Người dịch: Whistle
Mặc dù nàng không biết Mạc Cầu muốn truyền tống cái gì, nhưng cũng có thể đoán được việc này can hệ trọng đại, nếu không thì cũng không cần gấp gáp như vậy.
Mà Chân Tiên Đạo sẽ không bỏ qua bất kỳ một tin tức nào.
Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại.
Nghĩ nghĩ, hắn chậm rãi gật đầu:
"Không thành vấn đề!"
Tin tức mà hắn muốn truyền đi có dính đến bí ẩn của Thái Ất tông, không có phương pháp phá giải tương ứng sẽ khó mà giải khai, huống hồ tọa độ cũng còn không cố định.
Cho dù là Thái Ất tông nhận được tin tức, sợ là cũng cần tốn thời gian và trải qua nhiều năm mới có thể liên hệ với Động thiên Thượng Thanh Huyền U.
Nếu như Chân Tiên Đạo muốn phá giải thì nhất định phải có một vị ám tử nằm trong hàng ngũ cao tầng ở Thái Ất tông, lại còn phải có quan hệ với Tần Dương Chân Nhân thì mới được.
Chuyện này khả năng rất nhỏ!
Về phần thù lao, bây giờ hắn lại vừa lúc lấy được một món Pháp bảo Thượng phẩm, mặc dù không bỏ, nhưng cũng không sao.
Dù sao trong Động thiên thế giới có hàng ngàn vạn người đang mong mỏi trông mong thượng tông hạ phàm, nếu như kéo dài trăm năm, Toàn Chân Giáo ở trong đó có còn tồn tại hay không còn chưa biết.
"Vậy được."
Thấy Mạc Cầu đã quyết định, Vương Kiều Tịch chỉ có thể gật đầu:
"Sau khi trở về ta sẽ truyền cho tiền bối trong tông môn một phong thư, nếu như không có ngoại lệ mà nói, trong vòng một hai năm liền có thể đưa tin."
"Làm phiền!"
Mạc Cầu nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng giải quyết được một nỗi tâm tư.
"Ngươi ta, cần gì phải khách khí."
Vương Kiều Tịch lắc đầu, hơi trầm ngâm một chút rồi thấp giọng nói:
"Thực ra, năm đó khi sư đệ đi Thái Ất tông thì ta đã từng đến nơi mà đệ đã nói, tòa Giác Tinh Thành kia, còn có hiệu thuốc Thanh Nang."
Giác Tinh Thành.
Hiệu thuốc Thanh Nang.
Cái tên quen thuộc này giống như một cục đá rơi vào trong nội tâm, nổi lên từng cơn gợn sóng.
"Thật sao?"
Mạc Cầu mở miệng, giọng nói không khỏi có chút khàn giọng.
Từ khi bái nhập Thái Ất tông thì hắn vẫn luôn chưa từng trở về, đường xá rất xa là một mặt, càng nhiều hơn là không muốn nhìn lại chốn xưa.
Cố nhân đã đi chỉ để lại thương cảm.
"Mọi chuyện đều tốt." Vương Kiều Tịch ung dung nói:
"Hiệu thuốc Thanh Nang vẫn còn, nghe nói là lão chủ nhân là nghĩa tử thê tử của đệ nhận nuôi, phần mộ ở đó cũng thường xuyên có người quét dọn."
"Nhiều năm qua, Giác Tinh Thành vẫn chưa từng bị chiến loạn quấy nhiễu."
"Thật sao?"
Mạc Cầu ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời:
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."
Có lẽ.
Sau khi trở về, mình cũng nên đi xem một chút.
.......
Đối với chuyện Vương Kiều Tịch trở về, toàn bộ Phái Thương Vũ đều tràn đầy vui vẻ, trụ sở của tông môn giăng đèn kết hoa trong mấy ngày liên tiếp.
Trụ sở Phái Thương Vũ nằm ở ngoài rìa của Bắc Xuyên đảo vực, mặc dù tương đối hỗn loạn, nhưng lại ít có thế lực lớn.
Có một vị tu sĩ Đạo cơ hậu kỳ tọa trấn.
Phái Thương Vũ tuyệt đối là thế lực nằm trong top đầu!
Trong mấy ngày này, không ngừng có người đến đây bái phỏng, người nắm quyền trong Tống gia, Thất Tinh đường, Cự Kình bang sau khi biết tin liền lần lượt đăng môn bái phỏng.
Trận náo nhiệt này kéo dài gần một tháng.
Vương Kiều Tịch lập tức bế quan, tuyên bố với bên ngoài là muốn tu hành một môn bí pháp, nhưng những người thân cận lại rất rõ ràng, nàng muốn thử tiến giai Kim Đan.
Lần hàng động này, được hay không được đều sẽ liên quan đến sự phát triển sau này của Phái Thương Vũ.
Tâm tình của đám người Tiết Lục Y vừa mới trầm tĩnh xuống lại đột ngột căng thẳng trở lại, trong lòng thấp thỏm bất an, gửi hi vọng vào mấy năm sau.
Trong lúc tiến giai Kim Đan, điều tối kỵ là có người quấy rầy.
Cho nên, chọn nơi bế quan là chuyện cực kỳ quan trọng, yêu cầu là phải an toàn, còn phải có đủ Linh khí, lại còn không bị quấy rầy.
Nhưng mà đã xảy ra một chuyện làm cho đám cao tầng của Phái Thương Vũ không thể hiểu được.
Vương Kiều Tịch không chọn bí địa mà những người này đã tỉ mỉ lựa chọn, mà lại tới Xích Hỏa phong của 'Mạc trưởng lão' để bế quan.
Trong Phái Thương Vũ to lớn này, người biết được nơi bế quan của Chưởng môn lại không phải là sư muội của nàng, Phó môn chủ Tiết Lục Y, mà là một vị 'ngoại nhân' .
Chuyện này. . .
Không khỏi làm cho đám người miên man bất định, khi nhìn về phía Mạc Cầu thì ánh mắt cũng trở nên cổ quái hơn.
Nhất là Tiết Lục Y.
Còn mơ hồ mang theo vẻ u oán.
Nhiều năm không gặp, nàng có quá nói nhiều chuyện muốn nói với sư tỷ, nào ngờ, sư tỷ lại càng thích đi tìm Mạc trưởng lão nghị sự.
Liên quan tới những này, Mạc Cầu lại không hề quan tâm.
Sau khi an bài xong xuôi cho Vương Kiều Tịch thì hắn liền trở về động phủ của Xích Hỏa phong, đắm chìm trong việc tu hành, không gặp khách lạ giống như ngày thường.
. . .
"Ông. . ."
Trong phòng tối, hỏa quang lóe lên một cái rồi biến mất.
Mạc Cầu mở mắt ra, trong con ngươi hiện lên một vệt u ám, vươn tay ra, một ngọn lửa màu đen nhẹ nhàng trôi nổi trong lòng bàn tay.
Hắc Liên Tịnh Hỏa!
Ngọn Linh hỏa này cực kỳ quỷ dị, chỉ cần nhìn vào cũng làm người ta cảm thấy phát lạnh trong lòng, thậm chí còn làm cho ý chí mơ hồ, cuối cùng sẽ làm rối loạn tinh thần.
Chỉ có người Luyện khí có thành tựu mới có thể ngăn cản.
"Ba!"
Đại thủ nắm chặt, Linh hỏa băng tán, biến mất không thấy gì nữa.
Mạc Cầu lộ vẻ trầm ngâm, một lát sau, mới nhẹ giọng thở dài.
Giống nhau suy đoán trước đây của hắn, sau khi luyện hóa Hắc Liên Tịnh Hỏa thì uy lực của Linh hỏa lại tăng lên, nhưng mà năng lực khống hỏa cũng đã đạt tới cực hạn.
Sau này cho dù có gặp được Linh hỏa, cưỡng ép luyện hóa thì cũng không thể tiếp tục gia tăng uy năng của hỏa diễm.
Trừ phi. . .
Hỏa Thần Pháp Tướng!
"Sau khi hiển lộ Hỏa Thần Pháp Tướng thì năng lực khống hỏa còn có thể tăng lên mấy lần, uy năng của hỏa diễm cũng sẽ tăng lên nhiều, đáng tiếc là không thể kéo dài."
Căn cơ của Hỏa Thần Pháp Tướng chính là huyết mạch trong cơ thể.
Thi triển Pháp Tướng chính là đang tiêu hao tinh huyết trong cơ thể, mà tinh huyết thì lại có hạn, không có khả năng bộc phát trong thời gian dài, vả lại, sau khi bộc phát còn cần phải tu dưỡng hồi lâu mới có thể khôi phục.
Đáng tiếc.
Nếu như hiện giờ hắn đang ở Thái Ất tông, dựa vào công lao thăm dò Động thiên thì đã có thể lấy được Tam Dương Ly Hỏa Công ở Kim Đan cảnh.
Tuy nói hiện giờ công này chỉ có thể làm phụ tu, nhưng lại có thể thống ngự rất nhiều Pháp thuật hệ Hỏa.
Năng lực khống hỏa lại có thể tăng thêm một bậc.
Đến lúc đó, chỉ dựa vào Pháp thuật khống hỏa liền có thể tranh phong với tu sĩ Kim Đan trung kỳ, khi đấu pháp với người khác cũng không đến mức bó tay bó chân.
"Bành!"
Hư không run lên, Mạc Cầu vung vẩy cánh tay, trong động phủ chỉ còn lưu lại tàn ảnh, một chỗ hư không ở trước mặt hơn mười trượng đột nhiên nổ tung, giống như bị trọng chùy tạp đập trúng vậy.
Phạm vi xung quanh mấy trượng lập tức hóa thành một cái vòng xoáy đang tỏa ra cự lực kinh khủng.
Ở trước mặt lực lượng này, cho dù có là một món Pháp khí Cực phẩm cũng có thể bị nó nhẹ nhõm xoắn nát.
Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân!
Mạc Cầu nắm chặt tay lại, cảm nhận được lực lượng mênh mông bên trong cơ thể, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác ngưng thực, giống như có thể đánh nát hết thảy.
Môn công pháp này không hổ là Luyện Thể chi pháp đỉnh tiêm của Thái Ất tông, tầng thứ tư viên mãn mà đã như vậy rồi.
Nếu như tu thành tầng thứ năm, thậm chí giống như Nhạc Thủ Dương, sợ là ngay cả món Pháp bảo cần câu của Ngân Xà Điếu Tẩu cũng không thể tổn hại một chút nào.
Ngô. . .
Khi Nhạc Thủ Dương đấu pháp với người khác cơ hồ chưa từng sử dụng Pháp khí, lao tới gần rồi quyền đấm cước đá, liền có thể ổn thỏa được liệt vào hàng ngũ thập nhị Kim Đan của Thái Ất tông.
Không thể bỏ qua công lao của môn công này.
Đương nhiên.
Nghe nói thật ra Nhạc Thủ Dương có mang theo Pháp bảo, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng người có thể buộc ông ta sử dụng Pháp bảo sợ là cũng không có mấy.
So sánh với Pháp thuật khống hỏa không có đầu mối gì trước mắt, thì Mạc Cầu lại có rất nhiều ý nghĩ về Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân.
"Huyết đan!"
"Tam Chuyển Nguyên Công!"
"Thiên Yêu Bảo Điển!"
Hắn đã chìm đắm trong đạo luyện thể thời gian rất lâu rồi, có nhiều loại pháp môn phụ trợ.
Một là Huyết đan.
Huyết đan không chỉ có thể gia tăng huyết mạch khống hỏa, mà còn có thể kích thích Nhục thân, giúp ích cho việc tu hành pháp môn Luyện thể, có thể nói là có rất nhiều chỗ tốt.
Đáng tiếc.
Khi tu vi của hắn tăng lên, huyết mạch và nhục thân cũng ngày càng mạnh mẽ, Huyết đan được luyện chế từ huyết mạch của Linh thú bình thường đã không còn tác dụng nữa, trừ phi là Linh thú hệ Hỏa cực kỳ hiếm thấy.
Mà loại Linh thú này sao có thể tùy tiện rút được tinh huyết chứ?
Thứ hai là bí pháp.
Trong Tam Chuyển Nguyên Công và Thiên Yêu Bảo Điển đều có một cài pháp môn dùng đến kích thích nhục thân dị biến.
Chẳng qua loại pháp môn này lại có tác dụng phụ cực lớn, sơ sẩy một cái liền có thể làm cho cơ thể dị biến, hóa thành nửa người nửa yêu.
Nhưng đối với người có thể dựa vào tinh thần thức hải để thôi diễn công pháp như Mạc Cầu thì có lẽ sẽ rất phiền phức, nhưng cũng không phải là không thể giải quyết.
Hắn trầm ngâm một lúc, đưa tay lấy ra một viên đan hoàn rồi nuốt vào bụng yên lặng luyện hóa.
Pháp lực, mới là căn bản!
Nếu như hiện giờ mình là Kim Đan hậu kỳ, không cần cái khác, chỉ dựa vào Thái Ất Luyện Ma Kiếm Quyết liền có thể quét ngang Kim Đan cảnh.