Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết (Dịch Full)

Chương 356 - Chương 356G:

Chương 356G: Chương 356G:Chương 356G:

Vẫn là tranh chấp không ngớt, nhưng tâm tình cũng không tệ lắm.

Dù sao nhật báo phát triển không ngừng, bọn họ cũng có thể nhận được không ít lợi ích.

Đương nhiên, toàn bộ tòa soạn báo nằm dưới sự quản lý của Dung Chiêu sẽ không mất khống chế, khen ngợi Hoàng thượng còn nhiều hơn khen ngợi ba vị hoàng tử.

Ngón tay Vĩnh Minh Đế gõ gõ mặt bàn, đột nhiên gọi người vào, phân phó: "Truyền chỉ, phong hoàng tôn Bùi Hoài Bi làm Cẩn vương, hôm nay đón về cung."

Đồng tử thái giám co rụt lại, vội vàng cúi đầu, đầu gần như chôn xuống đất.

Ý chỉ này rất đột ngột, nhưng khoảnh khắc truyền ra ngoài, cả triều đều kinh hãi, toàn bộ kinh thành đều lâm vào chấn động, trong vô số phủ đệ, kẻ tới người lui, cho dù là đám người Trương thừa tướng đang nhìn chằm chằm tòa soạn báo của Dung Chiêu, nhất thời cũng không chú ý tới.

Kinh thành thay đổi rồi.

Dung Chiêu lại không để ở trong lòng.

An Khánh Vương phủ không tham dự đoạt đích, cô cũng sẽ không tham dự, cô lúc này đang xem nhật báo.

Sau một lúc lâu, cô lẩm bẩm: "Nhật báo đã đi vào quỹ đạo, chỉ nhánh tòa soạn báo cũng phải mở, nên tiến hành bước tiếp theo rồi."

Sân khấu lớn như vậy đã dựng xong, sao có thể không tiếp tục bước tiếp theo chứ?

Nền móng đã vững chắc, chỉ chờ bắt đầu dẫn dắt trào lưu.

Trong đầu cô nhanh chóng lướt qua một kế hoạch, Dung Chiêu đứng lên, trước khi tiến hành bước tiếp theo, còn có một việc...

Cuối tháng nên chia hoa hồng cho người ta rồi.

Tháng trước đã chia mấy ngàn lượng cho Trương gia huynh đệ, để cho bọn họ vui vẻ một tháng, tháng này...

Cô phải lấy lại tiền.

Trong mắt Dung Chiêu mang theo ý cười, chắp tay ở sau lưng, lững thững đi ra ngoài.

Trương Nhị và Trương Tam ở nhà chờ một ngày, vốn là muốn đi Phúc cũng không phải mỗi ngày đều đi Phúc Lộc Trang.

Sau khi bọn họ đưa thư cho Dung Chiêu liền ở nhà nôn nóng chờ đợi.

"Dung Chiêu có khi nào không muốn chia tiền cho chúng ta hay không?"

"An tâm đi, trước đây mỗi tháng đều chia hoa hồng rất sảng khoái, Dung Chiêu bây giờ rất bận, chúng ta chờ một chút."...

Rốt cục bọn họ cũng nhận được tin tức: Buổi tối gặp ở lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu.

Trương Trường Ngôn: "II"

Trương Trường Hành cũng hít một hơi khí lạnh: "Phúc Lộc Hiên? Dung Chiêu muốn mời chúng ta ăn cơm ở Phúc Lộc Hiên sao?!"

Trương Trường Ngôn nhìn lại tờ giấy, xác định không nhìn lầm.

Hai người liếc nhau, sau đó cùng nhau hô to: "Có biến!"

Nếu không có vấn đề, Dung Chiêu vô duyên vô cớ mời bọn họ ăn Phúc Lộc Hiên làm gì? Bọn họ cùng Dung Chiêu hợp tác lâu như vậy, có lúc nào Dung Chiêu mời khách đâu?

À, lần trước mời cổ đông Đoàn Đoàn uống trà.

Trương Trường Hành: "Đây là lầu bốn Phúc Lộc Hiên đó, một trăm lượng bạc một người!"

Trương Trường Ngôn gật đầu: "Đúng đó, Dung Chiêu trước nay có hào phóng như thế đâu, lần hào phóng nhất cũng chỉ mời đệ ăn một bữa ở lầu một Phúc Lộc Hiên, có hai lượng bạc thôi, bây giờ là lầu bốn một trăm lượng một người, chậc."

Một trăm lượng bạc một người, bọn họ thật sự xứng sao?

Trương Nhị đột nhiên trợn mắt: "Đệ ăn ở Phúc Lộc Hiên lúc nào? Sao ta không biết?!"

Vốn là huynh đệ đồng cam cộng khổ, Trương Tam lại lén lút ăn ngon sau lưng hắn!

Điều này sao có thể?!

Còn nữa, Dung Chiêu vì sao mời lão Tam không mời mình?

Trương Tam chột dạ: "... Thì là cái hôm đệ về muộn, bị đánh ấy."

Trương Nhị mặt không chút thay đổi phun ra một chữ: "Đáng."

Nếu không phải lén lút ăn sau lưng hắn, sao lại về muộn bị Trương thừa tướng đuổi đánh? chính sự: "Vô duyên vô cớ Dung Chiêu mời chúng ta lên lầu bốn Phúc Lộc Hiên làm gì? Hắn căn bản không phải người như vậy!"

Trương Trường Hành: "Hơn phân nửa là có vấn đề."

Trương Trường Ngôn chần chờ: "Vậy chúng ta có đi không? Hay là thôi không đi nữa?"
Bình Luận (0)
Comment