Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 388

Để nhờ được Dương Lăng hóa giải Thi Độc kinh khủng cho người thân và bạn bè, mọi người không hề tiếc tiền. Kết quả, Dương Lăng bận rộn có hơn nửa canh giờ, trên mặt đất đã chất đầy Tinh tệ và các loại bảo vật, khiến cho Thi vu vương phụ trách lấy tiền cười mãi không thôi.
Nếu biết Dương Lăng chữa trị người bị lây Thi độc mà kiếm được nhiều tiền như vậy, thì hắn đã cho Vong linh Đại quân công kích mãnh liệt hơn rồi.
"Lĩnh chủ đại nhân, đây là một ngọc bội, Đông ấm, hè mát, cõ thể cứu hộ vệ của ta hay không?"
Sau khi liên tục cứu chữa hơn 10 tên bị thương, Dương Lăng khoanh chân ngồi trên mặt đất vừa định đứng lên vận động tay chân, thì một mùi hương say lòng người đưa đến. Ngẩng đầu lên thì thấy Mỹ nhân ngư đã dẫn hộ vệ của nàng đi đến.
Mái tóc dài đen mượt bay trong gió, dáng người lả lướt bên dưới chiếc áo Ma pháp sư rộng thùng thình, vóc người lả lướt càng thể hiện rõ dưới ánh sáng mờ ảo của Sân rộng….
Chỉ liếc mắt nhìn thấy Mỹ nhân ngư xinh đẹp gợi cảm, Dương Lăng hiểu được đây là người đàn bà vô cùng sexy.
Lần này Mỹ nhân ngư mang theo 100 tên hộ vệ, có kẻ là Chiến sĩ Sa Ngư tộc cầm trọng phủ trong tay, có Ma pháp sư. Nếu không phải nhìn thấy hình dáng bọn họ chui từ dưới biển lên, thì bề ngoài thấy không khác gì Bán thú nhân, có người thậm chí nhìn giống hệt loài người.
"Áo Ni Nhĩ, nằm xuống cho Lĩnh chủ đại nhân xem vết thương của ngươi"
"Nhưng, tiểu thư, ngọc bội này là quà tặng sinh nhật của phu nhân cho ngươi, ta…"
"Áo Ni Nhĩ, nằm xuống đi, chỉ là một miếng Ngọc bội nho nhỏ thôi mà"
Mỹ nhân ngư phân phó, một gã đại hán cao hơn năm mét nằm sấp xuống.
Trên lưng máu thịt mơ hồi, nước mủ chảy ròng, xung quanh vết thương có rất nhiều vết phồng, vừa nhìn đã biết bị trúng Thi Độc.
Thấy đại hán tên là Áo Ni Nhĩ dưới sự phân phó của Mỹ nhân ngư nằm sấp xuống, Dương Lăng cười nhạt, cầm lấy Ngọc bội trong tay Mỹ nhân ngư, nhìn kỹ.
Miếng Ngọc bội màu lam bên ngoài khắc đầy hình vẽ phức tạp, chạm vào thấy rất là lạnh lẽo. Vừa nhìn thì thấy giống như Mã Não, nhưng nhẹ hơn cá một chiếc lá khô, không biết làm ra từ chất liệu gì.
"Tiểu thư xinh đẹp, ta rất vui được làm việc cho ngươi, nhưng…" Nhìn tên đại hán nằm sấp trên mặt đất, lại nhìn Mỹ nhân ngư buồn bã, Dương Lăng ra vẻ khó khăn.
Hắn vốn chuẩn bị tìm cơ hội đến gần đám Hải Tộc này, nhân cơ hội hiểu rõ thói quen sống và năng lực của bọn họ, hỏi về tình hình của Hải Tộc. Bây giờ đối phương tự đưa đến cửa, sao có thể bỏ qua cơ hội này được chứ.
"Lĩnh chủ đại nhân, có thể gọi ta là Y Phù Lâm" Thấy Dương Lăng có vẻ chần chờ, Mỹ nhân ngư còn nghĩ rằng hắn sợ giá trị của miếng Ngọc bội không đủ, nhẹ giọng giải thích: "Đây là Hải Mã Não loại tốt nhất, không những Đông ấm, hè mát, còn có tác dụng rất lớn đối với việc tu luyện Đấu khí và Ma pháp"
"Sách sách, tuyệt, vời, còn có thể tăng tốc độ tu luyện Ma pháp và Đấu khí" Thấy Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm giới thiệu chỗ tốt của miếng Ngọc bội, Dương Lăng cười cười, lắc đầu nuối tiếc nói: "Đáng tiếc, ta không có hứng thú gì với Ma pháp và Đấu khí, tiểu thư Y Phù Lâm…"
Không có hứng thú?
Vừa nghe Dương Lăng nói như thế, Y Phù Lâm rất ngạc nhiên trầm ngâm một lát. Vốn nàng còn nghĩ rằng Dương Lăng sau khi hiểu được tác dụng của miếng Ngọc bội dám chắc sẽ không tiếp tục từ chối. không ngờ rằng, hắn chẳng có chút hứng thú gì.
"Hừ, nói nhảm ít thôi. Nếu còn không ra tay hóa giải Thi độc trong cơ thể Áo Ni Nhĩ. Cẩn thận ta một kiếm cắt vỡ yết hầu của ngươi đó" Thấy Dương Lăng đẩy qua đẩy lại, một tên Võ sĩ đầy vẩy cả giận dữ, "Hô" một tiếng rút thanh trường kiếm sắc bén ra, đặt lên yết hầu Dương Lăng, tốc độ nhanh như thiểm điện.
"Hừ, muốn chết"
Khiếp sợ, đám người Y Mặc Đặc và Thi vu vương lao đến, Hắc Long vương càng trực tiếp hóa thành Siêu giai Ma thú khổng lồ, bay quanh trên đầu Hải tộc. Đám Dong binh và Mạo hiểm giả gần đó đều rút Vũ khí ra, vây chặt đám Hải Tộc không biết sống chết lại.
Nhìn Hắc Long vương lớn tiếng rít gào trên đỉnh đầu, nhìn Thi vu vương với khí thế kinh người, lại nhìn đông đảo Dong binh và Mạo hiểm giả xung quanh, đám hộ vệ bên cạnh Y Phù Lâm như gặp đại đại địch, đều rút Vũ khí ra.
"Nạp Duy Á, lui ra" Sau một lúc sửng sốt, Y Phù Lâm lớn tiếng quát tên Võ sĩ vẩy cá, mắt nhìn chằm chằm Dương Lăng, cẩn thận quan sát vẻ mặt và động tác của hắn.
"Hắc hắc, thanh trường kiếm này nhìn thì tốt, tiếc là…"
Nhìn tên Võ sĩ vẩy cá đằng đằng sát khí, Dương Lăng cười nhạt, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra. Đinh một tiếng vang lên, thanh trường kiến sắc bén xuất hiện một lớp băng mỏng, lập tức xuất hiện từng cái khe dày đặc, một cơn gió lạnh thổi qua liền hóa thành bụi phấn.
Đây là Đấu khí hay là Ma pháp?
Dị biến, đừng nói là tên Võ sĩ vẩy cá, mà ngay cả đám Dong binh và Mạo hiểm giả cũng trợn mắt há mồm. Pháp Ân Trưởng lão ở xa xa nhìn thấy cười cười gật đầu, Bố Lãng trưởng lão của Giáo Đình không nói một lời, vẻ mặt càng lúc càng trầm trọng.
Theo tình báo của Giáo Đình, Dương Lăng chỉ là một gã Triệu hồi sư cường đại mà thôi, bây giờ thì thấy đã quá sai lầm, không nói về Thủy tinh khô lâu kinh khủng, chỉ một chiêu của Dương Lăng bắn vỡ thanh trường kiếm, đã không hề đơn giản rồi.
"Có lẽ, Giáo Đình lần này chọc phải một Gia tộc cổ xưa rồi"
Không cảm giác được Ba động của Ma lực hay Đấu khí trên người Dương Lăng, Bố Lãng trưởng lão càng lúc càng buồn bực, Lăng Mộ dưới đất vô cùng nguy hiểm, nếu Dương Lăng lại âm thầm làm loạn, thì nhiệm vụ của mình càng khó khăn hơn gấp bội.
Dựa vào Đấu khí khổng lồ và lĩnh ngộ Lực lượng Lĩnh vực, bên người hắn cũng có không ít Võ sĩ Thánh đường có thể biến thanh trường kiếm thành bụi phấn, nhưng làm nhẹ nhàng như Dương Lăng, thì ngay cả một tên Võ sĩ Thánh đường cấp cao nhất cũng thấy rất khó khăn.
"Hắc hắc, hiểu lầm thôi mà" nhìn tên Võ sĩ vẩy cá trợn mắt há mồn, Dương Lăng cười cười: "Tiểu thư Y Phù Lâm, lần này ta đến đây, trên người không mang theo nhiều Thánh thủy chữa thương, hộ vệ ngươi to như vậy, nên lo là Thánh thủy không đủ dùng. Đương nhiên, nếu ngươi có thể dùng Tinh tệ hoặc là đồ vật gì khác thay thế miếng Ngọc bội này, thì càng tốt hơn. Dù sao, ta có rất nhiều Ma thú đều cần cần ăn cơm, ta sắp bị bọn nó ăn đến nghèo đói rồi"
Quá lớn?
Nhìn Áo Ni Nhĩ nằm trên mặt đất, lại nhìn vẻ cười cười của Dương Lăng, mọi người há miệng cười to, thu hồi Vũ khí nhanh chóng rời đi. Lại nhìn thấy thực lực cao siêu của Dương Lăng, bọn họ hiểu rằng đám Hộ vệ bên người Y Phù Lâm có cùng tiến lên, cũng không phải là đối thủ của Dương Lăng.
"Lĩnh chủ đại nhân, đây là một vòng Không gian, ngươi xem thế nào?" Nhìn Dương Lăng trợn tròng mắt kêu nghèo đói, Y Phù Lâm lấy chuỗi hạt trên cổ xuống, nhẹ nhàng đặt vào trong tya hắn.
"Ồ, bỏ bao nhiêu Tinh tệ vào thì đầy?" Cẩn thận cảm giác không gian bên trong chuỗi hạt, Dương Lăng lắc đầu: "Tuy hơi nhỏ, nhưng cũng có thể bán được ít Tinh tệ, cũng miễn cưỡng chấp nhận được. Đương nhiên, nếu tiểu thư Y Phù Lâm có thể kể lại tình huống Hải Tộc các ngươi, vậy càng tuyệt hơn"
Đám Dong binh và Mạo hiểm giả đã lui ra xa, Dương Lăng cũng không hề đi vòng vo, trực tiếp nói ra điều kiện của mình. Vừa nói vừa làm bộ tùy ý đưa miếng Ngọc bội và chuỗi hạt trong tay cho Thi vu vương ở một bên, nháy mắt cho hắn một cái, Thi vu vương hiểu ý, lập tức thu hai vật này lại.
Mỹ nhân ngư có hơn 100 hộ vệ, đâu thể nào là Hải Tộc bình thường, bảo vật mà nàng mang theo, sao có thể là vật bình thường được?
Hải Tộc?
Vừa nghe Dương Lăng nói như thế, Y Phù Lâm chấn động trong lòng, hiểu rằng đối phương đã sớm biết được thân phận của mình. Tính toán một lát, ra hiệu cho hộ vệ tản ra, đề phòng người ngoài nghe lén, từ từ nói ra lai lịch nhóm mình.
Thì ra, cũng giống như Thái Luân đại lục có rất nhiều Quốc gia, Hải Tộc cũng không phải là một khối thống nhất. Đại dương mênh mông chia ra vô số Hải vực, rất nhiều Bộ lạc. Mặc dù có tín ngưỡng chung, nhưng giữa các Bộ lạc hoặc là Hải vực khác nhau thi thoảng cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn và xung đột.
Nhóm Y Phù Lâm đến từ Tây Nhã Đồ Hải Tộc, sau khi biết được tin tức Lăng Mộ dưới đất mở ra, bọn họ không ngại vạn dặm, đi qua vô số Hải vực đến đây. Vốn tưởng rằng không ai biết, không ngờ rằng, vừa lên bờ đã bị một Ảo ảnh thủy tinh để ở nơi bí mật gần đó thu lại hết.
"Nói như vậy, Tây Nhã Đồ hải tộc các ngươi đến đây vì Truyền tống môn?" Nhìn Mỹ nhân ngư Y Phù Lâm nhỏ nhẹ nói, Dương Lăng cười cười.
SO với Thần Ma mộ tràng hư vô trong truyền thuyết, hắn quan tâm đến di tích của Thượng cổ Vu sư ở Hải ngoại nhiều hơn. Đáng tiếc, Đại dương vô cùng vô tận, một mình mình thì mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm cũng không thể nào đi hết. Nếu có được sự giúp đỡ của Tây Nhã Đồ hải tộc, có lẽ không mất bao lâu sẽ tìm thấy được.
"Không, Lĩnh chủ đại nhân, Tây Nhã Đồ hải tộc chúng ta không có hứng thú với Truyền tống môn, ta chỉ muốn tìm được Sinh mệnh quyền trượng trong truyền thuyết, diệt trừ cơn Thủy triều đỏ bên trong vùng biển của chúng ta"
Trầm ngâm một lát, Y Phù Lâm trực tiếp nói ra mục đích chuyến đi này của mình: "Lĩnh chủ đại nhân, ngươi tìm được Truyền tống môn, ta tìm được Sinh mệnh quyền trượng. Có lẽ, chúng ta có thể hợp tác thăm dò tòa Lăng Mộ dưới đất thần bí này. Nghe nói Lãnh địa của ngươi có không ít uy hiếp và phiền toái từ biển, nếu hợp tác thuận lợi, chúng ta có lẽ có thể có sự giúp đỡ nào đó cho ngươi"
Thấy thực lực cường đại và sự can đảm hơn người của Dương Lăng, Y Phù Lâm quyết định hợp tác với hắn. Trước không nói đến sự đáng sợ của Lăng Mộ dưới đất, chỉ các Thế lực lớn như Hắc ám hiệp hội và Giáo Đình đã khó đối phó, nếu muốn thuận lợi lấy được Sinh mệnh quyền trượng, thì hợp tác với Lĩnh chủ Dương Lăng không thể nghi ngờ là một sự lựa chọn tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hợp tác?
Nhìn Y Phù Lâm thông minh, xinh đẹp hơn người, Dương Lăng cười cười. Nói chuyện với người thông minh thật là dễ dàng, hai bên đều thấy cần thiết, vỗ tức hợp.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc
Bình Luận (0)
Comment