Người dịch: Whistle
Cho dù có bị phá vỡ làn da, nhiễm phải độc tố thì cũng sẽ bị sức khôi phục mạnh mẽ mà Tam Thủ Giao Long ban thưởng cho chặn lại, giằng co lẫn nhau.
Chỉ có một số ít độc trùng mới có thể nhanh chóng lấy mạng.
Chuyện này liền trở thành khuyết điểm của tộc nhân Tộc Ly.
Đúng là độc vật của bọn chúng rất quỷ dị, nhưng lại không thể nhanh chóng trí mạng, mà nhục thân của Tộc Ly lại không mạnh, chỉ cần bị áp sát thì chỉ có thể chịu chết.
Chỉ một thoáng.
Cung tiễn rơi xuống như mưa, độc vật điên cuồng tấn công, từng dãy tộc nhân Tộc Khương lần lượt ngã xuống đất, nhưng sau lưng liền có tộc nhân khác nhào tới.
Song phương chém giết vô cùng kịch liệt.
Không còn bức bình phong độc chướng làm chỗ dựa, tộc nhân của Tộc Ly đã rơi vào thế hạ phong.
Mà ở trên không trung.
"Rống!"
Mười tám con hỏa long đang ăn mòn khí độc vạn vật, vây quanh một con Độc Long, miệng đang điên cuồng phun ra nham tương nồng đậm.
"Tư tư. . ."
"Rống!"
Mắt trần có thể nhìn thấy.
Thân thể khổng lồ của con Độc Long kia đang bị Linh hỏa đốt cháy, dần dần tan rã, da thịt, bạch cốt, nội tạng lần lượt xuất hiện.
Cho đến khi. . .
"Răng rắc!"
Một con hỏa long mạnh mẽ đâm vào người nó, từ trong phần bụng đã bị thủng trăm ngàn lỗ kia moi ra một viên Đan châu, hỏa long ngửa mặt lên trời thét dài rồi ném thi thể xuống đất.
Mặt khác.
Mạc Cầu mình khoác Minh Vương Giáp, đang va chạm với hai con Độc long còn lại.
Hắn chưa thi triển hết toàn lực, nhưng đã quyền quyền mang phong, đánh đến đất rung núi chuyển, chỉ dựa vào lực lượng nhục thân đã đánh tan hai con Độc Long.
"XÌ... Lạp. . ."
Đại thủ bộc phát cự lực, trực tiếp xé cho con Độc Thần Longh hai nửa.
Mạc Cầu há miệng hút vào, viên nội đan bên trong lập tức bị Linh quang bao phủ, được hắn nuốt vào trong bụng, luyện hóa thành Tinh nguyên nồng đậm.
Hắn cúi đầu nhìn xuống.
Tộc Ly bại cục đã định.
Đối với Mạc Cầu mà nói, tiêu diệt một cái Tộc Ly cũng chẳng tính là gì.
Thực lực của Độc Long cũng không được tính là mạnh, nếu như không phải vì trên người nó có kịch độc thì sợ là ngay cả tu sĩ sơ nhập Kim Đan cũng có thể dễ dàng chém giết bọn nó.
Chuyến đi này là dùng để lập uy, là để củng cố địa vị của mình ở trong Tộc Khương.
Khi nhìn thấy Thần Long mà mình cung phụng đã chết, tộc nhân Tộc Ly đã cảm thấy tuyệt vọng, thậm chí có không ít người còn từ bỏ chống cự, quỳ xuống đất khóc lóc.
Có chút người thì lại tỏ ra điên cuồng, từ chỗ bí mật xông ra, nhào về phía tộc nhân Tộc Khương với ý định đồng quy vu tận.
Trong Táng Long Thiên, thái độ của nhân tộc đối Long duệ cực kỳ kì lạ.
Sùng bái, e ngại, nho mộ. . .
Tôn lên làm thần.
Thậm chí cam nguyện vì Long duệ mà dâng lên mạng sống của mình, xem nó như chủ nhân của mình, nhưng mà bọn họ lại không hề chống đối chuyện thảo phạt Long duệ của các Thị tộc khác.
Tiếng la giết dần dần suy yếu, cho đến khi lắng lại.
"Tộc trưởng!"
Không bao lâu sau, một ông lão tên là Khương Nguyên chạy tới, hồng quang đầy trời, trung khí mười phần, chắp tay nói:
"Nghiệt Long đã đền tội, tộc ta đại hoạch toàn thắng, đã chém giết Tộc trưởng của Tộc Ly và thê thiếp con cái của gã ta, tổng cộng là ba mươi chín người."
"Đầu của bọn chúng sẽ lập tức được đưa tới!"
Những người có được họ tên đều có địa vị không thấp trong Tộc Khương, kì thực nếu như tính theo bối phận thì Khương Nguyên còn là bậc chú bác của Tộc trưởng Khương Hạo.
Nghe vậy, Vạn Tượng vô thức nhíu mày.
Mạc Cầu thì lại mặt không đổi sắc, chậm rãi gật đầu:
"Kiểm tra lại tộc nhân của Tộc Ly một chút, đều đăng ký trong danh sách, nếu như có người không nguyện ý cải tín Thần Long, trai tráng thì chém giết, phụ nữ và trẻ em liền khu trục."
Trong Táng Long Thiên nguy hiểm trùng trùng này, thoát ly Thị tộc chỉ còn một con đường chết.
Với lại, nếu như không đầu nhập Thị tộc khác thì cũng khó có được hậu nhân.
"Vâng!"
Khương Nguyên cáo lui.
Vạn Tượng thì tỏ ra phục tạp.
Không biết trước đây y đã trải qua chuyện gì mà lại rất chống đối với việc giết chóc, thậm chí còn không chịu được cảnh thấy người khác gặp một chút xíu cực khổ.
Nhưng dù sao cũng là Kim Đan, tuyệt không phải hạng người ngu dốt, y biết rằng hiện giờ không phải là thời điểm để nhân từ nương tay.
Sáng sớm hôm sau, kết quả đã được trình lên.
"Tộc trưởng!"
Trong đại điện hoang vu của Tộc Ly, Thiếu ti tế Vạn Tượng thân mặc da bào dài lê đất, trong tay cầm một phiến đá, nói:
"Tổng nhân số của Tộc Ly không đủ mười vạn, lần này chiến tử hơn bảy ngàn, có gần một vạn người lựa chọn chết theo Nghiệt Long, còn có mấy ngàn người khác không muốn cải tín, đều đã bị đều khu trục hết rồi."
"Nhân số hiện giờ còn hơn 68,000!"
"Không đủ mười vạn?" Mạc Cầu đặt tấm da thú trên tay xuống, cúi đầu hỏi:
"Tộc Ly chiếm cứ một khu rừng núi rất lớn ở gần đây, còn thao túng độc vật, gần như không có khắc tinh, kéo dài tới mấy trăm năm, tại sao nhân số lại ít như vậy?"
"Tộc trưởng." Khương Nguyên ở bên dưới mở miệng:
"Thật ra chuyện này ta cũng biết được một ít."
Nói không đợi Mạc Cầu tra hỏi, ông ta đã nói thẳng:
"Sở dĩ nhân khẩu của Tộc Ly ít như vậy, một là bởi vì khẩu vị của Độc Long rất lớn, mỗi tháng đều phải ăn rất nhiều nhân, vả lại còn thích ăn thiếu niên."
"Thứ hai. . ."
Ông ta thở dài, nói:
"Hóa Long Trì của Tộc Ly có kịch độc, không có bao nhiêu đứa trẻ có thể chịu được tôi thể trong, còn chưa trưởng thành thì đã chết yểu."
Vạn Tượng than nhẹ.
Tỉ lệ tử vong của Hóa Long Trì trong Tộc Khương cũng đã không nhỏ, Hóa Long Trì của Tộc Ly có thể làm cho Khương Nguyên cũng phải cảm thán, vậy thì đã giết chết bao nhiêu đứa bé.
Những tộc nhân còn sống hiện giờ đều đã trải qua sinh tử đại kiếp.
"Thì ra là vậy!"
Mạc Cầu mặt không đổi sắc, thấy Khương Nguyên muốn nói lại thôi, bèn nói:
"Yên tâm, không lâu sau đó, Thần Long sẽ ban thưởng Hóa Long Trì, vả lại, Hóa Long Trì của chúng ta không chỉ không làm tổn hại đến tính mạng của trẻ con, mà còn có thể cường hóa thể chất của bọn hắn trên phạm vi lớn."
"Ít nhất là sẽ mạnh hơn Hóa Long Trì của Tộc Khương!"
Đám người trong điện, ngoài Vạn Tượng ra, người nào người nấy đều hai mắt phát sáng, vẻ mặt cuồng hỉ.
Sở dĩ nhân tộc trong Táng Long Thiên nhất định phải dựa vào Long duệ để sinh tồn là có nguyên nhân, nguyên nhân từ thời đại thượng cổ thì không đề cập tới, mà Hóa Long Trì chính là căn bản.
Nếu như không có Hóa Long trì tôi thể, nhân tộc nhỏ yếu rất khó có thể sống sót ở nơi tràn đầy hung thú như Táng Long Thiên này.
Mà nguyên liệu chủ yếu của Hóa Long Trì chính là vật bài tiết trên người Long duệ mà Thị tộc cung phụng.
Tộc Khương đã mất đi Tam Thủ Giao Long, Độc Long của Tộc Ly cũng không còn, chẳng khác nào đoạn mất Hóa Long trì, những đứa trẻ sau này phải tôi thể như thế nào?
Hiện giờ Mạc Cầu có thể trọng lập Hóa Long Trì.
Đối tại tộc nhân Tộc Khương mà nói thì chuyện tương đương với việc có được lập tộc chi cơ.
"Tộc trưởng."
Đợi khi đám người hoàn hồn, Vạn Tượng mở miệng nói:
"Tộc Ly cũng có Hóa Long Thuật và Hóa Long Trì, cũng chẳng khác tộc ta là mấy."
"Ngoài ra, Tộc Ly có tổng cộng ba vị tộc nhân tu luyện Hóa Long Thuật tới tầng thứ tư, trong đó có một vị còn may mắn trở thành Ngự Long Sử."
"Ngự Long Sử?" Hai mắt Mạc Cầu sáng lên.
Ngự Long Sử chính là đám người đứng trên lưng của phi long mà bọn hắn nhìn thấy lúc trước khi mới vào trong Táng Long Thiên.
Do cơ thể bao hàm rất nhiều long huyết nên bọn chúng có thể giao lưu với Long tộc.
Mà ở một số nơi, loại người này cũng được xưng là Long duệ.
Đương nhiên.
Quỷ tộc Âm phủ là sẽ không tán thành thuyết pháp này, ở trong mắt của Quỷ tộc, Long duệ không thể nào là nhân tộc.
Ở trong Thị tộc, địa vị của Ngự Long Sử không thua gì Tộc trưởng, thậm chí trong rất nhiều tình huống thì mệnh lệnh của Ngự Long Sử còn mạnh hơn cả Tộc trưởng.
"Tên này không chết theo Độc Long sao?"
Theo lý mà nói, là người thân nhất bên cạnh cung phụng chi long, vào thời khắc mà Độc Long bỏ mình, đáng lẽ Ngự Long sử phải nên tự sát mới đúng.
"Không có." Vạn Đạo lắc đầu:
"Y nói mình muốn gặp Thần Long chân chính?"
"Thật sao?"
Mạc Cầu sờ cằm:
"Cho hắn vào đây."
"Đúng!"
Không bao lâu sau, một vị nam tử trung niên có vóc dáng cao gầy, trên thân được bao bọc bởi hai chiếc lá tương tự như lá chuối tây bị áp giải vào trong đại điện.
Nam tử có tướng mạo bình thường, làn da màu lam, hai mắt xanh biếc, trên người có một loại khí tức khác hẳn với thường nhân.
Long khí!
Độc Long chi khí!
Cỗ khí tức này, Mạc Cầu không thể nào quen thuộc hơn được, không hề kém hơn con Độc Long đã bị chết trong tay mình vào hôm qua là bao nhiêu, chẳng qua chỉ hơi yếu kém một chút mà thôi.
Hắn híp mắt lại, vô thức nghĩ tới một cái tin đồn.
Long thuộc âm, có năng lực biến hóa, có thể lớn có thể nhỏ, bất luận là trùng cá hay chim thú cũng đều có thể sinh hạ huyết mạch, người cũng không ngoại lệ.
Chẳng lẽ tên Ngự Long Sử này. . .
Là do Độc Long giao hợp với con người sinh ra sao?
Mạc Cầu cũng không biết là suy đoán cũng không sai, đúng là có không ít Ngự Long Sử đều là vì vậy mà tới.
Vả lại, những nữ tử trong Thị tộc có thể được Thần long cung phụng ưu ái, mang thai huyết mạch của nó đều là sự kiêu ngạo của cả gia tộc.
Nữ tử này cũng sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì được Thần long ưu ái.
Còn có một chút là tới từ Hóa Long Trì.
Vào một số thời khắc, Hóa Long Trì có thể sẽ trộn lẫn Tinh huyết của long duệ.
Lúc này, những đứa trẻ vào trong Hóa Long Trì tôi thể thì tỉ lệ tử vong sẽ tăng lên, nhưng cũng có một tỉ lệ nhất định dung nhập long huyết, trở thành Ngự Long Sử.
"Tội nhân Ác Đài, khấu kiến Tộc trưởng Tộc Khương!"