Chương 107:
Chương 107:Chương 107:
Tứ đại thân vương tuy rằng nhìn nhau không vừa mắt, nhưng cũng thường xuyên đến đây.
Vinh thân vương tức giận: "Dung Chiêu kia tiêu tiền như nước, còn không cho chúng ta xem hóa đơn!"
Du thân vương gật đầu: "Còn không phải sao, còn nói cái gì chờ Phúc Lộc Hiên khai trương, đến lúc đó không hài lòng có thể xem hóa đơn, không phải là sợ chúng ta nhìn thấy tốn bao nhiêu tiền sao?"
Lộc thân vương đau lòng nói: "Bổn vương thật sự rất xót tiền! Ta lấy ra bốn vạn lượng phải bán rất nhiều rượu ngon trân quý, gần đây một giọt rượu cũng tiếc không nỡ bỏ tiền uống!"
Nhạc thân vương cười lạnh: "Ai bảo các ngươi lén lút tăng giá lên hai vạn? Nếu chỉ có hai vạn còn đỡ, bốn vạn lượng ta mặc dù lấy ra được, nhưng thấy Dung Chiêu lãng phí ta cũng đau lòng."
Lộc thân vương lúc này mới kịp phản ứng, chính mình vừa rồi lỡ miệng, tự nói bản thân "nghèo"!
Vẻ mặt hắn ảo não.
Du thân vương cả giận nói: "Phi, rõ ràng là ngươi thêm tiền?"
Vinh thân vương lạnh lùng nói: "Nhất định là một trong các ngươi, không nên vừa ăn trộm vừa la làng."...
Nói xong, bốn người lại cãi nhau.
Hôm nay Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn ngồi ở một bàn trà cách đó không xa, Bùi Thừa Quyết dựa vào cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào khuôn mặt ôn nhuận như ngọc kia, khuôn mặt hắn có vẻ tinh xảo đẹp mắt, lấp lánh sáng lên.
Bùi Quan Sơn ở đối diện, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, nhan sắc cũng không kém, tự nhiên cũng sẽ không đi thưởng thức dung mạo của kẻ thù.
Bùi Quan Sơn thản nhiên nói: "Vẫn là Dung Chiêu, vẫn là Phúc Lộc Hiên, gần đây đi đâu cũng là tên của hắn."
Lỗ tai nghe nhiều đến mức mọc mầm.
Bùi Thừa Quyết cười khẽ: "Chỉ sợ sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương lời bàn tán mới có thể dừng lại."
Bùi Quan Sơn lạnh lùng cười: "Phúc Lộc Hiên tốn nhiều tiền làm rầm rộ như vậy, sợ là giá cả sẽ không rẻ, dân chúng chưa từng ăn, sau khi biết giá cả cũng không nhất định ăn nổi." Bùi Thừa Quyết thay hắn bổ sung: "Mà danh gia vọng tộc đều ăn ở Phúc Lộc Trang, cũng chưa chắc sẽ thường xuyên đi Phúc Lộc Hiên."
Bùi Quan Sơn: "Một tửu lâu, thật không biết còn có thể làm ra trò gì hấp dẫn người khác."
Hắn lắc đầu, đang muốn nói cái gì đó.
Dưới lầu đột nhiên có người cao giọng hô to...
"Tối mốt Phúc Lộc Hiên khai trương! Ông đi qua bà đi lại, ngàn vạn lần không được bỏ qua."
"Nhìn bên này quý vị ơi, tờ rơi quảng cáo khai trương Phúc Lộc Hiên."
"Quỳnh tương ngọc lộ tại cửu thiên, thiên thượng nhân gian Phúc Lộc Hiên!
"Ngàn vàng không đổi được thiên tiên, hết thảy đều ở Phúc Lộc Hiên!"...
Hai người đều tò mò nhìn xuống, tứ đại thân vương cũng chấm dứt cãi vã, chen tới, vẻ mặt tò mò: "Phúc Lộc Hiên sắp khai trương?"
"Vậy sao Dung Chiêu không nói cho chúng ta biết?"
"Quá vô lễ rồi!"
Nói xong, có một người hầu từ dưới lầu đi lên, trên mặt mang theo nụ cười: "Bốn vị vương gia, Bùi thế tử, Bùi nhị công tử, đây là thư mời thế tử bảo tiểu nhân đưa tới, ngày sau Phúc Lộc Hiên khai trương, người cầm thư mời có thể vào Phúc Lộc Hiên, bốn vị vương gia đều là cổ đông Phúc Lộc Hiên, là người Phúc Lộc Hiên mời đầu tiên."
Nghe vậy, sắc mặt bốn người dễ nhìn hơn một chút.
Vinh thân vương đưa tay tiếp nhận, nhưng vẫn hừ lạnh một tiếng: "Chúng ta đều đầu tư không ít tiền, Phúc Lộc Hiên kia nếu không được như Dung thế tử hứa hẹn, chúng ta sẽ tìm hắn tính sổ!"
Bốn người nhận thư mời xong bóc ra xem ngay.
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn lại cảm thấy hứng thú với "tờ rơi quảng cáo", bảo người hầu đi xuống nhận hai tờ mang lên, hai người mỗi người cầm một tờ cẩn thận xem, lập tức ngẩn ra.
[Ngươi từng thấy thần tiên chưa?]
Đây là câu đầu tiên của tờ rơi quảng cáo, kiểu chữ lớn, hình thức đặc biệt, cũng rất hấp dẫn, hoàn toàn nắm bắt được ánh mắt người khác.
[Chưa ai từng thấy. ]
[Nhưng bây giờ ngươi sẽ có một cơ hội nhìn thấy thần tiên thịnh yến,