Người dịch: Whistle
Ba năm sau.
Âm gian.
Mạc Cầu, Liễu Khinh Hầu đứng giữa hư không, quét mắt nhìn bốn phía.
Nơi này là một bãi chiến trường.
Hơn trăm vị đệ tử Toàn Chân đạo đang chém giết với hơn ngàn Quỷ binh, các loại Linh quang lấp lóe, tiếng kêu giết, tiếng gào thét không ngừng vang lên, thỉnh thoảng lại có Quỷ vật ngã xuống.
Chốc chốc lại có đệ tử Toàn Chân đạo gặp nạn, lúc này sẽ có Linh phù cực lớn từ trên trời giáng xuống, rơi lên trên người bọn hắn, trong lúc hộ thân còn có thể giết địch.
"Khinh Hầu, nếu như không phải vết thương trí mạng thì không cần xuất thủ."
Mạc Cầu nhàn nhạt mở miệng:
"Thời khắc sinh tử có thể kích phát tiềm lực của một người, sau này chúng ta không thể nào cũng kè kè đi theo bên cạnh bọn hắn, bọn hắn chỉ có thể dựa vào bản thân."
"Đạo chủ nói đúng, là do ta đã cẩn thận quá mức." Liễu Khinh Hầu nghe vậy gật đầu, thu hồi Pháp bảo Vạn Linh Thư đang xoay quanh trên bầu trời.
Thư này cùng loại với U Minh Sách ở trong thức hải của Mạc Cầu, bên trong ẩn chứa ba ngàn tấm Linh phù, vừa nghĩ liền có thể gia trì lên người mình hoặc lên thân người khác.
Linh phù có thể chồng lên nhau, có phòng ngự, công kích, đóng băng, lôi điện, thủy hỏa, thiên biến vạn hóa, có thể nói là một món dị bảo.
Quét mắt toàn trường, Liễu Khinh Hầu không khỏi cảm khái:
"Những người này không hổ là Đạo binh do Đạo chủ tự mình chỉ điểm mà thành, chỉ là hơn trăm người mà đã có thể vây giết Quỷ tướng Đạo cơ."
Bọn họ đã chiến đấu với Âm gian được mấy năm rồi, bây giờ cũng xem như là có chút hiểu rõ về Quỷ tộc Âm gian.
Giống như. . .
Đám Quỷ binh đang chém giết với phe mình hiện giờ chính là thủ hạ của một vị Hầu gia Thương quốc, mà vị Hầu gia này lệ thuộc vào một vị vương gia.
Hào Lỗ Vương!
Thương quốc có tám vị vương gia, mỗi một vị đều là cao thủ đứng đầu nhất Âm gian, thực lực không hề kém hơn Nguyên Anh Chân nhân trên Dương thế.
Lại còn không phải là Nguyên Anh bình thường.
Quỷ quốc cấp bậc sâu nghiêm, trừ Đế vương cao cao tại thượng ra, Vương, Hầu, Bá là ba giai tầng có quyền thế lớn nhất.
Dưới ba giai tầng này đều có thể đều xem như nô tài.
Nếu như Thương quốc dùng toàn bộ lực lượng của một quốc gia để đột kích, đừng nói là một động thiên Thượng Thanh Huyền U nhỏ bé này, cho dù là Thái Ất tông cũng không thể kháng cự.
May mà Thương quốc lại không thèm quan tâm đến một thế giới động thiên nhỏ bé này.
Cũng có thể là do Lỗ Vương không có báo cáo chuyện này lên trên, những Quỷ binh, Quỷ tướng đến đây công phạt cũng không có nhiều cao thủ, dường như không để chuyện này ở trong lòng.
Cho dù là vậy.
Liễu Khinh Hầu vẫn phải chịu một áp lực không nhỏ.
Không biết Âm gian lớn bao nhiêu, có bao nhiêu cao thủ, nhưng trong những năm này, y chỉ thấy được hơn mười vị Quỷ tướng có thể sánh vai với Kim Đan.
Mà thế cục trước mặt cũng đang có chuyển biến tốt đẹp.
Ngay cả Đạo binh của Thái Ất tông đều có thể phát huy được tác dụng không nhỏ.
Mạc Cầu nhẹ nhàng lắc đầu: "Đạo binh chi pháp thuận tiện tốc thành, nhưng lại không thể duyên thọ, càng bất lợi cho việc tu hành, đây là lựa chọn khi đã rơi vào đường cùng."
"Đã đủ rồi." Ánh mắt Liễu Khinh Hầu chớp động:
"Những Đạo binh này dùng khí tức âm lệ của Âm hồn Quỷ vật làm thức ăn, cường hóa bản thân, luyện hóa Linh binh, còn có thể chống cự Âm gian ăn mòn."
"Bây giờ còn không hiện ra, nhưng nếu như có thể luyện thành trăm vạn Đạo binh. . ."
Nói đến đây, trong lòng Liễu Khinh Hầu không nhịn được nhảy một cái.
Nếu như không vì thực lực của Đạo binh có cực hạn, có được trăm vạn Đạo binh, sợ là có thể vật tay với Thái Ất tông lục cung rồi.
Nhưng chuyện này cũng không phải là không có khả năng!
Đạo binh khác cần Linh dược, Linh vật tài nguyên chồng chất mới có thể thành, số lượng không thể nào quá nhiều.
Nhưng Đạo binh của Toàn Chân đạo thì lại không cần như vậy, chỉ cần giết Âm hồn Quỷ vật liền có thể mạnh lên, điều kiện tiên quyết là không được để chết trong tay Quỷ vật.
May mắn là chỉ có thể giết quỷ, nếu như giết người cũng có thể mạnh lên. . .
Hai mắt Liễu Khinh Hầu hơi co lại.
Mạc Cầu cười cười, không đáp lời.
Trong mắt hắn, khí tức của rất nhiều Đạo binh hợp lại thành một chỉnh thể, giống như Thao Thiết đang thôn hấp Âm hồn Sát khí ở xung quanh.
Những vật này trải qua bí pháp chui vào trong cơ thể của bọn hắn, cường hóa nhục thân, pháp binh, cũng phân ra một bộ phận tích súc bên trong đan điền.
Đợi khi tích lũy tới trình độ nhất định liền có thể hóa thành sát chiêu nhất cử thả ra.
Uy lực của nó đủ để uy hiếp tu sĩ Đạo cơ.
Hơn trăm Đạo binh đồng loạt ra tay, quả thật có thể chém giết Quỷ tướng cường hãn.
Mà cái này. . .
Chỉ là bắt đầu.
Nếu như để cho bọn hắn có thời gian trăm năm tích lũy, khôn sống mống chết hội tụ thành vạn đạo binh, cho dù là Kim Đan thì cũng không phải là không thể vây giết.
Ngọc Khuyết Kim Chương không hổ là 'Tiên pháp' truyền thừa, chính là bất phàm như vậy!
Cho dù là phiên bản đơn giản hóa thì vẫn có thể làm cho người chú mục.
Nhưng mà.
Pháp môn này có chỗ thiếu hụt cực lớn, khiến cho Mạc Cầu không dám tùy tiện thử nghiệm, nếu không thì chỉ những tên Quỷ tướng mà hắn giết trong những năm này đã đủ đẩy tu vi của hắn lên Kim Đan Viên mãn rồi.
"Phốc!"
Một tên Quỷ binh cuối cùng bị chém chết dưới đao, Đạo binh liền tập hợp lại theo thứ tự, thương binh bị những người khác vây ở giữa, nhanh chóng rút lui về phía thông đạo.
Đợi khi tất cả mọi người đều đến đông đủ, Mạc Cầu duỗi tay ra, nhẹ nhàng nhấn về phía trước một cái, một cái thông đạo quán thông lưỡng giới đã được mở ra như vậy đấy.
Ngũ Chỉ Sơn!
Đừng nhìn hắn đả thông thông đạo tùy ý như vậy là hiểu lầm, kì thực là có hạn chế rất nhiều.
Nếu như ở lại Âm gian trong một thời gian dài, cho dù có muốn đi ra ngoài thì sợ là cũng khó khăn.
. . .
Trở lại Dương thế, Mạc Cầu đang định quay về Đạo trường thì bị Diêm Phương của Chí Thánh Đạo tràng gọi lại.
"Mạc đạo chủ, chúng tôi có tổ chức một buổi tụ hội để hoan nghênh một vị đạo hữu đến đây, không bằng cùng nhau tới đó, vị kia đạo hữu kia là một vị Luyện Đan đại sư."
"Luyện Đan đại sư?"
Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích:
"Cung kính không bằng tuân mệnh."
Hắn vẫn luôn cảm thấy hiếu kỳ về Luyện đan sư của Chí Thánh Đạo tràng, dù sao nơi đó có những Linh dược mà những địa phương khác không có.
Nếu như có thể lấy được thì cũng có thể gia tăng tu vi của bản thân.
"Hì hì. . ." Diêm Phương cười khẽ:
"Mạc đạo chủ có thể đến, vậy thì không thể tốt hơn."
Nói xong liền vươn tay áo dài về phía trước dẫn đường.
Phía đông kinh thành, trên một đỉnh núi nào đó.
Nơi đây đình đài lầu các đứng sừng sững, mái cong ngẩng cao, từng căn phòng giống như tùy thời đều có thể bay lên đang tọa lạc ở giữa rừng cây.
Một nhóm người tu hành đang tụm năm tụ ba.
Những người ở chỗ này có chút quan hệ với Chí Thánh Đạo tràng, trong lầu các ở giữa có vài vị Tông sư Kim Đan của đạo tràng.
So với cảnh tượng chém giết đang diễn ra ở khắp thế giới động thiên thì nơi này lại yên tĩnh tường hòa, an tĩnh nhàn nhã, hoàn toàn giống như hai thế giới khác biệt.
Linh nhưỡng phiêu hương, kỳ hoa tranh diễm, nơi nơi đều có thể thấy được sự kỳ công.
"Mạc đạo chủ, để ta giới thiệu cho Đạo chủ." Quách Trai tỏ ra nhiệt tình nghênh đón, chìa tay về phía một vị nam tử có dáng người cao gầy bên cạnh:
"Vị này là Thường Thiên Các Thường đạo hữu, chính là Luyện Đan đại sư tiếng tăm lừng lẫy của Đạo trường ta, sở trường về huyết nhục khí huyết."
"Mạc Cầu, gặp qua đạo hữu." Mạc Cầu chắp tay, xem kỹ người này.
Tu vi của Thường Thiên Các không cao, chỉ là Kim Đan sơ kỳ, nhưng tuổi tác chắc chắn cũng không nhỏ, ánh mắt tang thương, sợ là đã qua nghìn tuổi.
Khí tức trên thân người này có chút quỷ dị, âm trầm, u lãnh, khát máu. . .
Trong cảm giác của Mạc Cầu, oán niệm dây dưa trên người đối phương cơ hồ giống như thực chất, nhưng lại bị người dùng bí pháp đặc thù vây khốn.
Dưới tác dụng của bí pháp, những oán niệm này không chỉ không ảnh hưởng gì, ngược lại còn tạo ra một lớp bảo hộ, thậm chí là che lấp khí tức cho người này.
Bất quá. . .
Cũng có thể thấy trên tay của người tên Thường Thiên Các này dính phải bao nhiêu máu tươi.
Mạc Cầu cũng giết không ít người, nhưng đều rất gọn gàng, cơ hồ không nhiễm phải oán niệm.
"Trong mấy năm này, Thường mỗ cũng được nghe qua đại danh của Mạc đạo chủ." Thường Thiên Các cười sang sảng:
"Hôm nay nhìn thấy, tam sinh hữu hạnh!"
"Đạo hữu nói đùa." Mạc Cầu lạnh nhạt mở miệng:
"Mạc mỗ cũng nghe nói là đan thuật của Chí Thánh Đạo tràng rất cao minh, mong rằng vui lòng chỉ giáo."
"Dễ nói, dễ nói." Thường Thiên Các cười gật đầu:
"Bất quá Luyện đan pháp của Thường mỗ cần huyết nhục làm đại đan, sợ là Đạo chủ không thích, nói đến lần này Thường mỗ tới đây còn là bởi vì Đạo chủ."
"Nha!" Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích, lập tức hiểu rõ:
"Có phải là người tên Tưởng Hậu ở Âm gian không?"
"Không sai." Thường Thiên Các gật đầu:
"Người tu hành ở Âm gian cực kỳ hiếm thấy, đặc biệt là người có thể so được với Kim Đan hậu kỳ, lại còn sống, Thường mỗ há có thể không tới một chuyến."
Nói xong lại nhẹ nhàng thở dài:
"Có thể bắt được Quỷ tộc Kim Đan hậu kỳ, Mạc đạo chủ quả thật rất cao minh."
Quỷ tộc Âm gian am hiểu nhục thân, một khi không địch lại thì sẽ tự bạo nhục thân, bình thường mà nói, có rất người có thể lưu lại thể xác hoàn chỉnh.
Nhất là cao thủ trong Quỷ tộc.
Vốn đã khó chơi, bắt sống lại càng hiếm thấy.
Mấy tháng trước, vì khảo vấn tin tức nên Mạc Cầu đã bắt sống một người.