Người dịch: Whistle
"Như vậy à. . ." Hướng tiên sinh tỏ vẻ tiếc nuối nói:
"Vậy thì thật là đáng tiếc."
"Không sao." Mạc Cầu mặt không đổi sắc nói:
"Nhất thời nửa khắc thì vị kia còn chưa chết được."
Mặc dù Thánh chủ Tổ đình rất ít xuất thủ, nhưng chắc chắn là một trong những quỷ vật mạnh nhất đương thế, cho nên không có khả năng vẫn lạc đơn giản như vậy.
Mà Mạc Cầu cũng rất tự tin vào bản thân mình.
Có lẽ hiện giờ hắn vẫn còn không phải là đối thủ của đối phương, nhưng chỉ cần tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ, hoặc là Thập Phương Sát giới phá hơn tám quan liền có thể chiến một trận.
Thời gian cũng đang đứng về phía mình.
Mặc dù hắn đang vội, nhưng cũng sẽ không đánh mất lý trí.
"Cái này. . ."
Nào ngờ vị Hướng tiên sinh kia lại đột nhiên lộ ra dị sắc, nói:
"Chắc là Mạc đạo chủ phải thất vọng rồi."
"Như thế nào?" Mạc Cầu biến sắc:
"Hướng tiên sinh biết chuyện gì sao?"
"Ừm." Hướng tiên sinh gật đầu, hơi trầm ngâm một chút rồi lập tức nói:
"Đạo chủ cũng biết, thỉnh thoảng thì Quỷ phường của ta cũng sẽ mua bán một chút tin tức, cũng sai người chuyên đi nghe ngóng tin tức của Thương quốc và Tổ đình."
"Cho nên biết được nhiều tin tức hơn những quỷ vật bình thường."
Mạc Cầu chậm rãi gật đầu.
Vô Gian Quỷ Phường chính là một tổ chức sát thủ, há có thể không biết tầm quan trọng của tin tức, vì nghênh chủ còn phá lệ quan tâm cả Tổ đình.
"Theo ta được biết."
Hướng tiên sinh khẽ vuốt mũi dài, nói:
"Thánh chủ định qua mấy trăm năm nữa mới đi Cửu Trọng Thiên, nhưng gần đây lại đột nhiên quyết định, sau một hoa giáp sẽ khởi hành."
"Cửu Trọng Thiên?" Mạc Cầu nhíu mày:
"Đây là nơi nào?"
"Mạc đạo chủ không biết sao?" Hướng tiên sinh sững sờ, lập tức cười nói:
"Ta lại quên, Đạo chủ chính là người tu hành Dương thế, không biết cũng không có gì lạ."
Nói xong liền tiếp tục nói:
"Vào thời Thượng cổ, chẳng biết tại sao thiên địa lại đại biến, âm dương trên thế giới này tương cách, đại đạo khó rõ, không còn sinh ra nhân vật trên Quỷ vương nữa."
"Cũng may, Thiên cơ năm mươi, Đại diễn hữu nhất, cuối cùng cũng lưu lại một con đường mòn có thể thông hành."
"Cửu Trọng Thiên?" Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích.
"Không sai!" Hướng tiên sinh gật đầu trả lời:
"Cửu Trọng Thiên nối thẳng Ngoại vực, nghe nói nơi đó có tiên nhân tồn tại, nghe nói Dương thế cũng có thông đạ tương tựo, Đạo chủ có từng nghe qua?"
Mạc Cầu híp mắt, chậm rãi gật đầu:
"Đúng là trên Dương thế cũng có chỗ tương tự."
Chí Thánh Đạo tràng!
"Vậy thì đúng rồi." Hướng tiên sinh gật đầu:
"Bất quá, Ngoại vực không phải là nơi muốn đi liền có thể đi được, cần phải có tu vi cao thâm, vả lại một khi đi rồi thì sẽ. . . Không thể trở về nữa!"
"Ừm?"
Sắc mặt Mạc Cầu trầm xuống.
Hướng tiên sinh giống như không hề phát hiện ra sắc mặt biến hóa của hắn, tiếp tục nói:
"Cửu Trọng Thiên cực kỳ nguy hiểm, cho dù là Quỷ vương vào đó thì cũng là cửu tử nhất sinh, trước đó Thánh chủ cũng đã từng xông vào Cửu Trọng Thiên rồi, chẳng qua lại lui về."
"Hiện nay Thánh chủ đã tích lũy đầy đủ, mặc dù công đức vẫn chưa viên mãn, nhưng xông qua Cửu Trọng Thiên thì chắc là sẽ không thành vấn đề."
Mạc Cầu trầm mặc không nói.
Hiển nhiên, Tần Thanh Dung chính là điểm mấu chốt mà Thánh chủ vẫn không công đức viên mãn.
"Hướng tiên sinh, tin tức này là thật sao?"
"Đương nhiên." Hướng tiên sinh nhún vai:
"Chuyện này cũng không phải là bí mật gì, mấy chục năm trước, Tổ đình và Thương quốc đã chuẩn bị mọi việc sau khi Thánh chủ rời đi, Thánh chủ chính là định hải thần châm của Thương quốc ."
"Hô. . ."
Mạc Cầu thở ra một ngụm trọc khí, hỏi tiếp:
"Làm sao mới có thể tới được Cửu Trọng Thiên?"
"Muốn đến đó cũng không phiền phức." Hướng tiên sinh cười thần bí.
Vô Gian Quỷ Phường tin tức linh thông, lại có quan hệ với một vị ám vệ của Thương quốc, cho nên cũng biết không ít tin tức.
Không chỉ Thương quốc.
Ngay cả những chuyện bí ẩn trong Âm phủ cũng biết không ít.
Nhất là những tin tức chỉ truyền ở trên tầng cao nhất, ngay cả Lỗ vương cũng không biết, nhưng Vô Gian Quỷ Phường lại có thể nhất thanh nhị sở.
Mạc Cầu có ý thỉnh giáo, Hướng tiên sinh cũng vô ý giấu diếm, cho nên hắn cũng biết rõ không ít tình huống của cao thủ trong Âm phủ.
Nhất là Cửu Trọng Thiên!
"Sau khi tu sĩ dưới Âm phủ tiến giai Quỷ Vương hậu kỳ, phàm là quỷ muốn tiến thêm một bước đều sẽ lựa chọn xông vào Cửu Trọng Thiên."
Hướng tiên sinh mở miệng:
"Bất quá trong Cửu Trọng Thiên nguy cơ trùng trùng, cho dù là cao thủ Quỷ Vương hậu kỳ vào đó thì cũng là hiểm tử hoàn sinh, một khi tiến vào Ngoại vực liền sẽ không thể trở về. ."
"Cho nên quỷ vật ở ngoại giới đều không biết được nhiều tin tức bên trong đó."
Nghĩ nghĩ, Hướng tiên sinh tiếp tục nói:
"Nghe nói. . ."
"Cửu Trọng Thiên là Kiến Mộc di hài."
"Kiến Mộc di hài?" Mạc Cầu nhíu mày:
"Là Kiến Mộc trong truyền thuyết sao?"
"Không sai!" Hướng tiên sinh gật đầu:
"Vào thời Thượng cổ có ngũ đại thần thụ, mỗi một cây đều có năng lực thông thiên, Kiến Mộc cắm rễ ngàn vạn thế giới, nó lớn vô hạn, cao vô tận, thọ vô tung, cũng là con đường duy nhất mà người thường có thể tiến vào Thiên Đình."
"Đáng tiếc, cho dù là thần thụ thì cũng không thể may mắn thoát khỏi đại kiếp thời thượng cổ kia, một số bộ phận bị gãy của di hài đã hóa thành thông đạo tiến về ngoại vực Cửu Trọng Thiên."
"Đương nhiên, đây chỉ là truyền văn, Hướng mỗ chưa từng đi qua Cửu Trọng Thiên, cho nên cũng chỉ là nghe nói mà thôi."
"Thì ra là như vậy. . ." Mạc Cầu lộ vẻ trầm ngâm, chậm rãi gật đầu:
"Một hoa giáp sao."
"Báo!"
Lúc này, ngoài điện truyền đến la lên:
"Hổ gia cầu kiến!"
Một người một quỷ lấy lại bình tĩnh, ngồi ngay ngắn cúi đầu nhìn xuống.
Con quỷ vật nhập điện có gương mặt rất quái dị, trên má của nó mọc ra một đôi mang cá, hai mắt đục ngầu, phần đầu có ba phần giống người, bảy phần giống cá.
Hổ gia vốn là Quỷ tộc dưới nước, có tướng mạo này cũng không kỳ quái.
Sau khi nhập điện, con quỷ vật kia liền cung kính mở miệng:
"Hổ Nam, gặp qua Mạc đạo chủ, Hướng tiên sinh."
Mạc Cầu gật đầu, nói: "Đồ vật có mang đến chưa?"
"Đồ vật?" Mang cá run run, Hổ Nam nói:
"Mạc đạo chủ, nước sông Tam Đồ Hà có liên quan đến huyết mạch truyền thừa của Hổ gia ta, thực là rất khó lấy ra, vả lại cũng chỉ còn lại mấy giọt, sợ là Đạo Chủ có lấy được cũng vô dụng."
"Hay là. . ."
"Hổ gia chúng tôi lấy những vật khác ra trao đổi?"
"Ừm?" Mạc Cầu nhíu mày:
"Ta nhớ là bảy ngày trước Mạc mỗ đã từng nói qua, nếu như Hổ gia muốn bình yên vô sự thì phải giao thứ này ra, Gia chủ của ngươi cũng đã đồng ý."
"Như thế nào?"
Hắn giống như cười mà không phải cười nói:
"Hổ gia muốn đổi ý?"
"Mạc đạo chủ!" Hổ Nam nghiêm mặt chắp tay:
"Hổ gia chính là đại tộc trong Chiêu vương cảnh, có vài vị Quỷ Vương, trăm vạn quỷ tốt, chúng ta cam nguyện khoanh tay quy hàng, chẳng nhẽ Mạc đạo chủ còn phải dồn ép không tha sao?"
"Lấy đi nước sông Tam Đồ Hà chính là đoạn tuyệt căn cơ của Hổ gia ta!"
"Lỗ vương làm như vậy, chẳng nhẽ không sợ làm cho trái tim của ức vạn quỷ chúng trong Chiêu vương cảnh băng giá sao?"
Hổ Nam nghiêm mặt, giọng nói có lực, hai mắt nhìn thẳng, thái độ không kiêu ngạo không tự ti, đối mặt Mạc Cầu lại không hề sợ hãi.
Hổ Nam có lực lượng làm như vậy.
Không chỉ có là bởi vì bản thân gã ta vốn có thực lực Quỷ Vương, còn là bởi vì Hổ gia chính là nhóm thế gia đầu tiên tuyên bố quy hàng Lỗ vương.
Lỗ vương đã đáp ứng hậu đãi.
Nếu như đã làm tuyệt chuyện này, đối với việc thu phục bầy quỷ trong Chiêu vương cảnh sẽ gia tăng rất nhiều phiền phức.
"Ngô. . ."
Thấy vậy, Mạc Cầu chậm rãi gật đầu:
"Ta hiểu được."
Hổ Nam mặt lộ vẻ vui mừng:
"Đạo Chủ đáp ứng. . ."
"Bành!"
Hắn lời còn chưa dứt, một cỗ cự lực đột nhiên ập xuống, lực đạo như ức vạn sợi tơ xuyên vào trong quỷ thế rồi đột nhiên nổ tung.
Một tiếng vang thật lớn.
Hổ Nam đã bị chấn thành bọt máu đầy đất.
Một giới Quỷ Vương, cứ như vậy liền bỏ mạng.
Mạc Cầu mặt không biểu tình thu hồi bàn tay, lặng lẽ thu liễm đao ý bộc phát trên người, mặt không biểu tình khoát tay với quỷ vệ ở ngoài điện nói:
"Quét dọn một chút, để cho Hổ gia lại phái một người tới."
"Vâng!"
Điện ngoại, hai vị Quỷ vệ đứng gác chỉ cảm thấy thân thể kéo căng, sắc mặt tái nhợt, thấp giọng lên tiếng rồi vội vã vào trong quét dọn.
Hướng tiên sinh ở bên cạnh hai mắt hơi co lại, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Ngay cả ông ta cũng cảm thấy sợ hãi với Đao ý mà Mạc Cầu vừa bộc phát.
Một giới Quỷ Vương, thậm chí ngay cả cơ hội tránh né đều không có, Đao ý khủng bố như thế, lại còn có thể thu phóng tự nhiên, đơn giản là khó có thể tin nổi.
Khó trách. . .
Khó trách vị Mạc đạo chủ này lại có thể lấy tu vi Nguyên Anh trung kỳ để chém giết Vân Lôi, Lục Ngự, trở thành chỗ dựa của chủ thượng.
Đáng tiếc.
Quá cường thế sẽ làm cho chủ thượng cảnh giác trong lòng.
. . .
Trải qua chuyện lần này, Hổ gia không còn dám gây thêm chuyện gì nữa, ngày thứ hai, Gia chủ Hổ gia tự mình ra mặt, mang đến nước sông Tam Đồ Hà.
Mạc Cầu lấy được nước sông, ở trong Chiêu vương phủ đi dạo một vòng liền tựu vội vã chạy về động thiên Thượng Thanh Huyền U.
Sau đó lại trở về Thái Ất tông.
"Tài liệu cần để luyện chế Cửu Khiếu Kim Đan đã đủ rồi, tiếp theo là cần có bảy bảy bốn mươi chín năm để luyện chế, không vội vàng được."
Thái chân nhân cất kỹ Linh dược, nói:
"Bất quá đã mấy trăm vạn năm qua đều chưa từng có người luyện chế qua loại đan dược này, cho nên có thành hay không thì cũng chưa chắc, cũng có khả năng là sẽ lãng phí bốn mươi chín năm vô ích."
"Mạc Cầu. . ."
"Ngươi tốt nhất là chuẩn bị sẵn tâm lý."