỉ biết tìm một chỗ rộng rãi để ngủ đông ở trong không gian, lẳng lặng tu luyện.

Nhưng giờ phút này, lại thấy quái vật lớn cao hơn ba mươi trượng kia thế nhưng nóng nảy động đậy, ở trong không gian không ngừng đi qua đi lại, nhảy lên nhảy xuống, tìm kiếm hết đường, thỉnh thoảng hống khiếu liên tục, nhìn như vô cùng vội vàng.

-Di? Đây là chuyện gì xảy ra?

Phong Liệt hơi hơi nhíu mày, ánh mắt khe khẽ lóe lên.

Quan sát chỉ chốc lát sau, hắn đột nhiên trong lòng vừa động:

-Không lẽ là … đầu U Long ở sâu trong lòng đất kia gọi phân thân này về đấy chứ?

...

Ở cả vùng đất phương bắc của Long Huyết Đại Lục, có một mảnh hoang mạc là biên giới, diện tích tính ra phải tới trăm vạn dặm, không có một ngọn cỏ, rất ít người qua lại.

Giờ khắc này, ở trung ương của hoang mạc, trong một cái hầm có đường kính mấy ngàn dặm, đang không ngừng phát ra một vài âm tiết kỳ quái, giống như sóng gợn chậm rãi khuếch tán ở trong thiên địa, dần dần tràn ngập ở cả bầu trời Long Huyết Đại Lục.

Những thứ âm tiết này rất là cổ quái, cũng rất là nhỏ, người bình thường rất khó cảm giác được chút động tĩnh nào, chỉ có một vài cao thủ có tu vi thông huyền chân chánh mới có thể cảm giác được một chút, nhưng tất cả cũng làm như không nghe thấy, cũng không thèm nhìn.

Mà giờ khắc này, trăm đầu quái vật phân bố ở các nơi hiểm yếu tuyệt địa phía trên Long Huyết Đại Lục, bên trong thâm sơn đầm lầy săn thức ăn, sau khi nghe được thanh âm này cũng ngửa mặt lên trời gào lên một tiếng, sau đó, cũng đột nhiên bay lên không, cấp tốc bay đi về phương bắc của đại lục.

Những quái vật này trên đầu đều có sừng nhọn, diện mục dữ tợn, trên trán có con mắt thứ ba, xúc tua dài dưới cổ, phía dưới song đuôi rắn, rõ ràng tất cả đều là Âm Lão Thú, tu vi của bọn chúng phần lớn đạt đến Tứ Giai, có con thậm chí đạt đến Ngũ Giai, chạy trốn nhanh chóng trên không trung trông cực kỳ kinh người.

Chỉ chốc lát sau, trong hầm ở chỗ sâu trong hoang mạc kia đột nhiên vang lên một thanh âm phẫn nộ giống như Thiên Lôi, quanh quẩn thật lâu ở trong thiên địa.

-Ừm? Phân thân số bảy mươi chín xảy ra chuyện gì? Tinh thần ấn ký vẫn còn, vì sao không gọi về được? Ghê tởm! Số một trăm vừa tới nghe lệnh, tìm được số bảy mươi chín, nuốt trọn nó! Nuốt trọn tất cả sinh linh trong phương viên ba ngàn dặm chỗ nó!

Câu nói này lập tức hóa thành một âm tiết cổ quái truyền đi các nơi trên đại lục, nhất thời, ở bên trong mấy trăm đầu Âm Lão Thú cấp tốc phi hành kia, có gần trăm đầu thân hình đột nhiên dừng lại, sau đó mau chóng quay ngược phương hướng, điên cuồng phi đi dọc theo phía nam của Ma Long Sơn Mạch.

...

Bên trong Long Ngục Không Gian, Âm Lão Thú chỉ dao động trong chốc lát, liền dần dần khôi phục bình tĩnh, lại quay về ngủ đông.

Phong Liệt thấy vậy, cũng không để ở trong lòng.

Mặc dù hắn cũng biết đầu U Long sâu trong lòng đất kia vô cùng không dễ chọc, nhưng cũng không hề lo lắng, dù sao Long Ngục Không Gian là một không gian độc lập, hắn tuyệt đối không tin mình đem Âm Lão Thú giấu ở trong Long Ngục lại bị người khác phát hiện.

Hơn nữa là Âm Lão Thú bên trong Long Ngục đã đạt đến Ngũ Giai đỉnh phong, hắn cũng rất muốn nhìn Âm Lão Thú Lục Giai một chút xem nó sẽ cường hãn tới mức nào.

Dĩ nhiên, Phong Liệt cũng sớm tính toán tốt lắm, trước tiên đem Âm Lão Thú hoàn toàn khống chế được mới để cho đại gia hỏa kia lên cấp, nếu không mà nói, đây chẳng qua chính là tự tìm phiền toái.

Lúc này Lâm Tử Thông cùng Hoàng Tử Nguyệt nhất định còn đang ở phía sau theo sát không ngừng nghỉ, hắn cũng không dám lưu lại lâu, liền thu hồi bầu rượu, giương mắt nhìn về một phương hướng, tiếp tục tiến vào chỗ sâu trong bình nguyên.

Như hắn đoán không lầm lời thì Long Hoàng thần phủ kia một khi xuất thế, nhất định là ở khu vực trung tâm Ma Quỷ Bình Nguyên, mà hôm nay chính mình cách khu vực trung tâm còn một con đường rất xa.

Nhưng kế tiếp, hắn vừa mới đi về phía trước chưa tới trăm dặm, lại đột nhiên cảm giác được Thiên Tru Lệnh Bài trong trữ vật giới chỉ lại xuất hiện động tĩnh lần nữa.

-Ừm? Không phải là bọn họ nhanh như vậy đã đuổi kịp rồi chứ?

Phong Liệt trong lòng không khỏi cả kinh.

Hắn lấy lệnh bài ra nhìn một chút, nhưng không khỏi kinh ngạc phát hiện, phương hướng mà Thiên Tru Lệnh Bài chỉ dĩ nhiên là phía trước, điều này hiển nhiên không thể nào là Lâm Tử Thông, cho dù tên kia mọc cánh cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi như thế bay đến phía trước được.

-Di? Không phải là lại xuất hiện một khối Thiên Tru Lệnh Bài nữa chứ?

Phong Liệt cau mày trầm ngâm một thoáng, dần dần cho ra một kết luận này.

Sau một khắc, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, đột nhiên, phía trước trăm trượng xuất hiện một cơn gió lốc màu đen.

"Hô. "

Cả vùng đất cát bay đá chạy, gió gào thét, cơn gió lốc màu đen kia chợt xuất hiện, rất nhanh liền tiêu tán, tiếp đó liền hiện ra một đạo thân ảnh màu đỏ vô cùng chật vật.

- Khụ khụ! Oa …

Thân ảnh kia vừa mới xuất hiện, lập tức phun ra một ngụm máu tươi lớn, hiển nhiên bị đả thương vô cùng nặng.

Phong Liệt ánh mắt cả kinh, vội vàng chăm chú nhìn lại, lại thấy kia là một lão giả tóc đen, đang mặc hồng bào, quần áo lam lũ, trên vai có một lổ máu màu đen, sắc mặt trắng như tờ giấy.

Chỉ bất quá, chín đạo hư ảnh Hắc Long dài hơn hai mươi trượng phía sau lão giả kia vẫn quanh co gầm thét, khí thế kinh người.

- Ừm? Là hắn?

Phong Liệt sau khi thấy rõ lão giả này, con ngươi nhất thời co rụt lại, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, người này đúng là tuyệt thế cường giả cầm Thiên Tru Lệnh Bài mà mình đã từng gặp ở bên ngoài Tiểu Lương Trang.

Sau khi sửng sốt một hồi, Phong Liệt không nói hai lời, lập tức triển khai tốc độ lao tới phía xa.

Mặc dù hắn biết lão giả này có một khối Thiên Tru Lệnh Bài, đồng thời cũng nhìn ra giờ phút lão giả này bị thương nặng, nhưng hắn cũng không dám nổi lên ý niệm tiến lên cướp đoạt trong đầu chút nào.

Hắn biết rõ ràng, cường giả Hóa Đan Cảnh Đại viên mãn có vô số thủ đoạn, thực lực cũng mạnh vô cùng, mặc dù bị trọng thương, chỉ cần còn chưa có chết, cũng tuyệt không phải người mà hôm nay chính mình có thể chống lại, vẫn là cách khá xa chút ít thì tốt hơn.

Chỉ tiếc, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Lão giả kia sau khi ho ra máu tươi, đánh giá bốn phía một chút, rất nhanh liền phát hiện Phong Liệt, đồng thời cũng phát giác dị động của Thiên Tru Lệnh Bài trong tay.

Hắn lập tức lấy Thiên Tru Lệnh Bài ra, ngay sau đó, chỉ thấy sắc mặt hắn chợt mừng rỡ, nhưng ngay sau đó hướng về phía Phong Liệt đang chạy trốn quát lên một tiếng lớn:

-Tiểu tử đứng lại! Đem lệnh bài lưu lại!

Vừa dứt lời đồng thời, hắn đã hóa thành một đạo hồng quang, một bước lướt đi ngàn trượng, trong nháy mắt đi tới đỉnh đầu Phong Liệt, không chút lựa chọn đánh ra một chưởng.

"Oanh."

Một đạo chưởng ảnh màu đen mang theo uy thế như núi hung hăng phóng tới đỉnh đầu Phong Liệt, chưởng phong mạnh mẽ đem Phong Liệt chà xát tới mức ánh mắt cũng không mở ra được.
Cảm thụ được uy thế hùng hồn như núi của chưởng ảnh kia, trong lòng Phong Liệt không khỏi kinh hãi, hắn không dám khinh thường, không chút lựa chọn tế ra Trấn Long Thiên Bi.

"Ông."

Sau một trận chấn động nhẹ, một đạo cự bi thanh sắc lớn trăm trượng đột nhiên bay ra, nghênh đón đạo chưởng ảnh kia.

"Oanh!"

Một tiếng vang thật lớn vang lên.

Dưới uy lực của Trấn Long Thiên Bi, đạo Cự chưởng kia trong nháy mắt bị trừ khử vô hình, mà thiên bi lại tiếp tục đánh về phía lão giả kia, thế đi không giảm.

-Ừm? Muốn chết!

Ánh mắt của lão giả co rụt lại, nhìn một đạo bi ảnh cự đại đánh tới, cảm thụ được phía trên thiên bi phát ra khí tức kinh sợ, nhất thời trong lòng hắn cũng biết vật này lợi hại, một bên lắc mình bay ngược lại, một bên liên tục huy chưởng đánh về phía bi ảnh kia.

"Oanh! Oanh! Oanh! ..."

Sau mấy tiếng nổ vang liên tiếp, Trấn Long Thiên Bi rốt cục bị đánh rơi xuống mặt đất, mà lão giả cũng lui ra ngoài mấy trăm trượng xa, đứng trên không trung nghỉ câhn, sắc mặt khẽ biến thành kinh ngạc.

Kế tiếp, lão giả cũng không tiếp tục xuất thủ, ánh mắt khe khẽ lóe lên một cái, cao giọng quát hỏi:

-Tiểu tử! Ngươi là môn hạ ở phương nào?

Hắn chi sở dĩ hỏi như vậy, là bởi vì hắn biết rõ ràng, người có thể có hai kiện bảo vật thế gian hiếm thấy như Thiên Tru Lệnh Bài cùng Trấn Long Thiên Bi, tuyệt đối không thể nào là tiểu nhân vật không có chút bối cảnh nào, nói không chừng chính là truyền nhân xuất thân từ dòng chính của một đại gia tộc nào đó.

Nếu không hỏi rõ ràng, vạn không cẩn thận đút chân vào tổ ong vò vẽ, vậy cũng là phiền toái lớn, dù sao hắn là người của Hắc Long Giáo ở trong thập đại Chân Long giáo phái coi như là một cái thế lực yếu nhất, cũng không dám gây thù hằn lung tung.

Mà giờ khắc này, Phong Liệt sau khi thu hồi Trấn Long Thiên Bi, trong lòng không khỏi hoảng sợ một trận.

Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, chính mình toàn lực tế ra Trấn Long Thiên Bi, lại bị đối phương tùy tiện dùng mấy chưởng liền hóa giải, ngay cả chiến kỹ cũng chưa từng vận dụng, chênh lệch này thật sự quá lớn.

Nghe được lão giả câu hỏi đó, trong lòng Phong Liệt vừa động, lập tức mở miệng nói:

-Vị tiền bối này, vãn bối chính là Tử Long Hộ Pháp của Ám Vũ Viện ở Ma Long Giáo.

Phong Liệt vốn định sử dụng uy danh của sư tôn Tử Long Hộ Pháp để thay đổi tràng diện, lại không nghĩ, lời của hắn còn chưa nói hết, liền thấy sắc mặt lão quỷ kia chợt giận dữ, nghiến răng nghiến lợi tàn nhẫn nói:

-Hừ! Ma Long Giáo? Lại là Ma Long Giáo chết tiệt! Ha ha ha! Tốt! Quả thật là thiên lý tuần hoàn, báo ứng không sai. Nếu Sở Hóa Long dám động chú ý tới bổn tọa, vậy thì đừng trách bổn tọa không khách khí đối với đồ tử đồ tôn của hắn! Tiểu tử! Bổn tọa cũng sẽ không gây khó khăn cho ngươi, chỉ cần giao ra Thiên Tru Lệnh Bài cùng tấm thiên bi kia, bổn tọa liền tha cho ngươi khỏi chết! Nếu không, hừ hừ!

Lão giả vừa nói, khí thế mạnh mẽ đột nhiên tăng vọt, uy thế của cường giả Hóa Đan Cảnh Đại viên mãn hiển lộ không thể nghi ngờ, cực kỳ kinh người.

Phong Liệt nhìn đối phương quá khích phản ứng đầu tiên là sửng sốt, nhưng ngay sau đó trong lòng thầm than xui xẻo, không nghĩ tới thế nhưng lại cầm tảng đá đập vào chân của mình, sớm biết lão này đối với Ma Long Giáo có thù sâu như thế, chính mình liền thế thân mạo danh danh hiệu của Lâm Tử Thông một chút a.

Hắn cũng không lập tức trả lời đối phương, ánh mắt khe khẽ lóe lên, nhưng trong lòng thì vội vàng suy tư hết đường.

Lão giả này mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng rõ ràng oai vũ dư âm, chính diện đối chiến thì không khác gì đi chịu chết.

Nhưng muốn chạy trốn, cũng khẳng định cản không nổi tốc độ kinh người của lão này.

-Ừm? Có nên thả Âm Lão Thú ra hay không?

Sau khi suy nghĩ một chút, Phong Liệt không khỏi nghĩ đến Âm Lão Thú trong Long Ngục.

Hôm nay Âm Lão Thú đã đạt đến Ngũ Giai đỉnh phong, cảnh giới cùng lão nhân kia cũng tương đối, nhưng thần thông của Âm Lão Thú so sánh với thần thông của Hắc Long Vũ Giả cường hãn hơn nhiều, nói vậy lão nhân kia cũng chỉ có thể chạy trốn.

Chỉ bất quá, một khi đem Âm Lão Thú thả ra, muốn thu hồi lại thì sẽ có chút phiền phức.

Khi Phong Liệt đang do dự, đột nhiên, trong không trung truyền đến một tiếng "Xoẹt" phá không giòn vang, dưới bầu trời đêm yên tĩnh cực kỳ chói tai.

Ngay sau đó, một đạo tia chớp kim sắc xẹt qua trường không, từ xa bay tới, vô cùng nhanh chóng đánh tới tên Hồng Y lão giả kia.

-Đáng chết! Sở Hóa Long, ngươi thật đúng là âm hồn bất tán!

Lão giả ánh mắt cả kinh, không khỏi giận quát một tiếng, nhưng ngay sau đó chỉ thấy hai tay hắn đột nhiên đẩy về phía trước, theo một tiếng "Ông" nhỏ vang lên, một đại đỉnh màu đen từ trong lồng ngực của hắn hiện ra, cấp tốc nghênh đón đạo kim quang kia.

"Oanh."

Một tiếng nổ rung trời, quanh quẩn thật lâu ở trong bầu trời đêm.

Làm Phong Liệt khiếp sợ chính là, đạo kim quang kia thế nhưng đâm xuyên qua đại đỉnh, sau đó vừa vặn đâm xuyên qua vai phải lão giả, cuối cùng ghim ở trên mặt đất, cũng là một cây đại thương ánh lên kim quang, dưới ánh trăng dị thường chói mắt, tản ra sát khí lạnh như băng.

- A …

Lão giả hét thảm một tiếng, trên không trung lay động mấy cái, vội vàng ra tay bịt kín vết thương ở vai phải, trong miệng không ngừng hộc ra từng ngụm máu lớn.

Biến cố này phát sinh ở trong nháy mắt, Phong Liệt nhìn thấy hoảng sợ không thôi, hắn hồn nhiên không nghĩ tới tên kia thực lực vượt qua cường giả Hóa Đan Cảnh Đại viên mãn lại bị một kích từ xa của người khác đánh cho trọng thương, ngay cả bổn mạng thần binh cũng bị hỏng, đối phương sẽ là cường giả có cảnh giới gì a?

- Ha ha ha ha! Tinh Hà Vương, không nghĩ tới bổn tọa thất thần một lúc, thế nhưng để cho ngươi chạy ra xa như vậy, bất quá, ngươi vẫn không trốn thoát khỏi lòng bàn taycủa bổn tọa.

Bình Luận (0)
Comment