Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 387

Sau khi diệt hết đám Vong linh trong Sân, mọi người thở dài một hơi.
Nhìn thi thể của đám Vong linh bên cạnh, lại nhìn Dương Lăng đang khoanh chân ngồi trên Đại Vu Thai, một gã Dong binh râu rậm từ chỗ chết trở về cảm thán nói: "Cũng may Lĩnh chủ đại nhân kịp thời chạy đến, nếu không, không biết chừng chúng ta đều bị lây thành một tên Tang thi ghê tởm, hoặc bị đám Vong linh cắn xé"
"Đúng vậy, đã sớm nghe nói Ma thú lĩnh Lĩnh chủ thực lực vô cùng cao siêu, xem ra, quả nhiên rất lợi hại" Một gã Dong binh mặc trọng giáp lau vết máu trên mặt đi, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Bảo sao ngay cả hơn 100 con Hoàng kim cự long cũng thua trong tay hắn, bảo sao không có nhiều người chuyển đến Ma thú lĩnh định cư như thế"
"Nghe nói, Lĩnh chủ đại nhân chính là Đại trưởng lão của Thợ săn Công hội, Thợ săn hoàn thành nhiệm vụ có thể có được Liệp ma tạp phiến do hắn tự mình chế tạo, thậm chí được hắn chỉ điểm. Ta quyết định rồi, nếu còn mạng ra ngoài, sau này sẽ đến Ma thú lĩnh làm một gã Thợ săn"
"Hắc hắc, Tạp Bố, ta cũng có ý này. Tuy nhiên, Gia Bá Lợi cũng rất tuyệt, hơn nữa mới vừa bắt đầu phát triển, có nhiều cơ hội kiếm tiền lắm đó"
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả còn sống sót tụ tập lại nói chuyện, vô cùng cảm kích Lĩnh chủ Dương Lăng. CÓ tên da mặt dày thậm chí chạy đến cảm ơn, nhân cơ hội bắt quan hệ, hy vọng được Dương Lăng trợ giúp và bảo vệ.
Lúc này, mọi người gặp pahri quá nhiều Vong linh, nhìn không thấy cuối. Vừa giết chết một nhóm, lập tức có một đám mới xuất hiện, giết không hết được.
Cửa vào Sân rộng chỉ cho tiến vào mà không cho ra, ngay cả Truyền tống quyển trục, Ma pháp truyền tống trận cũng không có tác dụng, mọi người không còn đường lui, đối mặt đám Vong linh như thủy triểu, đừng nói là đám Dong binh và Mạo hiểm giả bình thường, mà ngay cả các Thế lực lớn như Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc và Hắc ám hiệp hội đều cảm thấy tuyệt vọng.
Nếu không đứng vững được trước sự tấn công của đám Vong linh, nếu phòng tuyến bị phá vỡ, thì không ai có thể còn sống sót.
Lần này các Thế lực lớn đều có cao thủ tuyệt đỉnh áp trận, bất kể Bố Lãng trưởng lão, Pháp Ân Trưởng lão hay là Trưởng lão của Ba Lý Ma Nhĩ gia tộc đều có thực lực là Lĩnh vực đỉnh, vừa ra tay là giết chết rất nhiều Vong linh.
Đáng tiếc, số lượng Vong linh quá khổng lồ.
Con kiến nhiều có thể cắn chết voi, huống chi làm đám Vong linh mang toàn kịch độc.
Đám người Pháp Ân Trưởng lão và Bố Lãng trưởng lão cho dù thực lực cường đại hơn nữa, Ma lực của bọn họ cũng sẽ có lúc hao hết, đối mặt với sự công kích của Vong linh Đại quân, bọn họ không thể không từng bước lui lại.
Thời khắc mấu chốt, kỳ tích đã xuất hiện.
Đại Vu Thai thần bí, Suối Năng lượng kinh khủng, Thủy tinh khô lâu dữ tợn, Ma thú đại quân giương nanh múa vuốt… Dương Lăng vừa xuất hiện đã mang đến hy vọng và dũng khí cho mọi người.
Quả nhiên, dưới sự trợ giúp của hắn, mọi người không chỉ có thể đứng vững trước sự tấn công của Vong linh Đại quân, còn phát động được các cuộc phản kích mãnh liệt. Cũng vì sự xuất hiện của Dương Lăng, mà U Linh xà vương và Thống lĩnh Xác ướp bắt buộc phải ra trận, dấn tinh anh tấn công mạnh về phía Giáo Đình, qua đó tạo cơ hội cho Pháp Ân Trưởng lão và Tư Đồ Á Đặc giết chết.
Vừa mới tiến vào Lăng Mộ đã gặp phải đám Vong linh kinh khủng đến như thế, hơn nữa không có đường lui. Thì ngay cả đám Dong binh và Mạo hiểm giả rất lạc quan cũng hiểu được sự nguy hiểm của chuyến đi này. Chỉ dựa vào thực lực của bọn họ, đừng nói là tìm được Bảo vật phát tài, có thể trở lại mặt đất đã may mắn lắm rồi.
Nhưng nếu được Lĩnh chủ Dương Lăng bảo vệ thì khác, sẽ an toàn hơn, Dong binh đoàn và Mạo hiểm giả tự nhiên khó có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
"Gia Bá Lợi, thậm chí Á Mã Tốn sâm lâm đều là Lãnh địa của Ma thú lĩnh, Ma thú lĩnh chúng ta có nghĩa vụ xuất binh tiêu diệt Vong linh kinh khủng, các vị Võ sĩ không cần khách khí" Nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả xung quanh, Dương Lăng không cần suy nghĩ nhiều cũng hiểu được ý của bọn họ. Dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Đương nhiên, cũng sẽ tận lực bảo vệ sự an toàn của các vị khi ở trong Lãnh địa"
Cũng giống như Duy Sâm Trấn và Đặc Lạp Tư rừng rậm, Gia Bá Lợi và Á Mã Tốn sâm lâm đều là đất vô chủ, ai có thể giữ lấy, không lo lắng bị các Thế lực tấn công, thì có thể tuyên bố trở thành Lĩnh chủ của nơi đó.
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm đều đến từ mọi nơi trên Thái Luân đại lục, mượn miệng của bọn họ tuyên truyền khắp nơi, có thể trong thời gian ngắn khiến mọi người biết Á Mã Tốn sâm lâm đã trở thành Lãnh địa của Ma thú lĩnh. Đương nhiên, đầu tiên là phải đảm bảo bọn họ sẽ an toàn trở lại mặt đất.
Chuyến đi này của Dương Lăng chính là giải quyết uy hiếp của Lăng Mộ dưới đất, nhân cơ hội giết chết Giáo Đình Đại quân, đối với các Thế lực còn lại và Dong binh không âm thầm động tay động chân gì hết. Đương nhiên sẽ không ngu ngốc bảo vệ an toàn của bọn họ nếu không có chỗ tốt.
Thái độ của đám Dong binh và Mạo hiểm giả chính là điều mấu chốt.
Á Mã Tốn sâm lâm cũng là Lãnh địa của Ma thú lĩnh.
Vừa nghe Dương Lăng nói thế, mọi người rất ngạc nhiên, không ngờ rằng Dương Lăng lại tham lam đến thế. Không những chiếm cứ Gia Bá Lợi, còn đem cả Á Mã Tốn sâm lâm nhập vào Lãnh địa của hắn.
Mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng đám Dong binh và Mạo hiểm giả không có ai đứng ra phản đối, chỉ cần Dương Lăng không cấm mọi người tiến vào rừng rậm săn bắn, bọn họ sẽ không có xung đột về ích lợi với Lĩnh chủ Dương Lăng; huống chi cho dù trong lòng có suy nghĩ khác, cũng không dám nói ra lúc này.
Thân ở trong Lăng Mộ dưới đất vô vàn nguy hiểm, mong Dương Lăng bảo vệ còn không kịp, có tên nào ngu ngốc phản đối ý kiến của hắn?
"Dương Lăng huynh đệ, nhanh, huynh đệ của ta không cẩn thận trúng Thi Độc, hỗ trợ cứu hắn cho ta cái" Ngay khi đám Dong binh cáo từ, chuẩn bị ngồi xuống nghỉ ngơi, Gia Tây Á ôm một gã Tộc nhân bị thương lo lắng chạy đến.
Người bị thương máu thịt lẫn lộn, ngoại trừ máu thi thoảng còn chảy ra mủ màu vàng, hiển nhiên không cẩn thận đã bị trúng Thi độc.
Vỗ vỗ bả vai Gia Tây Á, bảo hắn không cần khẩn trương, Dương Lăng dùng một giọt Sinh mệnh nước suối nhỏ vào một bình lớn giả làm Thánh thủy do Gia tộc làm ra. Cho người bị thương uống một ngụm nhỏ, rồi dùng Vu lực ép Thi độc trong cơ thể hắn ra, rất nhanh Võ sĩ bị thương đã tỉnh táo lại.
"Đại nhân, cứu huynh đệ của ta đi"
"Lĩnh chủ đại nhân, đây là tất cả tinh tệ trên người chúng ta, cầu xin người cứu đoàn trưởng của chúng ta"
Nhìn thấy Dương Lăng có biện pháp cứu người lây Thi độc, mọi người lập tức bê thân nhân hoặc bằng hữu bị thương đi lên.
Tình huống bình thường, người bị lây Thi độc không có cách nào chữa trị, rất có tểh sẽ bị biến thành một tên Tang thi mất đi lý trí, hoặc là tự sát, hoặc là bị người giết chết.
Sau trận đại chiến với Vong linh Đại quân, người bị lây Thi độc không ít, có tên tuyệt vọng ngồi trong góc chờ chết, có tên nói chuyện với thân nhân và bằng hữu, không muốn xa rời. Biết được Dương Lăng có biện pháp hóa giải Thi độc, trên Sân lập tức trở nên oanh động, người vây đến càng lúc càng nhiều.
Thu được rất nhiều Tinh tệ và Bảo vật, Dương Lăng cũng không ngại hóa giải Thi độc trong cơ thể người bị thương. Dù sao một giọt Sinh mệnh nước suối có thể làm ra một bình Thánh thủy lớn. Cứu trị mấy trăm người bị thương; Tiến giai đến Cao cấp Thần vu, Vu lực tiêu hao khi hóa giải Thi độc không đáng bao nhiêu, nhấc tay là có thể kiếm được rất nhiều quà tặng.
"Trưởng lão, chúng ta cũng có một tên Thánh đường bị lây Thi Độc, ngươi xem…" Nhìn thấy Dương Lăng thành công hóa giải Thi Độc, Thánh đường Áo Đô Mỗ Bố Lạp tìm Bố Lãng trưởng lão, hy vọng nhanh chóng cứu chữa người huynh đệ bị thương. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
Lúc ấy, chấp hành mệnh lệnh của Bố Lãng trưởng lão, hắn dẫn ba gã Hắc ám thánh đường và hai gã Quang Minh Thánh đường xuất chiến. không ngờ rằng ba tên Hắc ám thánh đường thì hai tên bị giết, tên còn lại bị thương nặng, bị lây Thi độc đáng sợ.
Đám Kỵ sĩ và Ma pháp sư Giáo Đình bình thường bị lây Thi độc, vì tránh để bọn hắn biến thành Tang thi mất đi lý trí, tấn công đồng bọn bên người, Mục sư trong quân lập tức giết chết.
Nhưng địa vị của Thánh đường hơn xa Kỵ sĩ Giáo Đình bình thường, sau khi Lây thi độc sẽ bị đóng băng lại, chuẩn bị đưa về Thánh thành chữa trị.
"Áo Đô Mỗ Bố Lạp, ngươi nói chúng ta phải trả giá bao nhiêu, tên Lĩnh chủ Dương Lăng kia mới có thể ra tay giúp đỡ?" Nhìn Dương Lăng đang vô cùng bận rộn ở xa, Bố Lãng trưởng lão lắc đầu giễu cợt, vẻ mặt âm trầm.
Dương Lăng bề ngoài nhìn rất nhân từ, nhanh chóng giúp mọi người hóa giải Thi độc trong cơ thể, nhưng hắn hiểu rằng nếu đến Giáo Đình thì tình huống có lẽ khác hoàn toàn.
Lần này mình còn chuẩn bị bắt đối phương về Thánh thành bức cung, Hai bên không lâu trước kia đã xuất hiện xung đột mãnh liệt, đối phương sao có thể hóa giải Thi độc cho người bị thương chứ?
Giáo Đình lúc trước rất bất hạnh bị Vong linh Đại quân trọng điểm công kích, tổn thất gấp vài lần các Thế lực lớn còn lại, thậm chí hơn 10 lần. Trong đó, có một bộ phận Kỵ sĩ và Ma pháp sư chỉ bị lây Thi độc, đã bị đám Mục sư tịnh hóa hết.
Mấy trăm Kỵ sĩ và Ma pháp sư tinh anh, nếu có biện pháp hóa giải Thi độc trong cơ thể bọn họ, tổn thất sao nặng nề thế được chứ.
Nhớ đến Kỵ sĩ và Ma pháp sư không chết trong tay Vong linh Đại quân, ngược lại lại chét trong tay mình, lại nhìn đám Dong binh và Mạo hiểm giả được Dương Lăng trợ giúp thoát khỏi sự nhuy hiể, Bố Lãng trưởng lão bực đến độ sắp hộc máu. Sau khi khai chiến, hắn không thể nào tưởng tượng được, đường đường Giáo Đình Đại quân, thương vong còn lớn hơn cả một đội Dong binh đoàn.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc
Bình Luận (0)
Comment