Chương 389:
Chương 389:Chương 389:
"Ném quả đầy xe, hoa tươi đầy đất, các ngươi chỉ sợ không biết trên đường náo nhiệt cỡ nào đâu!"
"Sao lại không biết? Ta có thấy mà."
"Ta ngược lại không quan tâm y phục lắm, ta coi trọng thái độ của Dung thế tử hơn, dường như hắn thân thiết với Ngũ điện hạ hơn đúng không?"...
Bùi Hoài Bi vốn vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh ngồi một góc, chợt nghe được có người nghị luận câu này, hắn hơi cụp mắt xuống, che đi cảm xúc phức tạp trong mắt.
Thanh âm Bùi Khâm tràn đầy ý cười: "Đúng vậy, quan hệ giữa ta và A Chiêu rất tốt."
Mọi người cảm thấy có chút kỳ quái.
Thái độ của Ngũ điện hạ có phải thân thiết quá rồi không?
Bùi Hoài Bi cũng biết... Bùi Khâm đã biết thân phận của Dung Chiêu, thái độ của hắn bây giờ có chút thất thố.
Hắn nâng chén rượu chậm rãi đứng lên, trong nháy mắt hắn đứng lên, những lời bàn tán về quần áo, quan hệ giữa Ngũ hoàng tử và Dung Chiêu, toàn bộ đều dừng lại.
Tất cả mọi người chú ý nhất cử nhất động của Cẩn vương.
Bùi Hoài Bi giơ chén rượu lên, nhẹ nhàng nở một nụ cười nhàn nhạt, thanh âm hòa khí: "Chư vị, Hoài Bi mấy năm nay vẫn sống ở Thái Bi Tự, ngày ngày niệm kinh không thông thứ vụ, được hoàng tổ phụ đưa vào trong cung, thật sự thấp thỏm bất an, sợ mình cô phụ sự quan tâm của hoàng tổ phụ."
"Hoài Bi kính ba chén rượu, chén thứ nhất kính hoàng tổ mẫu cùng chư vị hoàng phi, mười tám năm không thể tận hiếu, mong trưởng bối tha thứ."
"Ly thứ hai kính ba vị hoàng thúc, Hoài Bi tuổi nhỏ, nếu có sai sót mong các hoàng thúc có thể dạy dỗ."
"Chén thứ ba kính chư vị đại nhân, ta mặc dù ở Thái Bi Tự trông coi phụ thân, nhưng cũng biết hôm nay Đại Nhạn triều thiên hạ thái bình, quân thần một lòng, Hoài Bi kính chư vị."
Ba ly rượu, lấy thái độ tha thiết thành khẩn phá vỡ cục diện.
Ở trước mặt hoàng hậu cùng phi tử, hắn là tiểu bối cách một thế hệ muốn tận hiếu.
Ở trước mặt ba vị hoàng tử, hắn là vãn bối có thể bị giáo huấn.
Ở trước mặt các vị đại thần, hắn là con cháu hoàng gia rất tôn trọng bọn họ.
Một tiểu vãn bối mười tám năm niệm kinh, trông coi bài vị phụ thân, tuổi còn nhỏ lại dứt khoát uống hết ba chén rượu, hắn tựa hồ có chút không quen uống rượu, lúc nuốt xuống khẽ nhíu mày.
Nhưng đặt ly xuống lại chậm rãi tươi cười, thong dong trấn định.
Trương thừa tướng lập tức hít sâu một hơi.
Trong nháy mắt đó, lão thật sự cảm thấy gặp được tiên thái tử!
Một Cẩn Vương như vậy, thật sự rất khó làm cho người ta sinh ra chán ghét đối với hắn.
Đơn giản ba chén rượu đã phá vỡ cục diện.
Vậy thì không chỉ là ba chén rượu đơn giản. ...
Sáng sớm ngày hôm sau, rất nhiều tin tức đã lan truyền khắp kinh thành.
Ngày hôm đó không phải là ngày ra nhật báo, nhưng không trở ngại rất nhiều người lan truyền tin tức, dù sao tối hôm qua chính là ngày Cẩn Vương hồi cung.
"Yến tiệc hôm qua quả nhiên là náo nhiệt a."
"Y phục của Ngũ hoàng tử rất đẹp, nghe nói người trong cung yến đều liên tục nhìn hắn."
"Ai, Vân Dung Phường lợi hại thật, không biết chúng ta có cơ hội được mặc hay không?"
"Đừng nghĩ nữa, đó là xưởng thêu riêng của Dung thế tử, ta hiện tại chỉ muốn xem người mặc tiếp theo là vị công tử nào, không biết bộ tiếp theo có đẹp hay không?"...
"Đêm qua nghe nói Cẩn vương bị làm khó dễ, nhưng đã khéo léo hóa giải."
"Cẩn vương không phải vẫn ăn chay niệm Phật sao? Cũng có thủ đoạn phết?"
"Không phải là có thủ đoạn, là rất thông minh tỉnh táo, nghe nói Cẩn vương không giỏi ăn nói, nhưng lại rất biết đối nhân xử thế, yến tiệc đêm qua kết thúc đã có rất nhiều đại thần khen ngợi hắn."
"Nghe nói Cẩn vương và tiên thái tử rất giống nhau!" "Thì ra là thế."...
Sự quan tâm của dân chúng qua đi, lại đem lực chú ý đặt ở Vân Dung Phường.
Mà thế gia đại tộc lại càng để ý Cẩn Vương, bọn họ đều đang quan sát Cẩn Vương sau yến hội sẽ có hành động gì, không nghĩ tới sáng sớm ngày hôm nay, tất cả mọi người nhận được tin tức...