Người dịch: Whistle
Đây là một hiệu thuốc không lớn, nhưng không biết đã đổi biển hiệu từ khi nào, trong tiệm cũng đổi chủ luôn.
Mạc Cầu bước vào bên trong, khi nhìn thấy đối phương cả hai người đều sững sờ.
"Thú vị!"
Ở sau quầy, một vị nữ tử mặc cung trang tịnh lệ, trong tay cầm một cái tẩu, miệng đang không ngừng thôn vân thổ vụ.
Nử tử này nhìn Mạc Cầu rồi nở một nụ cười nhạt:
"Vị khách quan đăng môn đầu tiên lại không giấu mặt, đây xem như là may mắn của ta đi!"
Tuy rằng nói là trong tiên phường tương đối an toàn, nhưng cũng khó tránh khỏi có những người lòng dạ khó lường đang ẩn giấu trong đó.
Cũng có không ít đồ vật không rõ lai lịch, thậm chí là có ân oán, cho nên đa phần những người đến đây giao dịch đều che mặt.
Mấy thứ như mặt nạ, khăn lụa chính là vật phòng thân.
Những người không che mặt giống như Mạc Cầu đúng là hiếm thấy.
Bất quá.
Mạc Cầu cũng đã trải qua dịch dung đổi mặt, chỉ vì sự huyền diệu của công pháp Vô Tương Liễm Tức nên đối phương nhìn không thấu mà thôi.
"Hình như ta đã từng nghe qua danh của các hạ." Mạc Cầu quan nữ tử này thật kỹ, trong mắt lộ vẻ chần chờ.
Dung mạo của nàng bất phàm, khí chất thoát tục, mặc dù là nữ tử, nhưng trên người lại có một cỗ khí khái hào hùng mà ngay cả nam nhi cũng rất ít thấy.
Ánh mắt hắn nhìn vào cái tẩu dài chừng ba thước đang nằm trong tay đối phương.
Vẻ ngoài của cái tẩu thuốc có màu đen, khóe mắt liếc nhìn trên đó, một vệt hồng lấp lóe trên cái tẩu thuốc lúc sáng lúc tối.
Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại.
Trong cảm nhận của hắn, mỗi lần mà nữ tử này hút một hơi thì Linh khí xung quanh sẽ chen chúc nhào về phía cái tẩu.
Vị trí của cái tẩu giống như một cái vòng xoáy đang bao phủ tứ phương, mỗi lần hít thở đều mang ý nghĩa có rất nhiều Linh khí tràn vào.
Linh khí trải qua cái tẩu chiết xuất, chui vào trong cơ thể của nữ tử, một ít tạp khí bị nàng ta phun ra, hóa thành hơi khói lượn lờ.
Bực tu vi này. . .
Luyện khí viên mãn!
Không chỉ tu vi kinh người, Linh khí cọ rửa nhục thân bằng cách cuồng bạo như vậy, dù là đã trải qua Pháp khí chiết xuất thì cũng không phải hời hợt, nếu như là cơ thể của người bình thường thì sợ rằng đã tan nát rồi.
Nhục thân của cô nàng này mạnh đến đáng sợ.
Ít nhất cũng là kẻ tám lạng người nửa cân khi so với hắn.
Mà cái tẩu thuốc này, tư thái này càng làm cho Mạc Cầu nghĩ đến một người.
"Phô đầu kim bài đương nhiệm của Trấn Pháp ti, quận chúa của Ngụy Triêu, Minh Ni phong chi chủ, Lương Tuyết Quân."
Những thanh danh tên tuổi liên tiếp này mang ý nghĩa một chuyện.
Bối cảnh của người này rất thâm hậu, thực lực cũng bất phàm!
Cho dù là so với đệ tử Chân Truyền của Thương Vũ phái thì sợ rằng cũng không kém bao nhiêu, thậm chí còn làm cho người ta kiêng kị hơn.
Khó trách dám dùng mặt thật gặp người, với thân phận của nữ nhân này, sợ là không có người nào dám có ý đồ với nàng.
"Không sai." Lương Tuyết Quân gõ nhẹ cái tẩu, đổi một làn khói mới, giương mắt nhìn xem Mạc Cầu:
"Các hạ xưng hô như thế nào?"
Nàng cũng đang hết sức tò mò về vị khách ở đối diện này.
Trận pháp ở nơi này có thể hạn chế người khác, nhưng đối một vị Phô đầu kim bài của Trấn Pháp ti như nàng thì lại không có ảnh hưởng gì lớn, dù sao chủ nhân cũ của nơi này chính là nguyên Ti chủ của Trấn Pháp ti.
Nhưng đôi pháp nhãn của nàng lại không nhìn thấu được đối phương.
Phải biết, là cao thủ đỉnh tiêm của Trấn Pháp ti, chuyện mà nàng am hiểu nhất chính là dùng pháp nhãn để phân biệt thật giả.
Nàng cũng không ngờ là mình có thể nhìn thấu cả lớp ngụy trang của tiên tu Đạo cơ nhưng lần này lại đụng trúng vách tường.
Nếu như ví Lương Tuyết Quân là một mặt trời đang cháy hừng hực, hiển lộ ra uy năng của mình mà không bị ngăn cách gì.
Thì Vô Tướng Liễm Tức đại thành của Mạc Cầu chính là khí tức tĩnh mịch, khó gặp ở dưới đáy vực sâu.
"Không ngờ là Lương quận chúa cũng tới nơi này." Mạc Cầu cũng không có ý định lộ ra thân phận, chắp tay mở miệng:
"Thất lễ!"
"A. . ."
Lương Tuyết Quân nhíu mày, a nhẹ một tiếng, tiếp tục thôn vân thổ vụ, nhỏ giọng nói:
"Muốn cái gì?"
"Đan dược." Mạc Cầu mở miệng:
"Những loại đan dược cao cấp có thể gia tăng tu vi, nghe nói trong Trấn Pháp ti có một loại Vũ Linh đan? Không biết Quận chúa có không?"
Dược hiệu của một viên Vũ Linh đan có thể sánh được với mười viên Hợp Khí đan của Thương Vũ phái, hơn nữa thời gian luyện hóa còn không giống nhau.
Trong hai năm này, hắn đã dùng qua rất nhiều Linh đan phẩm chất cao, nếu như bây giờ lại phục dụng Hợp Khí đan thì hắn rất khó thích ứng với tiến độ tu vi tăng lên từ từ này.
Huống chi, tuổi của Mạc Cầu đã không nhỏ, tu vi lại không cao, cần phải mau chóng tăng lên cảnh giới, vì chuyện này mà Mạc Cầu còn bỏ qua chuyện nghiên cứu y thuật và kỹ xảo của Yển sư.
"Vũ Linh đan, có thì có, nhưng loại đan dược này cũng không rẻ." Lương Tuyết Quân mở miệng, thấy Mạc Cầu mặt không đổi sắc, bèn vung tay lên, trên cái bàn trước mặt xuất hiện hai bình đan dược:
"Tám trăm Linh thạch Hạ phẩm!"
Sắc mặt Mạc Cầu trầm xuống.
Tám trăm Linh thạch Hạ phẩm, tương đương với một món Pháp khí Trung phẩm uy lực không sai rồi, mà chỉ đổi được có hai bình đan dược?
Pháp khí có thể sử dụng cả đời, nhưng đan dược lại là vật phẩm tiêu hao!
Thần niệm quét qua, nét mặt của hắn lập tức thả lỏng.
Trong cái bình đan dược có ẩn tàng càn khôn, số lượng đan dược bên trong có chút kinh người.
Mạc Cầu lập tức sờ Túi Trữ Vật ở bên hông rồi ngẩng đầu lên nói:
"Có thu đồ không?"
"Thu!" Lương Tuyết Quân đặt một ngón tay lên trên tẩu thuốc nói:
"Cửa hàng của ta có tên là Bách Bảo đường, cho nên cái gì cũng có, thứ gì đều thu."
Mạc Cầu gật đầu, từ trong Túi Trữ Vật lấy ra một cái bình phong.
Bình phong được làm bằng gỗ, tơ tằm, bên trên có thêu hình của một trăm mỹ nhân, cao thấp mập ốm đều có phong tình.
Mỗi một vị mỹ nhân đều sinh động như thật, mặc dù trên người có mặc quần áo, nhưng lại lộ ra sự mê hoặc câu hồn phách.
Làm cho người nhìn không kìm lòng được mà trầm mê trong đó.
Cho dù là Lương Tuyết Quân, khi nhìn vào cái bình phong cũng lập tức hiện ra vẻ hoảng hốt trong chốc lát.
"Đồ tốt!"
Nàng chớp chớp mắt, vươn tay khẽ vuốt bình phong bảng gỗ, giống như nghĩ đến điều gì đó, trên mặt cũng lộ ra vẻ kỳ dị.
"Nếu như dùng vật này để đổi thì ta liền đáp ứng!"
"Được." Mạc Cầu gật đầu.
Dứt lời, Lương Tuyết Quân liền không kịp chờ đợi lập tức động thủ, Pháp lực tràn ra, bao phủ bình phong.
Nàng vội vàng như vậy ngược lại làm cho Mạc Cầu nhíu mày.
Chẳng lẽ mình bán rẻ rồi sao?
Chẳng qua cái bình phong này chỉ có thể mê tâm trí người khác, dụ hoặc phàm nhân, hình như cũng không đáng giá lắm.
Vừa rồi hắn còn chuẩn bị bù thêm Linh thạch để đổi lấy đan dược.
"Ừm." Sau khi thu hồi tấm bình phong, Lương Tuyết Quân thu liễm biểu lộ, ngữ khí cũng trở nên nhẹ nhõm rất nhiều:
"Ngươi còn có cần gì nữa không?"
"Ngô. . ." Mạc Cầu cũng thu hồi Đan dược, trầm ngâm một lát, nói:
"Có loại trận pháp nào có thể mang theo bên người không?"
"Trận pháp?" Lương Tuyết Quân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:
"Đạo hữu quả thật là một vị hào khách, ngay cả loại vật này cũng mua được, thật là khiến người ta. . . Bội phục."
"Bất quá, chỗ của ta đúng là có một bộ!"
Nói xong bèn duỗi tay ra, một tấm vải dài hơn một trượng và mấy chục cây đoản côn xuất hiện trước mặt.
"Tiểu Ngũ Hành Điên Đảo trận!"
"Nếu như toàn lực thôi phát trận này liền có thể ảnh hưởng đến phạm vị gần một dặm, một khi vào trong trận thì chắc chắn sẽ bị mê loạn phương hướng, thân hình điên đảo mà không biết."
"Phàm nhân bước trong, trong vòng một canh giờ chắc chắn sẽ hôn mê, võ giả Tiên Thiên cũng khó chịu được một ngày."
"Đạo hữu mời xem!"
Nàng vừa giới thiệu vừa vẫy tay.
Chỉ thấy tấm vải có trận đồ đang bay lên, mấy chục cây đoản côn thì đang vờn quanh Trận đồ rồi xoay tròn.
"Ông. . ."
Một cơn chấn động vô hình xuất hiện trong cảm giác.
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy trận đồ đã bao phủ phạm vi vài trượng, đột nhiên có mây mù bốc lên, khí cơ biến hóa bên trong.
Mạc Cầu thả thần niệm vào trong tìm tòi, chỉ cảm thấy điên đảo trên dưới, âm dương hỗn loạn, khí tức cũng vì vậy mà nhoáng một cái.
"Ồ!"
Lương Tuyết Quân không nhịn được nhỏ giọng kinh nghi.
Mặc dù chỉ là dùng thần niệm thăm dò, nhưng nàng cũng có thể cảm thụ được lực lượng thần hồn của đối phương cực kỳ mạnh.
Sợ là còn mạnh hơn mình một bậc!
Người này rốt cuộc là ai?
"Bán như thế nào?"
Tiếng hỏi làm cho nàng lập tức hoàn hồn, vô thức nói:
"Ba ngàn Linh thạch!"
"Ba ngàn. . ."
Khóe miệng Mạc Cầu giật một cái.
Quả nhiên, cho dù là Trận pháp bình thường thì cũng có giá trị không nhỏ, huống chi là loại vật có thể tùy thời bày trận này.
Ba ngàn Linh thạch, tuyệt đại đa số thế gia tu hành bán hết cả gia tài cũng không đủ tiền mua!
"Như thế nào?"
"Không đủ Linh thạch?"
Lương Tuyết Quân đã ngồi xuống chỗ cũ, tiếp tục thôn vân thổ vụ:
"Nếu như không đủ Linh thạch thì cũng có thể dùng những vật khác để đổi, nhất là mấy món đồ như vừa rồi, càng nhiều càng tốt."
"Loại đồ như vừa rồi?" Mạc Cầu như có điều suy nghĩ:
"Quận chúa muốn Pháp khí của tà đạo sao?"
"Haizz!" Lương Tuyết Quân ngừng lại, thở dài, nói:
"Ngươi cũng biết, ta đang nhậm chức ở Trấn Pháp ti."
"Mặc dù là do gia sư khăng khăng yêu cầu, nhưng cũng phải bỏ ra một chút sức, cầm ra một chút chiến lợi phẩm, nói cho những người khác biết ta không có ở đó ăn uống miễn phí, như vậy sẽ có mặt mũi hơn nhiều."
"Ừm." Mạc Cầu gật đầu, lập tức từ trong Túi Trữ Vật lấy ra hai món Pháp khí Trung phẩm Hồng Trần phiên, Lục Dục phiên.
"Nha!"
Lương Tuyết Quân chẳng qua chỉ thuận miệng nói thôi, nhưng khi nhìn thấy thứ mà Mạc Cầu lấy ra thì không khỏi ngồi thẳng thân thể:
"Đồ vật không sai, chẳng qua giá trị. . . , còn kém không ít."
Mạc Cầu không lên tiếng, tiếp tục lấy ra một viên Bạch Cốt Xá Lợi.
"Đồ tốt!"
Hai mắt Lương Tuyết Quân sáng lên.
Chỉ trong một cái chớp mắt, là một thanh Bạch Cốt kiếm không biết đã nhiễm bao nhiêu tinh huyết của người sống, còn có Đoạt Tình Trác.
Còn có một ít Pháp khí Tà đạo Hạ phẩm.
"Ba ba. . . Ba ba. . ."
Mắt thấy trên bàn đã bày ra một đống Pháp khí, Lương Tuyết Quân không nhịn được đứng dậy vỗ tay.
"Bội phục, bội phục!"
Thứ khác thì cũng không quan trọng, mà Bạch Cốt Xá Lợi, Bạch Cốt kiếm này chỉ nằm trong đệ tử Nội môn hạch tâm của Hợp Hoan tông.
Nhiều đồ như vậy, sợ rằng người ở trước mặt này là một vị sát tinh.
"Thành giao!"
Nhìn đống đồ trên bàn, nàng lập tức quyết định.
. . .
Lương Tuyết Quân nhìn Mạc Cầu rời xa, trong mắt lộ vẻ trầm tư.
Một vị cao thủ như vậy không thể nào bỗng nhiên xuất hiện được, người này rốt cuộc là ai?
Cao thủ tà đạo?
Chân truyền của Cửu Sát điện, Thương Vũ phái?
Nhưng mà những nhân vật giống như vậy, cho dù mình chưa gặp qua thì cũng sẽ nghe qua, nhưng lại không có người nào trùng hợp với người này.
Bất quá, trên tay có nhiều Pháp khí tà đạo như vậy, khí tức hỗn tạp nên chắc không phải tới từ một người, bất kể nói thế nào, hẳn là không phải địch nhân.
Nàng lắc đầu, bỗng nhiên nở một nụ cười:
"Bách Mị đồ chính là bảo bối mà Dương sư bá đã tìm rất nhiều năm rồi, không ngờ lại xuất hiện ở đây."
"Hình như vật này nội tàng Huyền Cơ, nếu có thể lĩnh hội thì chắc sẽ được lợi rất lớn!"
"Cho dù không lĩnh hội được thì cứ đưa cho sư bá là được, chẳng lẽ sư bá còn có thể để mình thiệt thòi hay sao?"
"Cuộc mua bán này, xứng đáng!"
"Hì hì. . ."
Tiếng cười thanh thúy vang lên.
. . .
Mạc Cầu đi ra Bách Bảo đường, khẽ nhả một ngụm trọc khí, chỉ cảm thấy toàn thân thỏa mái, tinh thần phấn chấn.
Mặc dù không mua được Công pháp nào thích hợp, nhưng có được đan dược và Trận pháp thì cũng coi như thu hoạch tương đối khá.
Còn xử lý không ít tạp vật, thanh lý hết Túi Trữ vật.
Sau đó, gò má của hắn nhúc nhích, đổi lại tướng mạo khác, cất bước đi về phía chỗ sâu trong sương mù.
Pháp khí tà đạo thì rất dễ xử lý.
Nhưng những thứ còn lại thì rất khó xử lý, giống như Vạn Kiếm Hồ Lô kia.
Bất quá nơi này có chợ đen chuyên thu mua một ít đồ vật không thể lộ ra ngoài ánh sáng, ngược lại có thể thử một chút.
Mấy canh giờ sau.
Mê vụ tán đi, Mạc Cầu cũng đã quay về khách sạn, trên người thiếu đi mấy món Pháp khí, có thêm rất nhiều Linh thạch.
Nhưng cũng không mua được bao nhiều đồ vật.
"Không vội."
"Phường thị này còn mở cửa thêm mấy ngày nữa, lại đi dạo một chút thì chắc là có thể tìm được thứ mà mình mong muốn."
"Loại phường thị này phải mất rất nhiều năm mới tổ chức một lần, bỏ qua lần này, lần sau còn không biết phải đợi đến lúc nào."
Nghĩ vậy, Mạc Cầu ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, lấy đèn đồng bát giác ra, yên lặng luyện hóa lôi hỏa.
Thời gian hai năm, hắn vẫn chưa luyện hóa được đoàn Lôi Hỏa này.
Bất quá, phẩm giai của Cửu Hỏa Thần Long tráo đã từ Tứ phẩm tấn thăng lên Ngũ phẩm, có thể so được với Pháp khí Trung phẩm đỉnh tiêm, uy năng cường hãn, lực phòng ngự kinh người.