Chương 198:
Chương 198:Chương 198:
Vì vậy cô hỏi: "Ô? Giai đoạn đầu đã chuẩn bị xong? Vậy các vị đã làm gì?"
Bùi Thừa Quyết: "Chúng ta đã gom đủ tiền đầu tư cho kế hoạch Đoàn Đoàn, hiện tại đang nằm trong tay ta và Bùi thế tử, đưa cho A Chiêu nhé?"
Dung Chiêu lập tức lắc đầu: "Vẫn nên để Thừa Quyết huynh và Quan Sơn huynh quản lý thì hơn, các ngươi cũng là một trong ba cổ đông lớn của Đoàn Đoàn, năng lực xuất chúng, Dung Chiêu rất yên tâm."
Ai được khen mà không thích?
Quả nhiên, thần sắc Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn đều nhu hòa hơn rất nhiều, trong mắt cũng mang theo tự tin.
Đôi mắt đào hoa của Bùi Thừa Quyết tươi cười,'A Chiêu tín nhiệm ta như vậy, ta quyết sẽ không phụ lòng A Chiêu..."
Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Tiền ở chỗ ta, một văn cũng không thiếu."
Dung Chiêu lại hỏi: "Còn gì nữa không?"
Quan Mộng Sinh: "Chúng ta đã xác định bốn địa điểm giao hàng ở trong kinh, phân biệt là bốn phường đông nam tây bắc náo nhiệt nhất, còn có một trang viên sát bên hai cửa thành nam bắc làm kho hàng, người ở khu vực đó đi ngang qua cũng sẽ thuận tiện thu mua chút đồ."
Nụ cười Dung Chiêu không thay đổi: "An bài rất tốt, các vị thật sự là dụng tâm tư."
"Cửa hàng ở phường đông là của nhà ta, vốn cũng không kiếm được tiền, ta thương lượng với người nhà cho chúng ta thuê cửa hàng đó, tiền thuê thấp hơn giá thị trường hai mươi phần trăm." Có người lên tiếng.
"Cửa hàng ở phường tây là của nhà ta, tuy tiền thuê hơi đắt, nhưng bên kia gần..."...
Mọi người ngươi một câu ta một câu, Dung Chiêu nghe rất chăm chú, còn có thể kịp thời đưa ra phản hồi, làm cho mọi người càng thêm kích động.
Dung thế tử một tay xây dựng Phúc Lộc Trang và Phúc Lộc Hiên còn nói bọn họ làm tốt, vậy khẳng định là làm rất tốt!
Đợi đến khi tất cả mọi người nói xong, Dung Chiêu kinh ngạc: "Các ngươi an bài tốt như vậy còn cần ta làm gì?"
Cô bày ra vẻ mặt chân tâm thật ý, cảm thán: "Các vị thật đúng là suy nghĩ chu toàn, so với ta còn chu đáo hơn, cho dù là ta sắp xếp, chỉ sợ cũng không được hoàn thiện như thế."
Có người ngượng ngùng, ho khan một tiếng: "Chúng ta đông người, hơn nữa phần lớn là chủ ý của Bùi thế tử và Bùi nhị công tử."
Nói thì nói như vậy, khóe miệng lại điên cuồng giương lên.
Dung Chiêu nghiêm trang lắc đầu: "Đây là việc làm ăn của mọi người, tự nhiên là công lao của mọi người, tương lai nhân viên của Đoàn Đoàn chạy khắp kinh thành, Đoàn Đoàn mở rộng toàn thiên hạ đều là công lao của chư vị"
Nói tới đây, cô đột nhiên chuyển giọng, vỗ đầu: "Tuy ta đưa ra kế hoạch Đoàn Đoàn, nhưng lại không giúp được gì... Vậy phải làm thế nào cho phải?"
Quan Mộng Sinh: "Dung thế tử đưa ra kế hoạch Đoàn Đoàn đã là công lao lớn nhất rồi!"
Dung Chiêu vẫn cảm thấy áy náy, như là nghĩ đến gì đó, ánh mắt sáng lên: "Kế hoạch tuyển người của Phúc Lộc Trang và Phúc Lộc Hiên lúc trước vẫn còn, nếu không chuyện tuyển dụng nhân viên giao cho ta đi."
"Dung thế tử bận rộn như vậy, có phiển phức quá không?" Có người chẩn chờ.
Dung Chiêu lắc đầu: "Cũng không phiền, chỉ là việc huấn luyện sau này cần phí chút tỉnh lực, ví dụ như tính sổ sách như thế nào, phân phối đồ đạc ra sao, thu, bán đồ như thế nào còn cần huấn luyện cho tốt."
Đây đúng là một chuyện phiền toái.
Quan Mộng Sinh lập tức nói: "Vậy vất vả cho Dung thế tử rồi, cần chúng ta phối hợp thế nào, tùy thời sai người đến nói."
Dung Chiêu mỉm cười gật đầu.
Có người liền không nhịn được khen ngợi: "Dung thế tử đã nghĩ ra chủ ý, lại còn ôm chuyện phức tạp nhất vào người, thật sự là trượng nghĩa."
Nhất thời, lời khen nổi lên bốn phía.
Ngược lại Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn nhìn Dung Chiêu không nói gì.
Hai người đều là người thông minh, hiển nhiên đoán được Dung Chiêu cố ý đem chuyện này ôm trên người, nhưng bọn họ đều không nói ra, chỉ ý vị thâm trường nhìn cô.