Mạc Cầu Tiên Duyên (Dịch Full)

Chương 880 - Chương 880. Vân Lôi Lão Ma

Chương 880. Vân Lôi Lão Ma Chương 880. Vân Lôi Lão Ma


Người dịch: Whistle

"Thứ gì?"

Trư Cùng giật mình một cái, nhưng cũng không bởi vì vậy mà dừng lại, Cửu Xỉ Đinh Ba vung vẩy giữa không trung, một vệt huyền quang tối tăm mờ mịt lao thẳng tới.

Vầng sáng không lớn, nhưng lại nặng tựa sơn loan.

Áp lực kinh khủng làm cho ngọn núi bên dưới lặng lẽ lõm xuống, cũng làm cho thân thể của Tâm Kiếm Quận chúa cứng đờ, khó mà động đậy.

Nguy rồi!

Rất rõ ràng, dù là đang đối mặt với một con chó trắng trông vô hại kia thì Trư Cùng cũng không dám chủ quan, vừa ra tay liền toàn lực ứng phó, lấy thế đè người.

"Ngô. . ."

Ánh mắt của con bạch khuyển chớp động, đối mặt với huyền quang đột kích, nó chỉ nhẹ nhàng giơ chân trước lên điểm nhẹ.

"Oanh!"

Chỉ một cái nháy mắt.

Trong cảm giác của Tâm Kiếm Quận chúa, vùng hư không ở sau lưng đột nhiên sụp đổ, Ngũ hành vỡ vụn, một lực lượng Âm dương tuôn trào không kiêng nể gì cả.

Chỉ trong một cái chớp mắt, huyền quang đột kích đã đột nhiên bị vỡ nát.

Sắc mặt Trư Cùng đại biến, vội vã lui lại, trong miệng còn hét lớn:

"Ngươi là ai?"

Bạch khuyển khẽ nhếch miệng chó lên rồi trả lời.

"Gâu!"

Tiếng kêu nhẹ nhàng này lại làm cho mấy con Quỷ vật ở đây cuồng loạn trong lòng, lập tức nhìn về phía kia hư không tràn đầy vết nứt kia bằng vẻ mặt không thể tin nổi.

Tiếng sửa vừa nãy. . .

Đã làm cho hư không vỡ nát!

Sao có thể?

Bạch khuyển đang cuộn mình ở trên vai trái của Tâm Kiếm Quận chúa, cho nên nàng có thể cảm nhận được rõ ràng hơn.

Trong nháy mắt mà bạch khuyển mở miệng phát ra tiếng kêu đó, một cơn chấn động vô hình lập tức tuôn ra, những nơi nó đi qua, vạn vật đều tan vỡ.

Hư không vỡ vụn chỉ là hình dạng bên ngoài mà thôi.

Thật ra là toàn bộ mọi thứ đều đã bị chấn thành phấn vụn!

Đây là pháp môn gì?

Không!

Chắc là Bản mệnh Thần thông!

Bản mệnh Thần thông khủng bố như vậy, con chó trắng này mang huyết mạch gì?

Mặc dù nàng cũng nghe nói là thực lực của Hộ pháp Thần Thú Toàn Chân đạo cũng không sau, nhưng hình như là sẽ không mạnh đến mức khủng bố như vậy?

Trong hư không xuất hiện vô số vết nứt trông như một tấm gương vậy, mặc dù nó đang nhanh chóng khôi phục lại dưới tác dụng của quy tắc thiên địa, nhưng vết nứt cũng đang tràn lan về phía trước.

Tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lan đến gần Trư Cùng.

"Răng rắc răng rắc. . ."

Cửu Xỉ Đinh Ba chính là một món quỷ khí đỉnh tiêm, cứng rắn không gì sánh được, nhưng ở trước mặt vết nứt hư không thì lại trở nên mềm mại như một trang giấy, dễ dàng liền bị đứt gãy.

Quỷ khí cứng rắn mà còn như vậy, quỷ thể tuy mạnh, nhưng cũng khó thoát một kiếp.

Trư Cùng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nhìn xem vết nứt đang lan tràn đến gần, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

"Bạch!"

Một vệt huyền quang xuất hiện ở trước mặt gã ta.

Vầng sáng nổ tung giữa không trung, hóa thành vô số tia lôi quang màu tím mảnh như tơ tàm, lôi quang lấy thế sét đánh không kịp bưng tai khuếch trương về phía trước.

Ở trước mặt lôi quang, hư không vỡ nát cũng bất đắc dĩ phải dừng lại, lôi quang dọc theo vết nứt hư không nghịch thế vọt tới.

Chỉ trong thoáng chốc.

Chân trời tràn đầy tử sắc, lôi đình điên cuồng khuếch trương trông như một tấm lưới lớn, giống như cành cây đang sinh trưởng, chỉ trong chớp mắt đã trải rộng toàn bộ chân trời.

"Đi!"

Hai mắt bạch khuyển co rụt lại, trong miệng quát khẽ một tiếng, mang theo Tâm Kiếm Quận chúa lùi lại gần trăm dặm.

Một bên khác.

Mông Sơn và Trư Cùng cũng đang nhanh chóng lùi lại, vừa tránh đi vết nứt hư không, vừa phải né lôi quang màu tím lan tràn.

"Tiền bối."

Trên mặt Trư Cùng tái nhợt, thật lâu sau mới thở phào nhẹ nhõm, khom người thi lễ với một đạo quỷ ảnh với phía xa:

"Đa tạ ngài xuất thủ tương trợ."

"Ừm."

Quỷ ảnh chậm rãi gật đầu, dậm chân tới gần.

Minh Nguyệt quỷ cảnh.

Khi nhìn thấy cảnh này, Đế Khốc liền chau mày, vẻ mặt kinh ngạc:

"Vân Lôi Lão Ma, thì ra đây chính là người mà Sở huynh ỷ vào."

Quỷ Vương hậu kỳ, cho dù là ở trong toàn bộ Thương quốc thì cũng là nhân vật hiếm thấy, đa số đều có quan hệ với Tổ đình và hoàng thất, mặc dù trong các Đại vương cảnh cũng có, nhưng đa phần đều chỉ nghe lệnh không nghe tuyên.

Trên danh nghĩa là thuộc hạ, nhưng nếu như muốn thực sự chỉ huy những nhân vật như vậy thì đã khó lại càng khó.

Đặc biệt là thời gian kế vị của Chiêu vương cũng không dài, còn là vãn bối của Vân Lôi Lão Ma, vậy mà lại có thể sai khiến được lão ta, thật sự là nằm ngoài dự kiến của Đế Khốc.

Chiêu vương cười không nói.

"Thực lực của Vân Lôi Lão Ma đúng là bất phàm."

Đế Khốc nhìn Chiêu Vương một chút, kiềm nén sự kinh ngạc trong lòng, lạnh nhạt mở miệng:

"Chẳng qua chỉ có vậy mà muốn đánh bại Mạc đạo chủ thì sợ là không đủ."

Y có thể thiết lập quan hệ với Toàn Chân Đạo chủ Mạc Cầu, đối phương có biện pháp đạt thành hiệp nghị với Vân Lôi Lão Ma cũng là chuyện không ngoài ý muốn.

Chẳng qua. . .

Đế Khốc có thể khẳng định.

Quan hệ giữa Chiêu vương và Vân Lôi Lão Ma chắc chắn sẽ không hài hòa như vẻ bề ngoài.

Kỳ thực quan hệ của y và Mạc Cầu cũng giống vậy, để nhận được sự duy trì của đối phương, y khó tránh khỏi sẽ phải lựa chọn lấy hay bỏ, thậm chí là tự giác nhượng bộ.

"Đại danh Mạc đạo chủ của Toàn Chân Đạo thì Sở mỗ cũng đã từng được nghe." Chiêu vương chậm rãi mở miệng:

"Có thể giúp ngươi nhất cử đắc thắng ở trong Táng Long Thiên, còn giết chết con ta, lại thanh toán luôn cả hai vị đại cao thủ là Vương điện chủ và Ung Tuyết Thiên quỷ, đúng là rất cao minh."

"Bất quá. . ."

"Thủ đoạn, tâm kế tuy bất phàm, nhưng khi đối mặt với thực lực chân chính thì sẽ chẳng có tác dụng gì."

Ánh mắt Đế Khốc nhúc nhích.

Rất hiển nhiên, Chiêu vương đã sớm được nghe nói những chuyện mà Mạc Cầu đã làm, cũng đã có đánh giá về thực lực của hắn, Quỷ Vương Trung giai đã không phải là đối thủ của Mạc Cầu.

Nhưng khi hắn xuất thủ chém giết Quỷ Vương hậu kỳ thì đều mượn nhờ ngoại lực.

Luận về năng lực chân chính thì Mạc Cầu tuyệt đối không phải là đối thủ của Quỷ Vương hậu kỳ.

Mà muốn chạy trốn. . .

Trong chư giới, luận đến độn pháp, đa phần đều lấy lôi độn vi tôn, độn pháp của Vân Lôi Lão Ma nhanh đến mức nào thì chỉ cần nghĩ là biết, muốn trốn cũng trốn không được.

"A. . ."

Đế Khốc nghĩ nghĩ, cười khẽ mở miệng:

"Chỉ hi vọng như thế!"

Đối với tình huống mà Mạc Cầu gặp phải, y cũng chẳng thèm quan tâm lắm.

. . .

Trong chiến trường.

Vân Lôi Lão Ma dậm chân mà tới.

Lão quỷ này có một mái tóc dài màu tím, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, hai mắt lấp lóe lam quang quỷ dị, quanh người bị những tia chớp vô hình bao phủ.

Tâm Kiếm Quận Chúa chỉ đứng từ xa nhìn vào thì đã cảm thấy trong lòng run lên, quỷ thể run rẩy, nàng có cảm giác như đã không thể được âm khí trên người.

Phải biết.

Nàng chính là Quỷ Vương, quỷ thể ngưng thực, mà cũng như vậy?

Thật mạnh!

"Mạc Cầu!"

Vân Lôi Lão Ma khàn giọng nói, tiếng nói giống như tiếng chiêng, mỗi một âm tiết đều làm cho tia chớp xung quanh chập trùng, sóng ngầm phun trào:

"Ra đi!"

"Vân Lôi Quỷ Vương?"

Một giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp vang lên, hư không ở nơi xa dập dờn giống như mặt nước, tóc xám áo đen, eo buộc trường đao Mạc Cầu chậm rãi bước ra:

"Không ngờ là các hạ lại tới Lỗ vương quỷ cảnh."

"Lỗ vương quỷ cảnh?" Vân Lôi Lão Ma cúi đầu nở nụ cười:

"Qua một thời gian ngắn nữa thì làm gì còn có Lỗ vương quỷ cảnh?"

"Mạc đạo chủ, trên dương thế có một câu tục ngữ rất hay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi cần gì phải buộc chung một chỗ với Đế Khốc tiểu nhi kia chứ?"

"Giúp Chiêu vương xâm chiếm Lỗ vương cảnh thì cũng có thể bảo vệ Toàn Chân đạo của các ngươi an gối không lo!"

"Nhiều lời vô ích." Mạc Cầu nhẹ nhàng lắc đầu, mặt không biểu tình rút Bách Tịch đao ra chỉ về phía đối phương:

"Xin chỉ giáo!"

"Hả?"

Vân Lôi Lão Ma nhướng mày một cái, sắc mặt hơi trầm xuống:

"Muốn chết!"

Chỉ trong một cái chớp mắt.

Cảnh tượng bên trong đại trận Hồi Quang Phản Ảnh của Minh Nguyệt quỷ cảnh đột nhiên sụp đổ, cảnh tượng bên trong hỗn loạn tưng bừng, khó mà phân biệt được tình hình.

Không biết từ lúc nào, trên bầu trời đã tràn đầy tia chớp.

Lôi quang tụ tán bất định, bao trùm ngàn dặm, ngẩng đầu nhìn lên, điện quang hội tụ thành mây, tiêu tán thành sương mù, trong sự lộng lẫy lại ẩn chứa vô tận sát cơ.

Vân Lôi Lão Ma đứng chắp tay ở trên trời.

Tia chớp đan xen vào nhau, hóa thành một chiếc áo choàng đang bay phấp phới ở sau lưng lão ta, trong đôi mắt có lôi quang lấp lóe, mái tóc dài bồng bềnh như tia chớp.

Trông như một vị Thần chưởng khống lôi đình.

Lão ta nhìn Mạc Cầu, ý niệm khẽ động, một cơn ba động vô hình lập tức khuếch trương, toàn bộ tia chớp trong phạm vi ngàn dặm đều nằm trong cảm nhận của lão.

"Đôm đốp!"

"Oanh. . ."

Những vệt lôi quang nhảy nhót giống như vật sống đột ngột xuất hiện ở bên cạnh Mạc Cầu, hội tụ thành hình, sau đó giương nanh múa vuốt hung hăng đánh tới.

Lôi quang nhỏ như dây tóc, nhưng uy lực lại cực kỳ khủng bố. .

Sợ là ngay cả một ngọn núi lớn cũng sẽ lập tức bị nó đánh vỡ ngay khi vừa chạm vào.

Vân Lôi Lão Ma sống ở trong thiên lôi, một nửa là Quỷ vật, một nửa là tiên thiên sinh linh, trời sinh liền có năng lực khống chế tia sét, thực lực cường hãn.

Chỉ cần động niệm là nơi mà Mạc Cầu đang đứng đã bị những tia sét bao phủ.

Lôi quang lao tới rất nhanh, cơ hồ siêu việt Thần niệm nhận biết, còn có một lực lượng chí cương chí dương, trùng hợp là khắc tinh của toàn bộ những thứ thuộc âm.

Tuy rằng Mạc Cầu là người sống, nhưng pháp môn mà hắn tu luyện lại thuộc âm, lúc này hắn liền cảm thấy vận chuyển khí tức của mình đã có một chút chậm chạp.

Bình Luận (0)
Comment