Người dịch: Whistle
Trong lúc nhất thời.
Động phủ mới của Mạc Cầu kín người hết chỗ, rộn rộn ràng ràng, người bái phỏng mỗi ngày đều nối liền không dứt, làm cho hắn cảm thấy phiền muộn không thôi, nhưng cũng rất thích thú.
Dù sao, người tới sẽ không đi tay không.
Các loại thiên tài địa bảo, Linh dược quý hiếm, trong hơn một tháng ngắn ngủi đã gần như chất đầy toàn bộ động phủ, mấy cái Túi Trữ vật cũng đã căng phồng.
Trong đó không thiếu thứ có tác dụng lớn với hắn.
Đây chính là chỗ tốt khi ở đại tông môn, cho dù là ngươi không thích giao lưu với người khác, nhưng một khi tu vi có thành tựu thì cũng có thể có được rất nhiều thu hoạch.
Một khi đắc thế, cất bước lên trời!
Sau đó hắn vẫn chưa được yên tĩnh.
Là tân tấn Kim Đan, bái phỏng tiền bối tông môn là phải có, chuyện này thì Mạc Cầu lại không chê phiền phức, Nguyên Anh Chân Nhân chỉ điểm có giúp ích rất nhiều cho hắn.
Cho dù hắn đã có được truyền thừa của Mê Thiên Thánh Chủ thì vẫn vậy.
Mới thoáng chốc đã hơn hai tháng trôi qua.
Trong không trung, hai người cách không đối lập.
Một người có vóc dáng gầy gò, mái tóc xám trắng, vẻ mặt tang thương, chính là Mạc Cầu
Một người khác thì lại có vóc người khôi ngô, hình thể cường tráng, cao hơn một trượng, giống như một tôn cự nhân đang đứng sừng sững, chính là Nhạc Thủ Dương của Bắc Đấu cung.
"Nhạc tiền bối!"
Mạc Cầu chắp tay thi lễ:
"Mời!"
"Tốt!" Nhạc Thủ Dương nói như sấm rền, nghe tiếng gật đầu, cũng không khách khí, nhẹ nhàng đạp mạnh dưới chân một cái, toàn bộ cơ thể đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Cầu.
Mười ngón tay xoay chuyển, tay phải nắm thành quyền đập tới, tay trái túm chỉ thành đao vận sức chờ phát động.
"Oanh!"
Dưới quyền phong, khí lãng lăn lộn, mây khói màu ngà sữa quét ngang hơn mười dặm, không khí cũng vì vậy mà bị áp súc run run giống như gợn sóng.
Hám Sơn Quyền!
Quyền ý, quyền thế, quyền kình ngưng tụ nhất thể, quyền pháp đến tận đây đã đạt tới một loại cực hạn nào đó.
Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại, làn da vô thức kéo căng, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc.
Nhạc Thủ Dương sống hơn bảy trăm tuổi, cũng đã ăn Linh dược duyên thọ, còn hơn hai trăm năm để sống, thân là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nội tình thâm hậu, đúng là cao minh.
Chỉ vỏn vẹn một quyền này thôi cũng đã làm cho hắn không dám khinh thường.
Đẩu vai, nhấc cánh tay, eo chấn động, lực lượng toàn thân giống như đại long chập trùng, từ ngực mà phát, đều tràn vào trong quyền chưởng.
Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân!
Các loại Luyện thể tạp học đều hòa làm một thể.
"Bành!"
"Đông!"
Hai người giống như hai con viễn cổ hung thú đang ngang nhiên va chạm ở trên không trung, khí tức kinh khủng ba động làm cho đám mây ở trên trời như đang sôi trào lên.
Trong phạm vi hơn mười dặm, thiên địa khí cơ hỗn loạn tưng bừng.
Thân ở trong đó, cho dù là tu sĩ Đạo cơ thì sợ là cũng phải thổ huyết tại chỗ, chỉ có vài vị Tông sư Kim Đan ở đây mới có thể đứng ngoài quan sát.
"Không tầm thường a!"
Lý Vong Sinh của Thái Hòa cung mặt như thiếu niên, luôn luôn ăn nói có ý tứ, lần này cũng không nhịn được gật đầu nhẹ giọng tán thưởng:
"Mặc dù Mạc đạo hữu tu hành không lâu, nhưng nội tình lại cực kỳ vững chắc, Luyện Thể chi pháp lại có thể sánh ngang với Nhạc sư huynh."
"Cũng không phải."
Triệu Văn Hòa của Thuần Dương cung chậm rãi lắc đầu, nói:
"Nhục thân của Mạc Cầu còn thiếu rèn luyện, không so được với Nhạc sư đệ, nhưng quyền chưởng tinh xảo, cận thân chém giết lại hơi thắng một bậc, cho nên mới có thể duy trì được thế cục."
"Ừm!"
Mấy người ở gần đó nghe vậy cũng gật đầu.
Mọi người ở đây đều không có kẻ yếu, tầm mắt cao minh.
Cho nên có thể nhìn ra lực lượng nhục thân của Mạc Cầu hơi yếu, nhưng Thân pháp lại cao minh hơn Nhạc Thủ Dương.
Lúc này mới đánh hòa nhau.
Chẳng qua hiện giờ chỉ là đang làm nóng người, thực lực cụ thể của hai người như thế nào thì còn phải xem tiếp.
"Tốt!"
Chiến được một lúc, Nhạc Thủ Dương nổi hứng, quát lớn:
"Mạc tiểu tử, Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân của ngươi còn là do ta truyền thụ, bây giờ lại khiến ta cũng có chút nhìn không thấu, Nhạc mỗ bội phục."
"Tiền bối quá khen." Mạc Cầu chắp tay:
"Mạc mỗ có thể có được như ngày hôm nay, còn phải tạ ơn năm đó tiền bối đã tặng công."
Trên người hắn có tinh thần thức hải, cảm ngộ pháp môn sẽ nhanh hơn Nhạc Thủ Dương rất nhiều, vả lại, hắn còn từng lấy được Thần thạch Vĩnh Trấn Cửu U bia.
Còn từ trong đó cảm ngộ ra 'Trấn' tự quyết, khiến cho pháp môn Luyện thể đại tiến.
Hiện giờ, nếu như hắn chịu tiêu hao thời gian, sợ là đã có thể thôi diễn ra Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân tầng thứ bảy hoặc thậm chí là tầng thứ tám.
"Dễ nói, dễ nói!"
Trên mặt Nhạc Thủ Dương lộ ra vẻ hưng phấn:
"Mấy tên đồ đệ kia của ta đều là cao thủ Kiếm pháp, nhưng lại chẳng có người Luyện thể có được thành tựu, hôm nay có thể gặp được như cũng xem như ngô đạo không cô."
"Đón thêm ta một quyền!"
Dứt lời, quyền xuất.
Thiên địa khí cơ ở xung quanh đồng thời tụ lại, vô tận uy áp từ bốn phương tám hướng vọt tới, thân thể Mạc Cầu lập tức cứng đờ.
Giống như có một vòng xoáy khổng lồ đang xuất hiện trên quyền phong của Nhạc Thủ Dương, nghiền ép không gian di chuyển của hắn.
Hiển nhiên, đối phương đã bắt đầu đánh thật.
"Hừ!"
Mạc Cầu rên lên một tiếng, lập tức kích phát huyết mạch khống hỏa, làn da trên người giống như bị lửa cháy vậy, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều đang điên cuồng nhúc nhích.
Khí tức cũng đột nhiên tăng lên.
U Minh Hỏa Thần Thân!
"Hây!"
Hắn hét lớn một tiếng, quyền xuất như điện, lựa chọn chính diện chống đỡ.
"Oanh!"
Song quyền đụng vào nhau, khí kình có thể nhìn thấy bằng mắt trần hiện lên, quét sạch tứ phương, chân trời rộng lớn đột nhiên xuất hiện một chỗ trống rỗng chừng trăm dặm.
Trong đó, mây mù tẫn tán.
Đám người vây xem đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng, đồng thời phát lực, rất nhiều lưu quang đan xen giữa không trung, tạo thành một phương đại trận, ngăn cản dư ba quyền kình.
"Tốt!"
Thân thể Nhạc Thủ Dương rung mạnh, không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cười ha ha rồi lại tiếp tục đánh tới.
Trong lúc nhào tới, cơ thể của ông ta đột nhiên bành trướng, trong nháy mắt đã cao hơn mười mét, cơ bắp trên người gồ cao, một loại Man Hoang khí tức phả vào mặt.
Nhìn thật kỹ.
Lớp ngoài trên làn da của Nhạc Thủ Dương đã có màu giống như kim loại, lại có vô số lân giáp nhỏ bé bao phủ toàn thân.
Khí tức thì giống như là núi lửa phun trào dâng lên.
Sắc mặt Mạc Cầu đại biến, thân thể run nhẹ, Hắc Quang Giáp xuất hiện, hai tay khép lại, Đấu Mẫu Ấn Pháp dựng cao trước người.
"Oanh!"
Giống như một tòa núi lớn đang lao tới với tốc độ kinh người, Mạc Cầu chỉ cảm giác cổ họng ngòn ngọt, toàn bộ cơ thể nhanh chóng lùi lại hơn mười dặm, gân cốt toàn thân chấn động.
Thật là lợi hại!
Lực bộc phát chỉ dựa vào lực lượng đơn thuần này sợ là còn mạnh hơn Diêm La Pháp Thể của mình một bậc.
Đương nhiên.
Chỉ đơn thuần là lực lượng.
Hình thái này của Nhạc Thủ Dương chắc là đã bỏ qua cái khác, nếu như thực chiến thì sẽ không toàn diện bằng Diêm La Pháp Thể.
Nhưng dù là vậy thì cũng có thể chống đỡ trực diện với Tán Hoa lão tổ.
Đây là dưới tình huống mà Nhạc Thủ Dương vẫn còn chưa hiển ra nhưng lá bài tẩy khác, thực lực chân chính của người này chắc chắn sẽ còn mạnh hơn nhiều.
Mà Tán Hoa lão tổ đã là người có thực lực mạnh nhất dưới Nguyên Anh ở Vân Mộng Xuyên.
Nhưng ở Thái Ất tông, Nhạc Thủ Dương chỉ có thể được xếp trước năm, đặt ở những tông môn như Chân Tiên đạo thì sợ là không được liệt kê vào mười vị trí đầu Kim Đan.
Cái này cũng là đương nhiên.
Tu hành giới ở Vân Mộng Xuyên còn lâu mới sánh bằng bên này.
Tam đại thế lực của Vân Mộng Xuyên cộng lại, ngoại trừ số lượng Kim Đan đủ nhiều ra, luận về nội tình, sợ là cũng chẳng khác Thái Ất tông là mấy.
Thái Ất tông chính là tông môn có được một cái tiểu thế giới làm hậu bị tài nguyên.
"Bội phục!"
Mạc Cầu khẽ nhả một ngụm trọc khí, vui lòng phục tùng:
"Thực lực của Nhạc tiền bối cao minh, Mạc mỗ mặc cảm."
"Ha ha. . ." Nhạc Thủ Dương cười to, dị tượng trên người chậm rãi co vào:
"Mạc tiểu tử, không cần khiêm tốn, ta cũng đã nghe nói tới chuyện của ngươi rồi, nếu như thật sự động thủ, sợ là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có."
Nói xong liền độn tới gần Mạc Cầu rồi vỗ vỗ vai hắn:
"Bất quá, chúng ta lại có thể giao lưu Luyện thể chi pháp."
"Cầu còn không được."
Mạc Cầu gật đầu, trên mặt nở nụ cười nhạt.
Dường như lực bộc phát cuối cùng kia là một loại bí pháp nào đó, có thể khiến Pháp lực kích thích nhục thân phát sinh dị biến, lại không đốt cháy thọ nguyên giống như Thập Đại Hạn.
Nếu như có thể học được thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Độn quang hạ xuống, một đám đồng đạo rối rít chúc mừng, đối với thực lực mà Mạc Cầu hiển lộ ra, ngoại trừ mấy người rải rác ra, đại đa số đều tỏ ra không thể tưởng tượng nổi.
Mạc Cầu cũng không giải thích, đối với trạng thái hiện giờ rất hài lòng.
Không có chém giết, không có lục đục với nhau, chỉ là đồng đạo giao lưu, thậm chí là khi tu hành cũng không cần phải vội vàng xao động, dương dương tự đắc.
Cái này. . .
Mới là tu hành!
"Mạc đạo hữu!"
Phía dưới, độn quang vọt lên, một người từ xa mở miệng:
"Hạo Nguyệt tông Lý Mục đến đây bái phỏng!"
Lý Mục?
Đám người nghe vậy, thần sắc đều phát sinh các loại biến hóa.
Hạo Nguyệt tông của Lý Mục cũng là môn hạ của Thái Ất tông, thực lực của người này rất cao minh, trong Kim Đan cảnh có thể vững vàng áp chế Bắc Đẩu cung Nhạc Thủ Dương.
Dù có xưng là Kim Đan thứ nhất cũng không có mấy nhân dị nghị.
Nhưng thân phận người này lại cực kỳ đặc thù.
Không phải đệ tử lục cung, có truyền thừa của riêng mình.
Lý Mục. . .
Trong lòng Mạc Cầu khẽ nhúc nhích.