Chương 197:
Chương 197:Chương 197:
Tân Nguyên: "... ??2"
Mới một thời gian không gặp, những người này đều điên hết rồi sao?
Hắn trừng to hai mắt, không thể tin: "Này, các ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao giúp Dung Chiêu lên tiếng, các ngươi có nghe thấy bên ngoài nói gì không, nói hắn là kinh thành tam kiệt!"
Bọn họ hoạt động lâu như vậy còn không nổi danh bằng Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn, Dung Chiêu này mới bao lâu đã là kinh thành tam kiệt, những người này còn không tức giận?
"Hắn xứng đáng..." Có người chậm rãi nói.
Tân Nguyên: "..."
Hơi thở của hắn đều ngừng lại, thật sự là hoài nghỉ lỗ tai chính mình.
Hắn ở trong đám người tìm kiếm thân ảnh Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn, hắn nghĩ những người khác có thể phản bội, nhưng kinh thành song kiệt chân chính nhất định sẽ tức giận!
Vừa mới nghĩ như vậy liền nghe phía sau truyền đến động tĩnh.
Bùi Thừa Quyết tươi cười ôn hòa, thanh âm ôn nhu: "Dung đệ, sao ngươi có nhiều chủ ý như vậy? Thật khiến ngu huynh hâm mộ."
Bùi Quan Sơn mặc dù mặt không chút thay đổi, ánh mắt lại có chút thân thiện "Ngươi hôm nay cuối cùng cũng có thời gian gặp chúng ta."
Tân Nguyên: "... ???"
Hắn bị giam cầm cũng không bao lâu a, tại sao thế giới thay đổi rồi?!
Đám người Quan Mộng Sinh thấy Dung Chiêu tiến vào, nhất thời kích động đứng lên, vội vã nhường chỗ ở vị trí trung tâm cho bọn họ, nơi đó có ba chỗ trống.
Quan Mộng Sinh: "Dung thế tử cuối cùng cũng đến rồi, để cho chúng ta chờ lâu quá đấy."
Dung Chiêu cười ôm quyền: "Là lỗi của Dung Chiêu, nhưng Phúc Lộc Trang và Phúc Lộc Hiên đều có nhiều chuyện cần giải quyết, ta cũng không có cách nào, hy vọng các vị huynh trưởng thông cảm cho A Chiêu."
"Ha ha ha, chúng ta biết Dung thế tử bận rộn, sao lại tức giận chứ?"
"Đúng vậy, hơn nữa Dung thế tử đã sớm thông báo cho chúng ta biết mà."
"Dung thế tử cần phải bảo trọng thân thể, ngươi xem ngươi gầy đi rồi."...
Dung Chiêu bề bộn nhiều việc, cũng dẫn đến bọn họ rất khó hẹn được Dung Chiêu, đi An Khánh Vương phủ cũng chỉ có thể vồ hụt, lúc thì ở Phúc Lộc Trang, lúc lại ở Phúc Lộc Hiên, mấy ngày trước còn bận rộn ở Thanh Châu mở chỉ nhánh cho Phúc Lộc Hiên.
Bọn họ cũng là đợi rất lâu mới đợi được Dung Chiêu tới gặp.
Cũng bởi vậy, lúc này tất cả mọi người có chút nhiệt tình thái quá.
Dung Chiêu càng bận rộn, càng thể hiện bản lĩnh của mình, mọi người lại càng muốn giữ cô lại, chờ cô giúp bọn họ.
Ba người ngồi xuống, Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn tự nhiên ngồi ở hai bên Dung Chiêu.
Trương Tam nhìn thấy nhưng không nói gì.
Hiện giờ ngược lại so với lúc trước tốt hơn rất nhiều, Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn không ưa nhau, mỗi lần bọn họ cùng xuất hiện, hai người luôn ngồi rất xa, cũng dẫn đến hai bên mỗi bên vây quanh một đống người.
Hiện giờ có Dung Chiêu ngồi ở giữa, bọn họ có thể ngồi cùng một chỗ.
Mà Trương Trường Ngôn theo thường lệ ngồi trong góc ăn chực.
Cho dù có người gọi hắn đến vị trí trung tâm, hắn cũng sẽ không phản ứng, chuyên tâm ăn chực.
Dung Chiêu cho dù ngồi ở vị trí trung tâm cũng không có chút cao ngạo nào, vẫn làm cho người ta có cảm giác như mộc xuân phong.
Cô tươi cười bưng chén trà lên, thanh âm nhu thuận: "Dung Chiêu cảm ơn các vị quan tâm, tuy bận rộn một chút, nhưng thủy chung nhớ thương các vị, biết được cho dù không có ta, các vị cũng sẽ làm tốt kế hoạch Đoàn Đoàn."
Bùi Thừa Quyết kề sát cô, cử chỉ thân mật,"Không có A Chiêu, chúng ta vẫn không yên tâm."
Bùi Quan Sơn không mặt dày giống Bùi Thừa Quyết, hắn chỉ thản nhiên nói: "Kế hoạch Đoàn Đoàn là ngươi đưa ra, đương nhiên là giao cho ngươi an bài, chúng ta chỉ chuẩn bị một ít cho giai đoạn đầu."
Tân Nguyễn: "... ?"
Kế hoạch nào? Hắn nghe mà cảm thấy đầu đầy sương mù, nhưng bọn họ lại không cho hắn cơ hội chen vào!
Kế hoạch Đoàn Đoàn không kiếm được tiền, cũng không phải là hạng muc aiian †rona nhất †randa †av Duna Chiêu. chỉ cá thể là nahề nhu cho nên quả thật không có quá nhiều chú ý, hơn nữa cô làm nhiều, những đối tác gây dựng sự nghiệp này chẳng phải là càng không có gì làm hay sao?