Người dịch: Whistle
Khoảng cách giữa mỗi người đều rất xa, nhưng dường như lại có một sự ăn ý kỳ lạ, cùng nhảy một loại vũ đạo, trong miệng hát cùng một loại ngôn ngữ.
"Du du thương thiên. . ."
"Tứ cực phục uổng. . ."
"Tinh diệu chi chủ, thống ngự bát phương!"
Thái Hạo khép mắt lại, mười ngón bấm niệm pháp quyết, trong miệng mặc niệm pháp chú, hai mắt lập tức trợn trừng, bấm tay chỉ về một màn sáng ở trước mặt.
"Bạch!"
"Ông. . ."
Màn sáng này vốn là do Long tộc dùng long lực hội tụ thành, màn sáng nối liền đất trời, vây giết một phương, nhưng mà hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Vết nứt không lớn, không hề nổi bật chút nào, nhưng nếu như nhìn gần thì lại đủ hơn mười người ra vào.
Mạc Cầu thấy vậy liền chậm rãi gật đầu.
Muốn đối phó với Long tộc trong Táng Long Thiên này thì vẫn là thủ đoạn của Tiên dân Di tộc dễ dùng hơn.
Đổi thành Mạc Cầu thì cũng có thể phá vỡ cấm chế, nhưng lại không nhẹ nhàng như vậy, cũng không thể nào nhanh tới vậy.
"Ngang!"
Chỉ trong một cái chớp mắt.
Một tiếng gào thét tràn ngập phẫn nộ từ chân trời phía xa vang lên, truyền vang tứ phương, còn làm cho gió nổi mây phun, núi rừng lắc lư.
"Tiên dân Di tộc!"
Hỏa long Thập Nhất giai Chúc Viêm ngửa mặt lên trời gào thét:
"Đám tội dân các ngươi lại dám cấu kết với Quỷ vật Âm phủ."
Thấy nó giận dữ như vậy, đám quỷ Mông Sơn, Tâm Kiếm Quận chúa đang hoảng hốt bỏ chạy trước mặt lại tỏ ra vui mừng, vội vàng tăng thêm tốc độ.
Cấm chế trước mặt đã xuất hiện sơ hở, không thể lãng phí thời gian được.
Đợi khi xông ra Cấm chế, cho dù Long tộc Thập Nhất giai có đuổi theo thì bầy quỷ cũng đã chạy tứ tán, chẳng lẽ nó còn có thể đi bắt từng con một hay sao?
"Rống!"
Tâm niệm chuyển động, sau lưng chợt xuất hiện nhiệt độ cao.
Con Long tộc tên Chúc Viêm kia bỗng nhiên gia tốc, miệng rồng mở to rồi phun ra những dòng nham tương cực nóng về phía đám quỷ vật.
Bên trong nham tương ẩn chứa lực lượng Lôi Hỏa, dù có là Âm hồn Quỷ vật, một khi rơi vào bên trong đều sẽ bị nó ma diệt.
Trong nháy mắt.
Đã có mấy con Quỷ vật bị hỏa tương thôn phệ.
Cự long lao tới rất nhanh, một khắc trước, tiếng thét vẫn còn đang ở phía chân trời, một khắc sau thì nhiệt độ cao đã áp sát gần người, bầy quỷ lập tức cảm thấy hoảng loạn.
Lúc này, nếu như bọn chúng có thể đồng tâm hiệp lực, với thực lực của rất nhiều Quỷ Vương ở đây thì chưa chắc không thể đánh lui cự long.
Sau đó tìm cơ hội đào tẩu.
Cho dù không phải toàn bộ quỷ vật có thể rời khỏi phạm vi giam cầm, nhưng cũng có chừng bảy tám phần Quỷ vật sẽ có thể rời đi.
Chẳng qua mỗi con quỷ vật đều có tư tâm, chỉ muốn đối phương câu kéo thời gian để mình đào mệnh, đến phiên bản thân thì lại không cam tâm bỏ mình cứu người.
Trong lúc nhất thời, lại trở thành tử cục.
"Trương Cát!"
Đế Khốc cắn răng gầm nhẹ:
"Ngăn lại hắn!"
Đồng thời nhìn về phía đám quỷ vật kia rống to:
"Các ngươi muốn chết hết ở chỗ này hay sao?"
Ngưu ma Trương Cát vốn đang chạy trốn, nhưng khi nghe vậy liền lập tức sững sờ, đôi mắt phiếm hồng, ông ta đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, hiển hóa ra quỷ thể cao chừng trăm mét, cong người đánh về phía cự long.
"Bách Diện!"
"Vô tướng!"
Đám người Sơn tướng quân, Tâm Kiếm Quận chúa, Dương hầu cũng nhao nhao rống to, ép buộc thuộc hạ của mình động thủ, bọn hắn thì thừa cơ tăng tốc bỏ chạy.
"Rống!"
"Oanh. . ."
Tiếng nổ vang lên ở sau lưng bọn hắn.
Trong tiếng nổ, những luồng khí tức quen thuộc lần lượt hóa thành hư ảo.
Tử trạng của Ngưu ma Trương Cát là thê thảm nhất, ông ta chuyên tu ngạnh công, cũng là người đối mặt trực diện với cự long, nên bị long giác đụng thành vô số mảnh vỡ.
Những con Quỷ vật, nhân tộc tận mắt nhìn thấy uy thế của Long tộc Thập Nhất giai sắc mặt đều trở nên trắng bệch.
"Mạc đạo chủ!"
Khóe mắt Đế Khốc lấp lóe, nhìn về phía Mạc Cầu:
"Ngươi. . ."
"Hô!"
Mạc Cầu hít sâu một hơi, chậm rãi bước ra.
Một bước,
Thân thể cao chừng trăm mét.
Hai bước,
Thân hóa trăm trượng.
"Oanh. . ."
Một cỗ khí cơ ngút trời hiện lên.
Hỏa long tới gần, ngay cả nước mưa đều trở nên nóng hổi, còn có những giọt mưa vì quá nóng mà chuyển thành hơi nước, mây khói mịt mù, trong phạm vi trăm dặm trông như Tiên cảnh.
Sơn tướng quân, Tâm Kiếm Quận chúa, Thừa Thiên hầu và những quỷ vật khác vừa mới thoát khỏi phạm vi giam cầm của Trận pháp, trong lòng còn chưa kịp cao hứng liền phát hiện thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một luồng khí cơ mênh mông.
Luồng khí cơ này khủng bố như một ngọn núi đột ngột mọc lên từ mặt đất, hoành cách một phương, uy áp vô hình làm cho khí tức của bọn hắn trở nên trì trệ.
Xong!
Có lẽ khí tức ở trước mặt không bằng Long tộc Thập Nhất giai ở phía sau, nhưng chênh lệch cũng không xa.
Hơn nữa còn trùng hợp ngăn cản đường đi của bọn hắn, như thể trước sau đều bị chặn đường, trong lúc nhất thời bầy quỷ không khỏi sinh lòng tuyệt vọng.
Cho dù là kẻ thân kinh bách chiến, tim rắn như thép như Mông Sơn thì trong lòng cũng không khỏi xuất hiện tử chí.
"Là đồng bạn."
Giọng nói của Đế Khốc mang theo kích động, hưng phấn còn có chút ít thấp thỏm vang lên:
"Chúng ta đi mau!"
Đế Khốc biết là thực lực của Mạc Cầu không tệ, mặc dù chỉ vừa tiến giai Nguyên Anh không lâu, nhưng chiến lực lại mạnh hơn cùng giai rất nhiều, nhưng y cũng không ngờ là sẽ mạnh như vậy.
Có thể cầm cự được với Long tộc Thập Nhất giai?
Đồng bạn?
Bầy quỷ sững sờ, ánh mắt nhìn về phía Đế Khốc đã trở nên vô cùng cảnh giác.
Gã này. . .
Từ chỗ nào tìm được đồng bạn mạnh như vậy?
Chẳng chắc muốn định ra vương vị trước, có một vị cao thủ như vậy, Tinh huyết trên tay kẻ này chắc chắn sẽ nhiêu hơn các huynh đệ tỷ muội khác.
Trong nhóm người chỉ có Tần Thanh Dung là nhìn về phía Mạc Cầu bằng ánh mắt ngạc nhiên, còn có một chút kinh hỉ nồng đậm.
Một khoảng thời gian không gặp, hắn đã trở nên mạnh hơn rồi.
Nhóm Quỷ vật vượt qua Mạc Cầu, chạy thẳng tới khu rừng ở phía trước.
Trong rừng.
Một luồng khí tức mạnh mẽ bừng bừng phấn chấn nối thành một mảnh, giống như tấm lưới lớn vô hình của Long tộc đang ngo ngoe muốn động.
"Tiên dân Di tộc?"
Ánh mắt Mông Sơn lấp lóe, nhìn về phía Đế Khốc:
"Đây chính là chỗ dựa của ngươi sao?"
"Không sai." Đế Khốc gật đầu:
"Sơn tướng quân, theo ý kiến của tướng quân thì vị trí Lỗ vương kia có thể quyết định trước được chưa?"
Sắc mặt Mông Sơn trở nên âm trầm, vẻ mặt của đám người Tâm Kiếm Quận chúa cũng thay đổi, chỉ có Thừa Thiên Hầu là tỏ ra không cam lòng, gã ta nhìn khắp bốn phía, cắn răng mở miệng nói:
"Đế Khốc, ngươi thực sự nghĩ rằng bọn hắn có thể ngăn được Long tộc sao?"
"Tuy rằng người hồi nãy rất mạnh, nhưng theo ta thấy thì hắn vẫn còn không phải là đối thủ của Long tộc Thập Nhất giai, huống chi sau lưng còn có không ít Long tộc chạy tới."
Lời này vừa ra, những Quỷ vật khác cũng nhao nhao gật đầu.
Đúng là khí tức của Mạc Cầu rất mạnh, nhưng nếu như cẩn thận dò xét thì vẫn thua con Xích Hỏa Thần Long Thập Nhất giai kia rất nhiều.
Hơn nữa, mặc dù Tiên dân Di tộc ở chỗ này không thiếu cao thủ Cửu giai, nhưng Long tộc thì càng nhiều hơn.
Chỉ tính số lượng Tộc Thiên Long ở gần đây thôi, cho dù bọn hắn có hợp lực với Tiên dân Di tộc thì vẫn không phải là đối thủ của Long tộc.
"Cản được hay không thì chưa biết, nhưng ít ra cũng cứu được các ngươi một mạng." Đế Khốc chậm rãi mở miệng, đồng thời ném ra một tấm mộc điêu:
"Chư vị có muốn mình biến thành giống như kẻ này không?"
Mộc điêu rơi xuống đất, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt.
"Tiểu Hạp Tử!"
"Ngươi đã làm gì nó?"
"Đế Khốc, lần vào Táng Long Thiên này chỉ vì thu thập tinh huyết Long tộc, phụ vương đã từng nói là cấm đồng tộc tương tàn."
Đương nhiên.
Nói thì nói như vậy, nhưng chẳng có Quỷ vật nào sẽ tuân thủ cái gọi là 'quy củ' này, bây giờ cũng chỉ lấy lời này ra dọa một chút mà thôi.
"Đừng hiểu lầm." Đế Khốc khoát tay, biểu lộ bất biến:
"Sở dĩ chúng ta bị Long tộc vây ở chỗ này là vì chuyện tốt mà Tiểu Hạp Tử làm, ta đã dùng bí pháp vây khốn quỷ thể của nó, cũng không có giết nó, sau khi trở về phụ vương sẽ tự có kết luận."
"Là nó?" Ánh mắt Mông Sơn nhảy lên, dừng một chút mới nói:
"Lần này bọn ta có thể thoát được một kiếp đúng là nhờ ngươi, giao Tinh huyết trên người ta cho ngươi cũng không thành vấn đề, bất quá. . ."
Mông Sơn ngẩng đầu lên nhìn trời, lặng lẽ mở miệng:
"Chúng ta có thể còn sống rời khỏi chỗ này hay không còn phải xem vận khí."
Bầy quỷ ngẩng đầu, sắc mặt đều âm trầm.
Phía chân trời xa xa, ngoài con Xích Hỏa Thần Long Thập Nhất giai ra thì còn có rất nhiều con Bát giai, Cửu giai, thậm chí là Thập giai đang chạy tới.
Bọn hắn chỉ mới tạm thời an toàn mà thôi.
"Không biết. . ." Tâm Kiếm Quận chúa thấp giọng mở miệng:
"Người này có thể ngăn cản Long tộc Thập Nhất giai được không?"
Chỉ cần có thể ngăn cản Xích Hỏa Thần Long, cho dù sau lưng có truy binh thì cơ hội sống sót của bọn hắn cũng tăng lên rất nhiều.
Nếu như không được. . .
Đối mặt với nhiều Long tộc như vậy cũng chỉ là chuyện chết sớm hay muộn mà thôi!
Nghe vậy.
Trong lòng bầy quỷ trầm xuống.
Mặc dù thực lực của bọn hắn không bằng hai luồng khí tức ở phía trên kia, nhưng bọn hắn cũng đã thấy nhiều biết rộng, có thể nhìn thấy chênh lệch giữa một người một rồng trên kia.
Mạc Cầu tuyệt đối không phải là đối thủ của con rồng kia!
Đang khi nói chuyện.
"Oanh!"
Một người một rồng đã va chạm giữa không trung.
Mạc Cầu thân mặc Minh Vương Giáp, mình khoác Toàn Chân đạo bào, toàn thân bị Thiên binh Phù văn bao phủ, thân cao trăm trượng, đang dùng một đôi tay chặn đứng long giác đột kích.