Chương 357:
Chương 357:Chương 357:
Trương Trường Hành vỗ hắn một cái, mắng: "Đệ có phải ngốc hay không, không đi làm sao lấy tiền? Mặc kệ, đi ăn trước, đến lúc đó có đầu tư gì đó, mặc kệ hắn dụ dỗ thế nào cứ làm lơ không nghe, lấy tiền là được."
Cho dù có âm mưu, cùng lắm chỉ là muốn lừa bọn họ tiếp tục đầu tư mà thôi.
Trương Trường Ngôn kiên định gật đầu: "Đệ đã nghèo hơn nửa năm rồi, hiện tại rốt cục lấp xong sổ sách, tuyệt đối không thể nghèo hơn nữa, Dung Chiêu lần này nói gì đệ cũng sẽ không động tâm!"
Trương Trường Hành gật đầu thật mạnh, rất đồng ý.
"Đến lúc đó Dung Chiêu nói cái gì mà đầu tư, cho dù là hạng mục tốt cỡ nào chúng ta cũng sẽ không đồng ý."
"Đúng vậy, cho dù là kiếm nhiều tiền cũng kiên quyết không đồng ý, giữ 40% cổ phần của Phúc Lộc Trang là được rồi."
"Đến thì lấy tiền, cầm tiền xong thì cúi đầu ăn cơm, tuyệt đối không thể bị hắn dụ dỗ."
"Chúng ta còn chưa đi lầu bốn Phúc Lộc Hiên ăn bao giờ, đêm nay nhất định phải ăn nhiều một chút."
"Ăn cho Dung Chiêu nghèo luôn!"...
Hai người thay phiên cổ vũ lẫn nhau, cũng liên tục nhắc nhở đối phương, sau đó bước đi oai vệ đi thằng tới Phúc Lộc Hiên.
Đây là Phúc Lộc Hiên lầu bốn và tiền hoa hồng đó.
Có biến cũng phải đi!
Hai người đột nhiên ra cửa, hơn nữa thái độ khác thường như thế, bị Trương Trường Tri thường xuyên quan sát bọn họ biết được.
Trương Trường Tri xoa mi tâm.
Trong triều sóng ngầm đã bắt đầu khởi động, hôm nay lại càng rung chuyển, ba vị hoàng tử đấu đá đến ngươi chết ta sống, Hoàng thượng lại đột nhiên đón con trai tiên thái tử là Bùi Hoài Bi về.
Hơn nữa ba vị hoàng tử vẫn là hoàng tử, Bùi Hoài Bi lại lấy thân phận Cẩn vương trở về.
Hoàng tử không phong vương, một hoàng tôn phong vương?
Vị vương thứ sáu trong kinh.
Tin tức này thật sự là quá kinh người. Trương thừa tướng sau khi nhận được tin tức, dạo qua thư phòng vài vòng, sau đó vội vàng ra cửa đi tới phủ Du thân vương.
Mặc kệ hai người bởi vì Dung Chiêu sinh ra bao nhiêu hiểm khích, bọn họ vẫn là trụ cột vững vàng của phái trung lập, lúc này tự nhiên là phải cùng nhau thương lượng.
Có thể tưởng tượng, hiện tại trong các phủ đều rối loạn.
Thế mà Trương Trường Hành và Trương Trường Ngôn còn có thể vui sướng ra khỏi phủ, thấy thế nào cũng quỷ dị...
Trương Trường Tri bực bội: "Rốt cuộc bọn chúng có âm mưu gì? Còn chưa tra ra sao?"
Hạ nhân lập tức hồi bẩm: "Tra được một ít, hình như Nhị công tử và Tam công tử vẫn còn liên lạc với An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, vừa rồi tựa hồ cũng là An Khánh Vương phủ Tạ Hồng ở bên ngoài chuyển lời..."
Đồng tử Trương Trường Tri co rụt lại.
Người của An Khánh Vương phủ ở trước cửa nhà bọn họ?
Hơn nữa lại là Tạ Hồng!
Tạ Hồng người này vừa ra mặt liền đại biểu cho Dung Chiêu, hắn ở bên ngoài lắc lư hai vòng, huynh đệ Trương gia liền vui sướng ra cửa, nghĩ như thế nào cũng có vấn đề.
Trương Trường Tri nổi giận: "Hai người này thật sự là không bớt lo, phụ thân bận rộn, thế cục trong kinh hỗn loạn, bọn chúng thế nhưng còn ở bên ngoài sinh sự, có liên hệ với Dung Chiêu?"
Hắn co cẳng đi ra ngoài, cả giận nói: "Chuẩn bị xe, đuổi theo bọn chúng!"
"Tuân lệnh..."...
Trương Nhị và Trương Tam không biết đại ca ở phía sau liều mạng đuổi theo, đến lầu bốn Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu đã ở trong phòng chờ bọn họ, vừa thấy bọn họ liền nhe răng cười.
Hai người nghỉ ngờ đi vào.
Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh rót trà cho bọn họ, thanh âm thoải mái: "Đến rồi?"
Hai người tiếp tục chẩn chờ, cẩn thận ngồi xuống đối diện Dung Chiêu, không khỏi thấp thỏm bất an.
Bọn họ cảm thấy mình tới lấy tiền, Dung Chiêu còn mời bọn họ ăn cơm, hơn nữa còn là lầu bốn Phúc Lộc Hiên... có chút sởn gai ốc. Trương Trường Hành thử mở miệng: "Dung thế tử, sao hôm nay lại bày vẽ như vậy?"
Dung Chiêu đưa nước trà cho bọn họ, bình tĩnh nói: "Đây không phải là vì cảm tạ hai vị ủng hộ Dung Chiêu sao, tháng này nhận được tiền hoa hồng, tiền trong tay Dung Chiêu cũng rộng rãi, mời hai vị ăn một bữa ngon."
Trương Trường Hành hồ nghỉ: "Thật sao?"
Dung Chiêu: "Thật."
Trương Trường Ngôn truy hỏi: "Vậy tiền hoa hồng ở đâu?"
Dung Chiêu giơ tay vạch tấm vải đỏ trên khay bên cạnh ra, bạc trắng bóng cùng ngân phiếu dưới ánh đèn lưu ly chiếu rọi khiến người ta động tâm.
Trương Trường Ngôn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Tiền đều ở đây, hẳn là không có vấn đề gì.