Người dịch: Whistle
Chưởng thế xoay chuyển, hư không lúc thì sụp đổ, lúc thì khuếch trương, kiếm quang kiếm khí đột kích ở xung quanh cũng bị nó quét sạch sành sanh.
Mạc Cầu ngự sử Bách Tịch Đao, đao quang đen thui, sớm đã không nhìn thấy bóng người, chỉ có đao mang rực rỡ đang không ngừng va chạm với chưởng ảnh.
"Phốc!"
Hai mắt Vương Hoàng co vào, trên ngực đột nhiên xuất hiện một đoạn xương trắng, xương vỡ vụn, một luồng huyền quang màu trắng từ trong đó bắn ra.
Bạch Cốt Sát Chú!
Cùng lúc đó.
Một bức họa xuất hiện ở sau đầu Mạc Cầu, trong bức họa là cảnh tượng mười tám tầng Địa Ngục đang biến hóa liên hồi, cuối cùng một tòa cung khuyết hiện ra.
Trong cung điện, có một pho tượng Thần mờ ảo đang ngồi ngay ngắn.
Thần tượng mở mắt ra nhìn về phía Vương Hoàng.
Uy năng ẩn chứa trong Địa Ngục Đồ đều dung nhập vào trong đôi mắt của tượng thần, hóa thành một vệt thần niệm mà mắt thường khó phân biệt được đánh về phía đối thủ.
Sất Niệm Chân lôi!
"Oanh!"
"Răng rắc. . ."
Mạc Cầu, Vương Hoàng đồng thời rút lui.
Thiên Binh Phù Văn trên người Mạc Cầu đang điên cuồng run rẩy, Minh Vương Giáp trước ngực cũng bị lõm vào trong, cũng không đã gãy mất bao nhiêu chiếc xương.
Vương Hoàng cũng không chịu nổi.
Địa Ngục Đồ phá bốn quan toàn lực thôi phát Sất Niệm Chân Lôi, cho dù là Quỷ Vương hậu kỳ thì không kịp lấy lại tinh thần trong lúc nhất thời
"Li!"
Chân trời bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu to.
Tiếng kêu to thông thấu này lập tức truyền khắp ngàn dặm.
Chỉ thấy một con Tam Túc Kim Ô xuất hiện trên hư không, Kim Ô giương cánh chừng trăm trượng, hai cánh hợp lại, hóa thành một ngọn lửa lao thẳng tới đầu Vương Hoàng.
Thuần Dương cung, Thái chân nhân.
Kim Ô Chân Hỏa Quyết phá bốn quan!
Sau khi nhận được truyền thừa mà tiên dân Di tộc lưu lại, Thái chân nhân hậu tích bạc phát, chỉ dùng một năm đã công phá Tứ quan.
Uy năng mạnh mẽ bắt đầu xé rách quỷ thể của Vương Hoàng.
Không giống với Cực Âm Chân hỏa của Mạc Cầu, Kim Ô Chân hỏa đã bỏ qua những đặc tính khác của ngọn lửa, chỉ để lại một đặc tính duy nhất là nhiệt độ.
Đơn điệu, nhưng cũng đại biểu cho cực hạn.
Cùng lúc đó.
Một cây cốt bổng màu trắng xuất hiện ở sau lưng Vương Hoàng, Mã Diện Quỷ Vương cũng đang ẩn thân ở phụ cận, thấy thế liền cười gằn một tiếng, vung côn đánh ra ngoài.
"Bành!"
Một côn này của y nhìn thì không hề thu hút.
Nhưng quỷ dị là, quỷ thể của Vương Hoàng dù có bị Kim Ô Chân hỏa đốt cháy cũng không vỡ ra lại lập tức chia năm xẻ bảy, giống như được ghép lại từ những mảnh gốm sứ vậy.
Trong nháy mắt đã làm cho Vương Hoàng bị trọng thương.
Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại.
Tục truyền truyền thừa của Mã Diện Quỷ Vương cực kỳ cao minh, dường như có liên quan đến một vị đại năng nào đó từ thời thượng cổ, bây giờ xem ra đây cũng không phải là giả.
"A!"
Vương Hoàng luân phiên gặp khó, không khỏi gầm lên, khí tức trên người giống như núi lửa phun trào, trong nháy mắt đã tăng vọt, thậm chí bao phủ xung quanh.
Kim Ô, Mã Diện đều bị định trệ tại chỗ.
Ngược lại thì người bị thương nặng là Vương Hoàng lại có thể động đậy, hai tay tách ra, vươn về phía một người một quỷ.
Nguy!
Hai mắt Mạc Cầu giật giật, không kịp nghĩ nhiều, cơ thể lại lao lên trước, hai vệt đao quang một đen một vàng đan xen chém về phía phụ cận Kim Ô.
Địa Tàng Bản Nguyện Đao, Thập Phương Sát giới.
Về phần Mã Diện Quỷ Vương. . .
Đương nhiên là hắn sẽ không lo được nhiều như vậy.
Quả nhiên, dưới đao quang uy hiếp, bàn tay Vương Hoàng vốn đang thò về phía Kim Ô đột nhiên co rụt lại, hai tay hợp lại, bóp chặt Mã Diện.
"Cứu. . ."
"Bành!"
Tiếng kêu cứu còn chưa truyền đến đã im bặt.
Mã Diện Quỷ Vương không kịp bỏ chạy đã bị Vương Hoàng xé rách quỷ thể, gã còn há miệng lớn ra rồi điên cuồng thôn phệ Âm khí trên người y.
Sau khi được Âm khí của Mã Diện tẩm bổ, quỷ thể đã sụp đổ của Vương Hoàng lại mơ hồ có dấu hiệu khép lại.
"Tiền bối!"
Sắc mặt Mạc Cầu phát lạnh, vội vã rống to:
"Còn không xuất thủ!"
Bên phía hắn đã toàn lực ứng phó, nhưng lại không thể đánh đổ được đối phương, ngược lại còn sắp gặp được nguy hiểm.
"Không vội, không vội." Tiếng nói ung dung của Ung Tuyết Thiên quỷ truyền đến, quỷ thể khổng lồ cũng xuất hiện trong kiếm trận:
"Hôm nay, Vương điện chủ khó thoát tai kiếp!"
Nói xong liền gật đầu với Vương Hoàng:
"Vương điện chủ, lại gặp mặt."
"Là ngươi!" Thân thể Vương Hoàng cứng đờ, hai mắt nhìn chằm chằm Ung Tuyết Thiên quỷ, tầm mắt chuyển động, đảo qua đám người Mạc Cầu:
"Là các ngươi!"
Cuối cùng.
Ông ta nhìn về phía Tần Thanh Dung, sự phẫn hận trong mắt giống như thực chất:
"Ngươi dám phản bội Thánh Chủ?"
"Thánh nữ!"
Vương Hoàng gầm nhẹ:
"Ngươi là vì Thánh Chủ mà sinh, nhiều năm qua đều nhận ân đức của Tổ đình, được rất nhiều trưởng bối cảm mến vun trồng, có vô số Linh vật uẩn thể, mới có ngươi của ngày hôm nay."
"Hiện giờ, ngươi lại dám phản bội Thánh Chủ, Tổ đình?"
Hiển nhiên là ông ta cũng hiểu rõ Tần Thanh Dung, trong lời nói không có uy hiếp, chỉ có chất vấn, đồng thời còn có sự không hiểu cùng cực.
Từ nhỏ thì Thánh đã ở trong Tổ đình, đăm chiêu suy nghĩ đều do người khác dạy bảo, lẽ ra không thể nào phản bội Thánh Chủ mới đúng.
Cũng chính vì vậy nên gã mới không hề đề phòng mình bị tập kích.
Lại nói.
Phản bội Thánh Chủ, Tổ đình thì có chỗ tốt gì với Thánh nữ?
Đúng là Thần Thai Diệu Tàng là công pháp làm áo cưới cho người khác, nhưng cũng sẽ không tổn hại đến tính mạng, sau này còn có thể được làm Thánh Mẫu trên danh nghĩa của Tổ đình.
Mặc dù không có Pháp lực, nhưng cũng có vô tận uy nghi.
Vả lại lấy thủ đoạn thông thiên triệt địa của Thánh Chủ thì chưa chắc không thể tái tạo quỷ thể cho nàng, lại chứng đại đạo, Vương Hoàng trăm mối vẫn không có cách giải.
Đôi mắt đẹp của Tần Thanh Dung chớp động, nhìn về phía Mạc Cầu ở bên cạnh, ung dung mở miệng:
"Tức đắc nhất nhân tương hứa, đương tẫn nhất sinh thiên ái."
"Những món quá mà Tổ đình ban tặng, sự hậu ái của Thánh Chủ, Thanh Dung xác thực cảm thấy hổ thẹn về những chuyện mà mình đang làm, bất quá nếu như tiền bối muốn dùng những lời này trói buộc vãn bối thì sợ là không được."
Nàng nhẹ nhàng giơ trường kiếm, kiếm quang ngang nhiên sắc bén, ánh mắt bách chiết bất khuất:
"Vả lại Thánh Chủ cũng từng nói, trên thế gian này, người sinh ta, người hộ ta, người thương ta đều không thể thay đổi được lòng ta, nếu như dám cản ở trước mặt ta thì cũng có thể một kiếm giết chết."
"Thanh Dung nhớ rất kỹ lời nyaf."
"Vô sỉ!"
Vương Hoàng gầm thét:
"Chủ thượng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Cần gì phải ăn nói cao thượng như vậy." Mạc Cầu lắc đầu:
"Các ngươi toàn lực giúp đỡ Thanh Dung cũng chỉ vì nàng có thể giúp chủ nhân của các ngươi mà thôi, đáng tiếc là duyên phận giữa ta và Thanh Dung càng lớn hơn."
Duyên phận tam thế há lại là chuyện hời hợt.
"Về phần Thánh Chủ. . ."
"Ngày khác Mạc mỗ sẽ tự đi gặp mặt."
"Đã nói xong hết rồi chứ?" Ung Tuyết Thiên quỷ cười gằn:
"Vương Hoàng, ngươi hãy từ bỏ ý niệm đào mệnh này đi, cho dù có cho ngươi thêm một ngày để khôi phục thì ngươi cũng đừng hòng thoát được khỏi nơi này."
Đáp lại lão ta là một bàn tay che khuất bầu trời.
Diêm Ma thủ xoay tròn, Kiếm khí xung quanh đột nhiên trì trệ, thậm chí còn bị dẫn dắt đại thủ dẫn dắt đánh về phía Ung Tuyết Thiên quỷ, hư không cũng vì đó mà trở nên vặn vẹo.
"Hắc. . ."
Ung Tuyết Thiên quỷ thấy thế liền cười lạnh, vung vẩy Thất Phi đao ra làm bảy rồi chém về phía quỷ thể khổng lồ của Vương Hoàng theo các hướng khác nhau.
Hai vị Quỷ Vương hậu kỳ va chạm trực diện.
"Oanh. . ."
Một đoàn hư không vặn vẹo xuất hiện trong Bắc Đấu Thất Sát Kiếm trận, uy thế kinh khủng đến mức dù cho là Kiếm trận cũng khó có thể áp chế toàn bộ.
"Hừm!"
Phượng Linh tiên cô, người điều khiển trận pháp, không nhịn được phải kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể run rẩy, lập tức lấy từ trên người ra một viên bảo đan ăn vào.
Đối với Phượng Linh tiên cô thì chuyện đồng thời áp chế hai vị Quỷ Vương hậu kỳ cũng không dễ dàng gì.
Mạc Cầu tiến lên một bước, mi tâm nứt ra, Đại La pháp nhãn chuyển động yếu ớt, con mắt đặc biệt này có thể giúp hắn quan sát được toàn bộ chiến trường.
Cho dù là nhất cử nhất động của Quỷ Vương hậu kỳ cũng có thể nhìn được rõ ràng.
Nhanh!
Động tác của hai con quỷ vật này nhanh đến lạ thường, gần như chỉ trong một giây lát liền có thể vung vẩy binh khí trong tay chém ra trăm ngàn lần, hơn nữa mỗi lần đều rất chính xác.
Hung ác!
Trong thân thể cao trăm trượng kia ẩn chứa lực lượng kinh khủng nhường nào?
Bạt núi nứt biển cũng chỉ là chuyện bình thường, lần này toàn lực hành động, lại có thể không gây ra một chút tiếng gió nào, một chiêu một thức đều là hung ác quyết tuyệt.
Chuẩn!
Tốc độ cực hạn, Võ kỹ tinh chuẩn, tinh khí thần và thân tâm ý đều dung hợp lại.
Đao pháp và chưởng pháp đụng vào nhau, vô thanh vô tức nhưng lại làm cho người xem phải hoảng sợ run rẩy, hốc mắt Mạc Cầu còn vô thức run rẩy.
Thanh Bách Tịch đao bên hông càng không gió tự rung.
Hai con Quỷ vật va vào nhau, trông không hề có chút mỹ quan nào, giống như Võ giả phàm tục đang chém giết vậy, nhưng sự tinh diệu trong đó lại làm cho người nhìn phải than thở.
Hai con quỷ vật này đều là những Tông sư trong việc kết hợp lực lượng vận chuyển với võ kỹ của bản thân.
Không giống với Mạc Cầu.
Bọn họ không chỉ có thể chưởng khống lực lượng của bản thân một cách chính xác, mà còn có thể nắm chắc bản thân sở học, mặc dù khó có thể đột phá cực hạn, nhưng lại càng vững chắc hơn.
Điều này làm cho động tác của bọn hắn sẽ không xảy ra sai lầm.
Cho dù là trong chớp mắt đã va chạm trăm ngàn lần thì mỗi một kích cũng có thể chém chính xác lên người đối phương.