Người dịch: Whistle
Cho đến khi lần này gặp lại, sự rung động của trái tim làm cho nàng khó mà điều khiển được bản thân, hoặc là nói không muốn lại chịu tra tấn trong lòng, cam nguyện như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Thánh nữ không còn, chỉ có Tần Thanh Dung.
"Trăm năm?"
Lông mày đang nhíu chặt của Mạc Cầu đang từ từ giãn ra:
"Trăm năm đã đủ rồi."
"Hả?" Tần Thanh Dung sững sờ, vẻ mặt ngạc nhiên:
"Mạc Cầu, chắc là huynh không biết Tổ đình đại diện cho cái gì."
"Sở dĩ quốc quân của Thương quốc có thể uy áp chư vương, ngoài việc thực lực mạnh mẽ ra thì chỗ mà ông ta dựa vào chính là Tổ đình đã truyền thừa không biết bao nhiêu năm."
"Mà vị Thánh chủ kia. . ."
"Là người có hy vọng đột phá cực hạn của Quỷ Vương trong gần vạn năm qua, cho dù là ở trong Táng Long Thiên này, sợ là cũng chỉ có Long tộc Thập Nhị giai mới có thể đánh ngang tay."
"Cực hạn Quỷ Vương thì cuối cùng vẫn là Quỷ Vương." Mạc Cầu mở miệng, vẻ mặt thành thật:
"Thanh Dung, cho ta thời gian trăm năm, ta nhất định sẽ mang nàng rời khỏi đó."
"Huynh. . ." Tần Thanh Dung ngơ ngác nhìn xem Mạc Cầu, mặc dù vẻ mặt của đối phương rất thành thật, nhưng trong nội tâm nàng cũng chỉ có vẻ không bỏ và lòng chua xót:
"Không cần như vậy."
"Nàng không tin?" Mạc Cầu cười nhạt:
"Vậy ta hỏi nàng, vị Thánh chủ kia đã tiến giai Quỷ Vương bao nhiêu năm rồi?"
"Chuyện này thì không có người nào biết." Tần Thanh Dung lắc đầu:
"Người này cực kỳ thần bí, nhưng vào hai ngàn năm trước, người này đã là Thánh chủ của Tổ đình, đồng thời cũng là sư phụ của quốc quân đương nhiệm của Thương quốc."
"Hai ngàn năm." Mạc Cầu mở miệng:
"Ta tu hành đến nay cũng chỉ mấy trăm năm, xem ra vẫn còn mạnh hơn gã ta không ít."
"Không giống." Tần Thanh Dung thở dài, lập tức ngẩng đầu lê nói:
"Có truy binh của Long tộc chạy đến đây rồi, huynh đi nhanh đi."
Ở trong Âm Ti, Từ Luyện khí đến Nguyên Anh mà chỉ tốn thời gian mấy trăm năm thì tất nhiên là rất nhanh, nhưng sau Quỷ Vương cảnh, mỗi tiến thêm một bước đều muôn vàn khó khăn.
Cuối cùng có khi cả đời cũng sẽ không có tiến bộ.
"Nàng không đi?" Mạc Cầu mở miệng.
Tần Thanh Dung trầm mặc.
Vừa rồi khi nàng lựa chọn động thủ, kiếm quang không đâm về phía Mạc Cầu mà quay ngược đâm về phía đồng bạn thì nàng đã mang lòng quyết tử.
Bỏ chạy được thì lại như thế nào?
Trở về Tổ miếu thì vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Có lẽ chết đã là kết quả tốt nhất, khả năng lớn hơn là sẽ sống không bằng chết.
"Hai con Cửu giai, một con Thập giai."
Mạc Cầu nhìn chằm chằm Tần Thanh Dung, rồi lại quay đầu nhìn về phía chân trời:
"Đây cũng là nhóm Long tộc mạnh nhất ở gần đây, nàng cảm thấy hai người chúng ta liên thủ thì có thể giết được bọn chúng không?"
"Huynh đang đùa gì vậy." Tần Thanh Dung nhíu mày:
"Mạc Cầu, mặc dù huynh đã học được rất nhiều bí pháp, nhưng cũng không phải. . ."
Nàng còn chưa dứt lời thì bỗng nhiên mở to mắt ra.
Đối mặt với long uy mênh mông từ xa ép tới, Mạc Cầu không chỉ không nhượng bộ, lại còn bộc phát Thần niệm, nghịch thế lao đi.
"Oanh!"
Long uy, Thần niệm, cách không va chạm, hư không đột nhiên xuất hiện gợn sóng, khí lãng quét ngang bát phương, một cơn gió lốc có thể nhìn thấy bằng mắt trần xuất hiện.
"Huynh đang làm gì?"
Tần Thanh Dung kinh hãi:
"Đi mau, để ta cuốn lấy bọn chúng!"
"Không cần." Mạc Cầu phất tay, sắc mặt trở nên ngưng trọng:
"Thanh Dung, ta muốn để cho nàng hiểu, ta đã nói là bảo vệ nàng thì tất nhiên là sẽ không nuốt lời, trăm năm cũng chưa chắc là không có khả năng."
"Huynh. . ."
"Coong!"
Nàng còn chưa dứt lời, tiếng đao minh đã vang lên.
Mạc Cầu nhìn chằm chằm Tần Thanh Dung, hư không ở sau lưng đột nhiên nứt toạt, một vệt đao mang bỗng dưng xuất hiện ở chân trời ngoài trăm dặm.
Đao chém xuống, một con Long tộc Cửu giai còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã bị đao quang sắc bén chém thành hai phần.
Diêm La Pháp Thể!
Oanh!
Một tôn thần nhân cao chừng trăm mét, tay cầm cự nhận, mình khoác khôi giáp xuất hiện giữa không trung, đôi mắt lấp lóe u quang, toàn thân bị liệt diễm bao phủ.
Đấu Mẫu Pháp Ấn!
"Oanh!"
"Ầm ầm. . ."
Khí tức cuồng bạo càn quét không kiêng nể gì cả, chỉ là khí tức nở rộ cũng đã khiến cho đất rung núi chuyển.
Diêm La Pháp Thể xuất hiện, tinh khí thần vốn đang tán loạn lập tức ngưng tụ thành lại, khí tức trên người cũng lập tức tăng lên, thiên địa khí cơ ở chung quanh cũng phát sinh thay đổi.
Mạc Cầu thi triển Đấu Mẫu Pháp ấn, lực lượng Thiên Binh từ xa ập tới.
Vô số Thiên binh Phù văn đang vờn quanh người hắn, giống như một tầng khôi giáp vô hình đang bao phủ bên ngoài pháp thể, gia trì và tăng phúc lực lượng.
"Hô. . ."
Mạc Cầu thở phào một ngụm trọc khí.
Lực lượng bỗng nhiên tăng lên, làm cho hắn xuất hiện một loại ảo giác là chỉ dậm chân liền có thể đạp phá hư không, ngưng tụ Thần niệm thì càng thêm linh động và mênh mông.
Mọi thứ trong thiên địa đều nằm trong nhận biết.
Loại cảm giác nắm toàn bộ mọi thứ trong lòng bàn tay này khiến cho người trầm mê.
Phía dưới, con Băng Long thì phân thành hai mảnh vẫn còn đang phát ra những tiếng gầm thét không cam lòng, toàn bộ tinh khí thần liền bị Bách Tịch Đao thôn phệ sạch sẽ.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã hóa thành tro bụi.
Hai con Long tộc ở đối diện ngửa mặt lên trời thét dài, Thần niệm mang theo nỗi bi phẫn, cuồng nộ, túc sát ánh vào trong nhận biết của Mạc Cầu.
"Tê. . ."
Trên mi tâm Pháp thể đột ngột xuất hiện một vết nứt.
Bên trong vết nứt lộ ra một con mắt dọc, mắt dọc lấp lóe u quang, tầng ngoài xuất hiện liệt diễm, nhẹ nhàng chớp động đã làm nổi bật tất cả khí cơ biến hóa ở xung quanh.
Mạc Cầu có thể 'nhìn' thấy.
Mặc dù một con Hỏa long Cửu giai còn lại kia đang gào thét, nhưng trong tiếng thét lại ẩn chứa nỗi sợ hãi, Long khu đong đưa, lặng lẽ trốn sau lưng đồng tộc Thập giai.
Băng Long Cửu giai khó địch nổi một đao, vậy thì nó cũng sẽ như vậy.
Mà con Hỏa long Thập giai kia đang trợ to mắt rồng, Phần Thiên chi hỏa cuồng quyển, Long khu dài tới vài trăm mét giống như một ngọn núi lớn bay tới.
Chỉ là uy thế thôi là đã ép cho sinh linh trong phạm vi trăm dặm này phải run lẩy bẩy.
Đại La Pháp Nhãn lấp lóe.
Mạc Cầu có thể 'nhìn' thấy viên Long châu ở trong cơ thể Hỏa long đang chuyển động với một tốc độ kinh người, tương dung tương thông với Long hồn.
Trong nhục thân khổng lồ như một ngọn núi kia đang cung cấp một lượng lớn tinh nguyên mà cơ thể nhỏ bé của nhân tộc không chịu đựng nỗi.
Thần niệm Long hồn chuyển động.
Long châu, long khu cũng phúc xạ ra một loại ba động huyền diệu nào đó.
Cơn chấn động này làm cho thiên địa nguyên khí rung động, Linh khí ngũ hành rời rạc trong thiên địa cũng vỡ vụn, hội tụ, phát sinh các loại biến hóa.
"Oanh. . ."
Một đoàn hỏa vân bao trùm hơn mười dặm đột nhiên xuất hiện.
Hỏa vân trông như một mảnh, nhưng lại là một quả cầu cực lớn, bên ngoài hỏa cầu phóng ra nhiệt lượng kinh khủng, bên trong thì bao phủ hai con Hỏa long.
Giống như một vầng thái dương đang được treo ở trên không trung, trong phạm vi trăm dặm xung quanh, cây cối cháy hừng hực, băng sơn tan rã, đá núi nhao nhao hóa thành nham tương.
Vô số sinh linh thét lên những tiếng chói tai rồi bị nướng thành thây khô, sau đó liền bốc cháy.
Những ngọn lửa bên dưới cũng làm cho quả cầu bên trên gia tăng thêm uy thế.
Thiên long Thập giai.
Chỉ là ý niệm vừa dâng lên thôi mà đã có được uy năng như vậy rồi, xem chúng sinh làm nhiên liệu, có thể nói là rất kinh khủng!
Sắc mặt Mạc Cầu không hề thay đổi, pháp thể dài đến trăm mét của hắn gần như áp sát tới hỏa cầu, Cực Âm Chân Hỏa vờn quanh người, ngăn cản nhiệt độ cao bên ngoài.
Luận về phẩm giai Chân hỏa thì Bản mệnh Chân hỏa của Hỏa long Thập giai đều chưa sánh được với Cực Âm Chân hỏa, huống chi còn có khống hỏa?
Bất quá,
Hắn cũng không dám khinh thường đối phương.
Nhục thân, Thần niệm, Pháp lực của Long tộc Thập giai có thể nói là rất kinh khủng.
So sánh thì Mạc Cầu đã trải qua Diêm La Pháp Thể, Đấu Mẫu Pháp Ân nhiều phiên gia trì, thật ra luận về lực khống chế thì hắn đã không kém hơn đối phương bao nhiêu, thậm chí ở một số phương diện hắn còn mạnh hơn một chút, nhưng dù sao Mạc Cầu cũng là nhờ vào ngoại lực, không thuận tiện bằng việc vận dụng lực lượng của bản thân.
Đại La Pháp Nhãn có thể nhìn thấy Long tộc Thập giai toàn nhờ vào bản năng để khống chế lực lượng nên cực kỳ thuận hoạt, ý niệm dâng trào, long uy nở rộ.
Không cần bấm niệm pháp quyết, động niệm liền có thể thi triển rất nhiều Thần thông.
Mà hắn thì khác.
Tuy rằng lực lượng rất mạnh, nhưng đa phần đều nhờ ngoại lực, lực khống chế của bản thân lại không đủ, khi thi triển thì sẽ khó tránh khỏi có chút không lưu loát, không khoái.
Nhất là những lực lượng do Đấu Mẫu Pháp Ấn tiếp dẫn tới.
Do bản thân hắn không tu hành Thiên Binh Pháp, cho nên không thể tiếp nhận cỗ lực lượng này một cách hoàn mỹ, chỉ có thể giống như một đứa trẻ cầm cự binh.
Cố gắng vung vẩy.
"Chết!"
Long ngâm chấn thiên, chỉ trong nháy mắt, chân trời liền biến thành màu hồng.
Giống như một ráng mây đỏ lướt qua, mặc dù rất đẹp, nhưng trong ráng mây đỏ lại ẩn chứa lực lượng phần sơn chử hải, chạm vào tất chết.
Lực lượng phô thiên cái địa ập đến, làm cho người muốn tránh cũng không được, muốn né cũng không xong.
"Oanh!"
Mạc Cầu bấm niệm pháp quyết, Thần niệm khẽ động, Cực Âm Chân hỏa đang quấn quanh người lập tức hóa thành thập bát con rồng nghịch thế xông ra.
Cửu Hỏa Thần Long tráo!
Hỏa long gào thét, lấy lực lượng của Chân Hỏa đỉnh tiêm với hồng hà đầy trời, tạo ra một khu vực trống không trong phạm vi vài dặm.