Người dịch: Whistle
"Tiểu quỷ!"
Trư Cùng từ trong dãy núi bước ra, thịt mỡ trên người run rẩy, cơ thể nhanh chóng bành trướng, thoáng cái đã lớn hơn trăm trượng, gã cười gằn một tiếng, cầm bồ cào đánh tới:
"Nhận lấy cái chết!"
Đối tại một quỷ ở cùng thế hệ với tiền nhiệm Lỗ vương như Trư Cùng mà nói, không chỉ đám quỷ Mông Sơn, cho dù là Chiêu vương, Lỗ vương đương nhiệm cũng đều là vãn bối của gã ta.
Bất quá.
Thực lực mạnh hay yếu lại chẳng có quan hệ gì với tuổi thọ dài hay ngắn.
Mông Sơn không rên một tiếng cầm đao nghênh tiếp, Trảm Quỷ Đao hóa thành một tia ô quang, tia sáng còn chưa chém xuống thì ngọn núi lớn trước mặt đã xuất hiện một vết nứt.
"Đinh đương đương. . ."
Cửu Xỉ Đinh Ba va chạm với Trảm Quỷ đao ở giữa không trung rồi đột nhiên rút về, trăm ngàn đạo hư ảnh như ong vỡ tổ đánh tới.
Mỗi một kích đều có thể xới tung phạm vi gần một dặm.
Mặc dù động tác của gã trông như một người nông dân đang cày ruộng, nhưng uy thế rất mạnh, thanh thế cực lớn, bầy quỷ ở đây nhìn thấy đều cũng phải biến sắc.
"Bành!"
Quỷ thể của Mông Sơn run rẩy, không nhịn được phải né tránh phong mang, rút lui mấy bước.
Dù sao thì nội tình của cao thủ Quỷ Vương Trung giai của thế hệ trước cũng thâm hậu hơn, cho dù là truyền thừa hơi kém, nhưng kinh nghiệm mấy ngàn năm này cũng đủ để đền bù khuyết điểm này.
"Cùng nhau động thủ!"
Thấy vậy, Tâm Kiếm Quận chúa bèn lên tiếng rồi cùng với vài vị Quỷ Vương hợp lực cùng nhau nhào tới.
Lúc bình thường thì bọn hắn chắc chắn không phải là đối thủ với Quỷ Vương Trung giai Trư Cùng.
Nhưng hiện nay có Mông Sơn ở trước mặt ngăn cản, chia sẻ đại bộ phận áp lực, nên khi động thủ liền không có nỗi lo về sau, có thể toàn lực hành động.
Trư Cùng tuy mạnh, nhưng cũng không thể nào địch lại nhiều cao thủ có cấp bậc Quỷ Vương như vậy.
Nhất là Tâm Kiếm Quận chúa, kiếm quang mê ly, hoặc tâm, cực kỳ tinh diệu, chỉ cần hơi không cẩn thận liền bị ép vào hiểm tượng hoàn sinh.
Phía bên này, bầy quỷ Mông Sơn chiếm thế thượng phong.
Nhưng phía dưới thì ngược lại.
Hơn mười vị Quỷ vật đầu heo gào thét đánh tới, trong tay vung vẩy đinh ba, cự phủ, đồng chùy, nhưng phàm là va chạm thì không có quỷ có thể đỡ nổi một hiệp.
Mông Sơn mang theo hai ba trăm con Quỷ vật mai phục ở phụ cận, trong này cũng không thiếu cao thủ, nhưng đối mặt với đám quỷ vật đầu heo đang mạnh mẽ đâm tới kia lại bị đánh cho sụp đổ một cách dễ dàng.
Mỗi một con Quỷ vật đầu heo đều có lực lượng vô cùng lớn, da thô thịt thô.
Cho dù có bị Quỷ vật đánh trúng thì đa phần cũng không đau không ngứa, ngược lại, nếu như quỷ vật bị binh khí của bọn chúng đánh trúng thì không chết cũng bị thương.
"Rống!"
Một con Quỷ vật đầu heo há miệng lớn ra rồi đột nhiên cắn tới, trực tiếp nuốt luôn một con Quỷ vật vào trong miệng.
Những chiếc của nó răng giống như răng cưa vậy, nhai đi nhai lại mấy lần, con Quỷ vật ở trong miệng liền bị nhai thành thịt nát rồi nuốt vào trong bụng.
Vết máu màu đen chảy xuôi bên miệng càng làm cho bộ dạng của nó trở nên dữ tợn hơn.
Những con Quỷ vật đầu heo này đều được Trư Cùng dạy dỗ cẩn thận, cùng giai hiếm có địch thủ, đặc biệt là lực phòng ngự kinh người.
Chỉ vừa lao mạnh lên là chiến cuộc dường như đã được định đoạt.
Phía trên.
Hai vị Quỷ Vương dừng tay lại.
Có không ít Quỷ vật ở bên dưới là tâm phúc của bọn hắn, khi nhìn thấy cảnh này thì trong lòng khó tránh khỏi có phần xúc động.
"Mặc kệ bọn chúng." Tâm Kiếm Quận chúa hừ lạnh:
"Giải quyết Trư Cùng xong thì đám đầu heo còn lại sẽ chẳng là cái thá gì, đừng có phân tâm."
"Vâng!"
Nhị quỷ cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng biết rõ đại giới khi làm trái lệnh, chỉ đành an định tâm thần, tiếp tục lao về phía Trư Cùng với mong muốn mau chóng giải quyết đối thủ.
Bầy quỷ không biết là.
Nhất cử nhất động của bọn hắn đều bị hai vị Vương gia ở phía xa nhìn thấy hết.
Minh Nguyệt quỷ cảnh.
Trong hư không sóng nước dập dờn, cảnh sắc biến đổi bên trong rõ ràng là chiến trường mà Mông Sơn, Trư Cùng và bầy quỷ đang chém giết, hiển thị đầy đủ chi tiết không thiếu thứ gì.
"Thật là không ngờ." Đế Khốc giống như cười mà không phải cười nhìn về phía Minh Nguyệt Quỷ Vương:
"Chỗ này của Minh Nguyệt lại có diệu pháp như vậy, cho dù là ở cách xa mấy vạn dặm cũng đều có thể nhìn thấy nhất thanh nhị sở, thậm chí còn có thể dòm ngó được cả cao thủ Quỷ Vương."
Minh Nguyệt Quỷ Vương hơi biến sắc, vô thức cúi đầu:
"Không dám nhận vương gia tán dương, trận pháp này tiêu hao quá lớn, thiếp thân cũng không dám khinh động, vả lại nếu như không cần thiết thì sẽ không vận dụng."
"Thật sao?" Đế Khốc từ chối cho ý kiến.
Đối với chủ nhân của Vương cảnh mà nói, một trận pháp như vậy, bất luận là có vận dụng hay không cũng là một đại cấm kị.
Bất quá Minh Nguyệt Quỷ Vương đã âm thầm cấu kết với Chiêu vương, lại còn là dẫn dụ y tới đây, phạm thêm một tội cũng chẳng tính là gì?
Đế Khốc cười lạnh trong lòng, sát cơ trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất.
Tiện quỷ!
Đáng chết!
Nghĩ vậy, Đế Khốc lại mặt không đổi sắc, lạnh nhạt mở miệng:
"Thực lực của Trư Cùng quả thật không sai, đáng tiếc là hai vị huynh muội này của ta liên thủ là có thể ổn chiếm thượng phong, sợ là Sở huynh đã thất sách rồi."
"Không vội." Chiêu vương cười nhạt:
"Hiện giờ kết luận như vậy vẫn còn sớm."
Dường như là có dự phán, Chiêu Vương vừa dứt lời, tình huống trong chiến cuộc bỗng nhiên phát sinh biến hóa.
. . .
"Hả?"
Tâm Kiếm Quận chúa đang ngự kiếm lấp lóe thì mi tâm bỗng nhiên giật giật, giống như là đã phát hiện ra chuyện gì đó, cơ thể đột nhiên biến mất tại chỗ.
Mà vị Quỷ vương ở sau lưng thì lại không có cảm giác mạnh như vậy.
Cắm đầu đụng vào trong hư không.
"Phốc!"
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một thanh trát đao(dao cầu) vô hình, vị Quỷ Vương kia còn chưa kịp hoàn hồn thì quỷ thể đã bị phân ra làm hai, máu đen cuồng phún.
Trát đao không chỉ chém có một lần.
Mà là vô số lần.
"Phốc phốc!"
Tiếng xé rách không ngừng vang lên, chỉ trong nháy mắt, vị Quỷ vương kia đã biến thành thịt vụn.
"Ai?"
"Xảy ra chuyện gì?"
"Cẩn thận!"
Biến hóa đột ngột này làm cho đám quỷ vật sắc mặt đại biến, bao gồm cả Mông Sơn, bọn hắn không kịp nghĩ nhiều, mau chóng lui lại.
"Hắc hắc. . ."
Trư Cùng đã sớm biết được chuyện này, cho nên gã ta lập tức phản công, Cửu Xỉ Đinh Ba lắc lư, trong nháy mắt đã cuốn theo bầy quỷ vào bên trong.
"Đinh đinh đang đang. . ."
"Phốc xích!"
"Phốc!"
Những tiếng động không ngừng vang lên ở sau lưng, quỷ ảnh liên tục bị phân thây.
Mông Sơn và Tâm Kiếm Quận Chúa lảo đảo lùi lại, sắc mặt tái nhợt, Trư Cùng nhe răng cười, từ từ nuốt bộ quỷ thể toái nhục kia vào miệng.
Cùng lúc đó.
Một con Quỷ vật trong suốt xuất hiện ở phía sau Trư Cùng, nó trông như một đoàn mây đen đang xoay tròn không ngừng, lơ lửng không cố định.
"Phong Sát Quỷ Vương!"
Sắc mặt Mông Sơn âm trầm, thân thể nhanh chóng lùi lại:
"Đi!"
Tâm Kiếm Quận chúa không nói hai lời, kiếm quang bao phủ cơ thân, hóa thành một sợi kiếm ảnh đi trước một bước bỏ chạy về phương xa.
Bọn hắn biết rõ những tên Quỷ Vương Trung giai trong Chiêu vương cảnh nội.
Phong Sát chính là một trong số đó.
Thực lực của con quỷ vật này không được tính là mạnh nhất, nhưng lại tinh thông ám sát, cho dù là Quỷ Vương cùng giai, chỉ cẩn hơi không cẩn thận thì cũng có thể bị nó giết chết.
Lại thêm cả Trư Cùng.
Bọn hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của bọn chúng!
"Muốn chạy trốn?"
Trư Cùng hừ lạnh, quỷ thể khẽ động, cơ thể bị một làn gió đen bao phủ rồi điên cuồng đuổi theo:
"Các ngươi trốn không thoát."
Thân thể của gã to mọng, nhưng chuyện này không có nghĩa là độn pháp sẽ yếu kém, ngược lại, độn pháp của Trư Cùng còn có chút cao minh, mà Mông Sơn và Tâm Kiếm Quận chúa thì đang bị thương.
Trốn là không thể nào trốn được.
Tâm Kiếm Quận chúa cũng biết được đạo lý nào, khi thấy làn gió đen ở sau lưng càng ngày càng gần, trong lòng liền sinh ra một nỗi tuyệt vọng.
Đúng vào lúc này.
"Có cần hỗ trợ không?"
Một giọng nói trầm ổn lặng lẽ vang lên trong đầu nàng.
Hả?
Khi nghe được giọng nói này, Tâm Kiếm Quận chúa không cảm thấy kinh hỉ, mà là hoảng sợ.
Quỷ thể của nàng khác với những Quỷ vật khác, ở giữa hư và thực, toàn bộ đều nhờ vào mệnh hồn tâm hồn chèo chống, cũng vì vậy nên ngộ tính xuất chúng, tâm pháp siêu nhiên.
Mặc dù thời gian tu luyện không lâu, nhưng cũng đã được thực lực Quỷ Vương.
Lại rất am hiểu bí pháp tâm thần, luận về khống chế tâm thần thì ngay cả thì đa số cao thủ Quỷ Vương Trung giai không sánh bằng nàng.
Nhưng hiện giờ thì tâm thần của nàng lại một người khác xâm nhập.
Chuyện này sao có thể?
Ai!
Nàng nghe tiếng nghiêng đầu nhìn sang, trong cảm giác chính là một con chó vô danh có bộ lông trắng tinh.
Trong Lỗ vương cảnh, Quỷ vật có hình dạng loài chó cũng không ít, trong đó còn có vài vị Quỷ Vương, nhưng không có con nào có thể bỏ qua Thần niệm bình chướng của mình.
Chỉ có một ngoại lệ. . .
Hộ pháp Thần Thú của Toàn Chân Đạo!
Đôi mắt của Tâm Kiếm Quận chúa khẽ nhúc nhích, sự hoan hỉ trong lòng còn chưa dâng lên thì nàng đã phát hiện được làn âm phong ở phía sau đang tới gần, quỷ thể gần như cứng đờ.
Trong lúc hoảng hốt.
"Cứu mạng!"
Tiếng kêu cứu vừa ra khỏi miệng, một con bạch khuyển liền đột nhiên xuất hiện trên vai trái của Tâm Kiếm Quận chúa.
Hư không na di!
Con bạch khuyển này chỉ lớn chừng hai bàn tay, lông tóc bóng loáng, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt đen láy giống như hai viên bảo thạch, trông có chút đáng yêu.
Toàn bộ khí tức trên người đều đã nội liễm, ngoại hình không có chút lực sát thương nào.